Mị Cốt Chi Tư

Chương 56 : Giọng điệu của kẻ tình nhân

Ngày đăng: 17:05 18/04/20


“Cái gì?” Khi Thiên Phương Công chúa và Nhị Công chúa ngồi trong tĩnh thất

được cung nữ bẩm báo, suýt chút nữa thì đánh rơi cốc trà, ngơ ngác nhìn

nhau nói: “Chu Tư nói Tả Lê và Chu Minh Dương dành tình cảm cho nhau, đã lén quyết định chuyện chung thân, chỉ chờ bẩm với phụ mẫu, sẽ chọn ngày thành hôn?”



Sao có thể? Vừa nghe đã biết là kiếm cớ cho có, Hạ Như Phong sao có thể tin?



Nhị Công chúa chờ cung nữ lui xuống, vỗ tay cười to nói: “Nhất định là Chu

Minh Dương không muốn Hạ Như Phong được như ý, đẩy Chu Tư ra, bắt ép Chu Tư nhận Tả Phì Phì làm vị hôn thê, nhưng ép Chu Tư làm gì còn được, sao có thể ép được hắn nhận một cô béo làm vị hôn thê? Đương nhiên là đẩy

quả cầu lửa lại cho Chu Minh Dương. Giờ lời đã nói ra, sao có thể rút

lại, Chu Minh Dương tự nhiên phải ra mặt giải quyết mớ bòng bong đấy.”



“Tả Lê tuy có béo, nhưng rồi sẽ phải lập gia đình, giờ lại vướng tin đồn

tình cảm với Chu Minh Dương, cho dù ai nấy đều biết lời đồn đó không

phải sự thật, nhưng sẽ vẫn xì xào, rốt cuộc vẫn tổn thương khuê dự.

Chuyện này…” Thiên Phương Công chúa cười nói: “Chu Minh Dương đã đứng ra thừa nhận, chúng ta đành trợ giúp thôi, tác thành chuyện tốt cho bọn

họ. Để kinh thành thêm một kỳ duyên.”



“Chị nói rất đúng, Chu Minh Dương không muốn làm phò mã đúng không? Vậy cứ để hắn cưới Tả Phì Phì

đi.” Chu Minh Dương năm lần bảy lượt không tiếc hình tượng bản thân, giả vờ e thẹn khiến Nhị Công chúa ghê tởm, rõ ràng là vì không muốn làm Phò mã, loại người này, không thể nhân nhượng hắn, cho hắn cưới cô gái béo ế chồng xem hắn có hối hận đến chết không? Nhị Công chúa nghĩ đến đấy,

hưng phấn xoa tay, “Đợi lát nữa chúng ta liền hồi cung, xin Phụ hoàng

chính thức ban hôn cho hai người đó. Ha ha, Chu Minh Dương, ngươi đừng

hòng chạy thoát!”



Khi Chu Tư nói câu đó ra, lòng biết rất rõ, về

đến nhà rồi, ông anh Chu Minh Dương sẽ có rất nhiều biện pháp xử lý hắn, tháng ngày sau này nhất định sống dở chết dở. Nhưng so với việc phải

nhận Tả Lê làm hôn thê, hắn tình nguyện bị hành đến sống dở chết dở. Đùa chứ, ngộ nhỡ nhận Tả Phì Phì làm hôn thê rồi, cô ấy cứ thế bấu víu

không buông tha thì xử lý thế nào? Anh trai thì khác, anh trai bản lĩnh

đầy mình, tự nhiên có cách gạt Tả Phì Phì qua một bên. Mặc kệ, lời không nên nói thì cũng nói rồi, anh trai có thừa nhận hay không là việc của

anh trai, nghĩ đến đó, Chu Tư nói tiếp: “Đúng vậy, Tả tỷ tỷ chính là chị dâu tương lai của ta. Vương gia thấy đấy, anh trai ta ngọc thụ lâm

phong, phong lưu tiêu sái, tài mạo song toàn, Tả tỷ tỷ dành nhiều tình

cảm thế nào không cần nói cũng biết, dù Vương gia có đến nhà cầu hôn, Tả tỷ tỷ cũng không vừa mắt.”



Tả Lê giận không nói được tiếng nào.

Đúng, cô ấy biết Chu Tư nói thế là do không muốn để Hạ Như Phong thực

hiện được kế hoạch, nhưng chẳng lẽ đây không phải chuyện của cô ấy? Anh

em nhà họ Chu lấy tư cách gì tham gia? Đã hỏi ý kiến cô ấy chưa?


trong góc, liền bước tới, hắn không bảo Lâm Mị tránh mặt, chỉ nói với Tả Lê: “Chắc ngày mai sẽ có thánh chỉ ban hôn, Tả tiểu thư hãy chuẩn bị

tinh thần thật tốt.”



“Vì cớ gì?” Tả Lê thấy Chu Minh Dương không phải tìm cô ấy để phủ nhận quan hệ, không khỏi ngạc nhiên.



Chu Minh Dương không trả lời ngay, chờ Lâm Mị biết ý tránh đi, hắn mới hạ

giọng nói: “Chúng ta làm một đôi vợ chồng danh nghĩa. Cô thoát được hai

tiếng ‘ế chồng’, về phần tôi cũng thoát được Nhị Công chúa. Còn chuyện

sau này,…”



“Đời người cũng chỉ có mấy chục năm, nghĩ nhiều làm

gì?” Chu Minh Dương thấy Tả Lê cũng không bài xích đề nghị của hắn,

không khỏi cười một cái, nhất thời nhìn Tả Lê chăm chú: “Nếu có khả

năng, cô chịu khó làm đẹp một chút, tốt nhất là gầy thêm gấp đôi.” Dứt

lời cất bước đi.



Tả Lê nhìn bóng lưng Chu Minh Dương biến mất sau góc khuất, đỏ mặt, nhưng cảm thấy rất khó chịu, lẩm bẩm: “Gầy thêm gấp

đôi? Nói như dễ lắm vậy?”



Giờ ngọ một khắc (11h15), cổng Lan Nhược đạo quan mở rộng, các tài tử nối đuôi nhau xuống núi, không ngừng thảo luận chuyện xảy ra hôm nay.



Liễu Vĩnh bẩm báo với Thiên Phương Công chúa và Nhị Công chúa chuyện đã xảy

ra, khi đi ra chạm mặt một tiểu đạo sĩ, tiểu đạo sĩ giao cho hắn một tờ

giấy, chớp mắt đã chạy biến, mất hút vào đám đông. Liễu Vĩnh vội vàng mở tờ giấy ra xem, là nét chữ của Lâm Mị, không khỏi mỉm cười, đưa mắt

nhìn Lâm Mị, vừa đúng lúc Lâm Mị cũng nhìn hắn, hắn liền gật gật đầu,

lòng thấy rất ngọt ngào, tiểu Mị chủ động hẹn ta, chắc hẳn là có chuyện

quan trọng muốn nói. Giờ phải nhanh chóng tách được những người này,

lặng lẽ vào rừng trúc gặp nàng.



Lâm Mị cũng nhận được một tờ

giấy, hẹn nàng ở rừng trúc không xa chân núi Lan Nhược đạo quan, chữ là

chữ của Liễu Vĩnh, lại cũng thấy Liễu Vĩnh nhìn sang, không khỏi thẹn

thùng, có lời cứ nói thôi, sao phải hẹn trong rừng trúc. Nếu hắn làm

chuyện không đứng đắn, biết xử lý thế nào? Nhưng ngộ nhỡ thật sự có

chuyện nghiêm túc cần nói?