Muốn Phi Thăng Thì Yêu Đi

Chương 139 : Xu hướng tình dục

Ngày đăng: 12:47 19/04/20


Đầu tiên do Tạ Hồng Nghĩa quá già, thứ hai là bị thương nặng, cho nên chỉ cần cắn lưỡi cũng đủ làm lão đau chết.



Nhưng nếu Thẩm Thanh Huyền muốn cứu thì vẫn có thể khiến cho lão sống lại, chẳng qua do y lười cứu mà thôi.



Đến chết Tạ Hồng Nghĩa còn muốn khiến y buồn nôn, cứu rồi cũng chẳng có gì để nói với nhau.



Huống chi Thẩm Thanh Huyền không tin lão, có lẽ thân thế Cố Kiến Thâm có nội tình thật, nhưng lão già này không có khả năng nói thật, lỡ đâu cứu rồi lão lợi dụng điểm này uy hiếp y, ăn vạ thêm vài trận nữa thì biết làm sao.



Thẩm Thanh Huyền tò mò thật đó, nhưng y chỉ muốn biết chân tướng, chứ không muốn bị úp úp mở mở ảnh hưởng sự phán đoán của mình.



Muốn chết thì cứ chết đi.



Thẩm Thanh Huyền đẩy cửa đi ra, nói với người trông coi bên ngoài: “Dọn dẹp trong phòng hết đi.”



Thuộc hạ đồng loạt đáp: “Vâng.”



Thẩm Thanh Huyền quay về Hạ Hưng, bắt đầu bận bịu suốt một ngày một đêm.



Chủ yếu là thanh lọc nội bộ, tìm ra nội quỷ nhằm răn đe.



Thêm một chuyện nữa là y phải điều tra xuất thân cơ thể này của Cố Kiến Thâm, bí mật động trời mà Tạ gia che giấu rốt cục là gì.



Vì đây là những việc không thể trì hoãn, cho nên chuyện nghỉ phép đành phải gác lại.



Mỗi ngày Chu Trì đều tới Hạ Hưng ăn chực nằm chờ, thấy Thẩm Thanh Huyền bận như thế bèn nói: “Vất vả lắm Tiểu Thâm mới thi đại học xong, cậu làm cha mà cũng không biết ra ngoài chơi với thằng bé.”



Thẩm Thanh Huyền rất muốn ra ngoài, nhưng hiện giờ chẳng có thời gian, y thuận tiện nói: “Tôi không thể phân thân, nếu anh rảnh thì dẫn thằng bé đi chơi đi.”



Cố Kiến Thâm rất thân với Chu Trì, suy cho cùng cũng là người nhìn hắn lớn lên, nhưng khác ở chỗ tính Chu Trì vốn ham chơi, rất thích trẻ con nên dù lớn hơn vẫn gần gũi với hắn.



Chu Trì nhìn y ngập mặt trong công việc, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Tôi đi với thằng bé nào có giống cậu đi?”



Mà thôi, bố nó không rảnh, mình cũng được coi như nửa bố nó, theo lý nên dắt thằng cháu đã lớn ra ngoài chơi.



Thế là Chu Trì nhận việc này.



Còn tình trạng của Cố Kiến Thâm là, nếu Thẩm Thanh Huyền rảnh, hắn sẽ không ngừng chạy ra ngoài; nếu Thẩm Thanh Huyền bận, hắn sẽ ở nhà cả ngày, ai cũng đừng mong hẹn hắn ra ngoài.



Đương nhiên Chu Trì là một ngoại lệ.



“Tiểu Thâm, đang làm gì đó?”



Cố Kiến Thâm: “Xem phim.”



Chu Trì biết rõ cái tính ‘dở hơi” của hắn, thế là hỏi: “Lại xem Quốc sư vô song nữa à?”



Cố Kiến Thâm: “…” Đúng thật là vậy.
Gã từng chứng kiến bản lĩnh của Thẩm Thanh Huyền, cho nên rất sợ Cố Kiến Thâm chịu thiệt.



Chu đại thiếu đến Hạ Hưng từ sớm, vì có tâm sự nên hơi mất bình tĩnh.



Thẩm Thanh Huyền chỉ cần liếc một cái là nhận ra ngay, hỏi gã: “Có chuyện thì nói, ấp a ấp úng làm gì?”



Chu Trì: “…” Tui không dám nói.



Tâm tư Thẩm Thanh Huyền khẽ động, nhướng mày nói: “Liên quan tới Tiểu Thâm?”



Một câu trúng phóc, Chu Trì hoảng sợ! Hành động này của gã không thể nghi ngờ càng làm lộ chuyện.



Đúng lúc Thẩm Thanh Huyền đang mệt, định thư giãn một lúc bèn nói: “Nói đi, chuyện gì.”



Chu Trì đã nghĩ nát cả đêm, đáng tiếc đứng trước mặt “bạo quân”, mọi thứ đều thành mây khói, gã nói: “À … Tiểu Thâm nó á, có lẽ giống tôi …”



“Giống anh?” Thẩm Thanh Huyền không đồng ý.



Chu Trì bất chấp, dứt khoát nói: “Nó thích đàn ông, chuyện này không thể thay đổi, nếu cậu không chấp nhận, sau này nó chính là con tôi!”



Thẩm Thanh Huyền: “…”



Nói cái mẹ gì thế, Cố Kiến Thâm đương nhiên thích đàn ông, không đúng, hắn chỉ thích tôi.



Chờ đã …



Thẩm bố già vừa định thể hiện mình là một người văn minh tiến bộ chợt bắt được trọng điểm: “Sao anh biết nó thích đàn ông?” Y biết Cố Kiến Thâm thích gì là chuyện đương nhiên, nhưng sao Chu Trì lại biết?



Chu đại thiếu đã sẵn sàng bị đánh, kết quả không bị gì còn bị hỏi một câu như thế.



Thẩm Thanh Huyền híp mắt: “Nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”



Chu Trì sợ tới mức rén thành một cục, thành thật khai báo.



Thẩm Thanh Huyền: “!!!”



Giỏi, y thông đồng hắn cả buổi, hắn lại chẳng sứt mẻ chút nào, cuối cùng lại liếc mắt đưa tình với người khác?



_____



Tiểu kịch trường:



Giấm chua giấm chua kìa! Giấm chua ngàn năm khó gặp 2333333



Cố Kiến Thâm: Cần mua ván giặt quần áo, ưu tiên số lượng lớn.