Mị Cốt Chi Tư

Chương 6 : Dê con yếu ớt

Ngày đăng: 17:05 18/04/20


Trong hai ngày liên tục, mỗi khi có khách khứa đến chơi, Tô phu nhân đều dẫn

Lâm Mị ra chào khách. Lâm Mị cũng không luống cuống, giơ tay nhấc chân

càng lúc càng giống mẹ đẻ nàng năm xưa, Tô phu nhân nhìn thế, vừa lòng

khẽ gật đầu.



Sau khi tiễn khách, Lâm Mị đi theo một nha đầu, đến phòng Tô phu nhân.



Tô phu nhân cho người lấy ra một bộ trang sức, cộng thêm hai bộ xiêm y mới may, cười nói: “Ngày kia đến Vĩnh Bình Hầu phủ chúc mừng, con hãy ăn

mặc lộng lẫy một phen.”



“Phu nhân!” Thanh âm Lâm Mị có chút nghẹn ngào, từ khi bước chân vào Tô phủ cho tới nay, sự chăm sóc mà Tô phu

nhân dành cho nàng, thật sự rất giống sự chăm sóc của mẹ ruột năm xưa,

thứ tình cảm này, tuyệt đối không thể là giả dối.



Hai người đang

nói chuyện, nha đầu đứng ngoài rèm chào một tiếng, sau đó vén rèm lên,

Tô Trọng Tinh tiến vào, cười nói: “Mẫu thân, mẹ gọi con đến đây, có

chuyện gì ạ?” Vừa nói xong thì thấy Lâm Mị đang ngồi đấy, hắn nhíu mày

ra vẻ không vui.



Trước mặt Tô phu nhân, Lâm Mị không muốn làm kẻ

thất lễ, vội đứng lên vén áo thi lễ, chào một tiếng Trọng Tinh đại ca,

sau đó mới ngồi xuống.



Tô phu nhân bảo Tô Trọng Tinh ngồi xuống

ghế đối diện, cười nói: “Cũng vì chuyện ngày kia đến Vĩnh Bình Hầu phủ

chúc thọ thôi, gọi con đến thương lượng một chút.” Nói đến đấy thấy Lâm

Mị cúi đầu, giật nhẹ tay áo của mình, dường như muốn cáo từ, chỉ vẫy

tay, kéo Lâm Mị ngồi xuống bên cạnh, chậm rãi nói: “Khi ta và mẫu thân

của con còn nhỏ rất thân thiết, không có chuyện gì là không tâm sự với

nhau. Sau này đi lấy chồng rồi, vẫn thường xuyên lui tới. Mẫu thân con

về nhà chồng hai năm vẫn không có động tĩnh gì, đến năm thứ ba mới sinh

được con, tự nhiên là nâng niu như bảo bối. Khi còn nhỏ con đã rất khả

ái, khi làm lễ Trảo Chu con chọn một quyển sách và một bộ thêu thùa. Lúc đó Trọng Tinh mới ba tuổi, vì giành quyển sách đó với con, còn ôm con

lăn mấy vòng, khiến bà vú sợ gần chết. Mấy ngày sau, ông nội Trọng Tinh

và ông nội con định ra hôn ước cho hai đứa. Sau đó chúng ta hồi kinh, có gửi thư về nhà con, nhưng nhà con lại bặt vô âm tín. May là con đã tới

đây, nếu không, chúng ta cũng cho người về Dịch Châu một chuyến, đón con lên kinh.”
nhưng cô ấy không có nền tảng gì, bà thật sự muốn cưới cô ấy cho thiếu

gia sao?”



Tô phu nhân gật đầu, “Tiểu Mị mồ côi mẹ từ nhỏ, ta vẫn

lo con bé không được dạy dỗ đến nơi đến chốn. Nhưng ta quan sát mấy

ngày, thấy con bé rất ngoan ngoãn hiểu biết. Vừa rồi ta đưa tặng con bé

một bộ trang sức, nếu là cô gái bình thường khác, nhất định sẽ lóa hết

cả mắt. Con bé chỉ cảm ơn ta, không nhìn đống đồ trang sức đến lần thứ

hai. Điểm này giống hệt cá tính của mẹ con bé. Năm xưa mẹ con bé từng

giúp ta không ít lần, dù có thế nào, ta cũng không hối hận về cuộc hôn

nhân này.”



Còn một lý do Tô phu nhân không nói ra, đó là bà chỉ

có một đứa con duy nhất là Tô Trọng Tinh, từ bé đã bị Tô lão phu nhân bế đi chăm sóc, khiến mẹ con không được gần gụi. Những năm gần đây, Tô lão phu nhân càng lúc càng tự làm theo ý mình, bỏ mặc La Minh Tú gần gũi Tô Trọng Tinh, suốt ngày bóng gió gần xa, coi La Minh Tú là hôn thê của Tô Trọng Tinh, hoàn toàn không đề cập gì đến hôn sự với Lâm Mị. Nếu bà để

mặc Tô lão phu nhân an bài, nhượng bộ La Minh Tú về làm dâu, tương lai

không cần nói cũng biết, con trai không còn là con trai của bà, con dâu

càng chẳng phải con dâu của bà. Tuy Lâm Mị không có họ hàng gần xa gì,

nhưng nàng là do Tô thái gia đích thân đính hôn, cưới Lâm Mị về làm dâu, Tô lão phu nhân cũng không có lý lẽ nào mà phản đối. Thứ hai, Tô gia

cũng được tiếng là giữ chữ tín, có lợi cho thanh danh Tô gia. Thứ ba,

con dâu là do bà chọn, cưới về rồi đương nhiên sẽ cùng một phe với bà.

Chờ con dâu sinh được một hai đứa con, lôi kéo được lòng con trai, không sợ con trai không bênh vực bà nữa.



Tô Gia Thanh là người bảo

thủ, chỉ biết tuân thủ đạo hiếu, một lòng bênh vực Tô lão phu nhân.

Những năm gần đây, cả công khai lẫn bí mật, Tô phu nhân bị Tô lão phu

nhân chèn ép không biết bao nhiêu mà kể. Vì cả Tô Gia Thanh và Tô Trọng

Tinh đều bênh vực Tô lão phu nhân, La Minh Tú tuy chỉ là cháu gái sống

nhờ, nhưng cũng chỉ biết có Tô lão phu nhân, hoàn toàn chẳng coi bà mợ

ra cái gì. Nếu để La Minh Tú về làm dâu, sau này thử hỏi bà còn địa vị

gì trong Tô phủ này?



Tuy không nhiều tâm sự như Tô phu nhân,

nhưng Tô Trọng Tinh từ khi về phòng, tâm thần có chút không yên. Khi

đang an giấc, lại mơ giấc mộng xuân, trong mộng hắn đè lên một con dê

con, dê con kêu ** vô cùng. Đúng lúc hắn sảng khoái tràn trề, dê con hóa thành một mỹ nữ tặng hắn một nụ cười yểu điệu tuyệt trần. Hắn đưa mắt

nhìn, bị hắn đè lên, dĩ nhiên là, dĩ nhiên là.... ....