Muốn Phi Thăng Thì Yêu Đi

Chương 18 : Trời đất tạo thành

Ngày đăng: 12:46 19/04/20


Dày vò cả buổi, sao Thẩm Thanh Huyền có thể để bao công sức đổ sông đổ biển?



Nhưng nhìn dáng vẻ phách lối kia của Cố Kiến Thâm, y lại bất mãn quá chừng.



Cố Kiến Thâm vẫn tiếp tục giả vờ:



“Thiếu gia, nếu không có ta ở đây, ngươi có thể chăm sóc tốt cho bản thân không?”



Thẩm Thanh Huyền cười lạnh.



Cố Kiến Thâm làm như ăn chắc y rồi, ra vẻ đáng thương, đáy mắt lại toàn là trêu tức, chờ Thẩm Thanh Huyền “ôm ấp yêu thương”.



Đến lượt Cố Kiến Thâm rút thăm, người phụ trách là một nữ tu sĩ, hẳn là đệ tử ngoại môn, ban đầu nàng còn ra vẻ vênh váo tự đắc, rất chướng mắt mấy kẻ mới nhập môn này.



Nhưng khi Cố Kiến Thâm đứng trước mặt nàng, nữ tu sĩ này lập tức ngây dại.



Cố Kiến Thâm mỉm cười với nàng:



“Chào sư tỷ.”



Ba chữ này lập tức câu hồn nàng đi luôn!



Mặt Thẩm Thanh Huyền càng lạnh hơn.



Cố Kiến Thâm rút thăm xong, nhìn con số rồi quay lại nói với Thẩm Thanh Huyền:



“Sáu chín.” =)))))))))))



Thẩm Thanh Huyền tặng cho hắn nửa con mắt.



Ý cười nơi khóe môi Cố Kiến Thâm càng sâu, yên lặng nói với y: Ta chờ ngươi.



Chờ xem!



Tiếp theo là Thẩm Thanh Huyền, y đi tới trước ống thẻ, mặt nữ tu sĩ kia vẫn còn đỏ bừng, dáng vẻ tư xuân như nai con chạy loạn.



Định lực chỉ thế này mà muốn tu hành đại đạo? Nằm mơ.



Nữ tu sĩ thấy trước khi đi Cố Kiến Thâm để ý tới Thẩm Thanh Huyền, biết họ kết bạn mà đến, nên đối với Thẩm Thanh Huyền vô cùng ân cần:



“Tiểu đệ đệ cố lên, rút được chỗ ở tốt.”



Cái gọi “tiểu đệ đệ” này làm đuôi mày Thẩm Thanh Huyền nhướn lên.



Nữ tu sĩ vẫn đang ra sức quét thiện cảm, mưu toan tặng đại lễ cho Cố Kiến Thâm.



Bình thường đồng hành đều muốn ở cùng nhau, số sáu chín còn là một tiểu viện rất tốt, có thể đưa hai người họ đến chung phòng, Cố Kiến Thâm nhất định sẽ cảm kích nàng!



Nghĩ đến đây, trái tim nữ tu sĩ đập thình thịch, càng chân thành tha thiết:



“Yên tâm rút đi!”



Loại rút thăm này đối với đệ tử mới nhập môn rất khó gian lận, nhưng nữ tu sĩ này tốt xấu gì cũng là trúc cơ, hơi nghịch chút mánh khóe chẳng có gì phải khó.



Thẩm Thanh Huyền vừa với tay vào, lập tức nhận ra có một cái thẻ dí vào tay y.



Nữ tu sĩ trừng mắt nhìn y.



Khó chịu tích lũy của Thẩm Thanh Huyền hoàn toàn lên đỉnh điểm!



Tên khốn Cố Cửu Uyên trêu hoa ghẹo nguyệt này!


“Ta đi đây, ta không xứng với các ngươi, các ngươi thuộc về nhau, ta … ta … sẽ không chúc phúc cho các ngươi đâu, hu hu hu!”



Nói xong, nhóc mập mạp “thất tình” che mắt chạy ra ngoài …



Diễn nhiều như vậy, thiếu niên à ngươi còn tu tiên cái rắm ấy, đi viết thoại bản còn có tiền đồ hơn!



Nhóc mập mạp chạy đi rồi, còn lại Cố Kiến Thâm cùng Thẩm Thanh Huyền trừng mắt nhau.



Cố Kiến Thâm câm nín:



“Tu sĩ Thiên Đạo quả nhiên bất phàm.” Não tàn cỡ đó Tâm Vực chưa từng gặp đâu.



Nhóc mập mạp vừa chạy đi bỗng quay trở lại, nói với Cố Kiến Thâm rằng:



“Chúng ta đổi phòng đi, ta không thể chia rẽ các ngươi.”



Cố Kiến Thâm tới đây vì muốn đổi phòng với nó, vì thế hắn còn chuẩn bị cả đống thứ tốt, đồng thời thu dọn phòng sáu chín vô cùng gọn, sợ bạn cùng phòng của Thẩm Thanh Huyền không chịu đổi với mình.



Kết quả vừa tới đã nghe kẻ này muốn ngủ với Thẩm Thanh Huyền.



Hắn tức giận muốn dùng sức mạnh, kết quả … nhóc mập mạp này chủ động rút lui, còn nói mấy lời thật lòng dễ nghe tới thế.



Đế tôn quyết định giữ cho nó một mạng.



Nhóc mập mạp chạy mất, hai người còn lại trong phòng thật lâu không lên tiếng.



Thẩm Thanh Huyền phục hồi tinh thần trước: “Thả ta xuống.” Cố Kiến Thâm vẫn còn ôm y kìa.



Cố Kiến Thâm nói: “Chờ đã.”



Nói xong hắn giơ tay, nhà tranh dơ bẩn nháy mắt biến thành cung điện hoa lệ vàng son lộng lẫy.



Đồng tử Thẩm Thanh Huyền bỗng nhiên co rút.



Cố Kiến Thâm cẩn thận đặt y lên tháp quý phi mềm mại đỏ thẫm viền hoa văn màu vàng:



“Thật có lỗi, là thuộc hạ tới chậm.”



Thẩm Thanh Huyền ngửa đầu nhìn hắn:



“Đôi mắt.”



Cố Kiến Thâm: “Hửm?”



Thẩm Thanh Huyền đưa tay, một tay kéo hắn lại:



“… Màu mắt của ngươi.”



Cố Kiến Thâm cười đầy nuông chiều, con ngươi màu xanh da trời lập tức biến thành đỏ tươi quang hoa lưu chuyển.



Thẩm Thanh Huyền yên lặng ngắm nhìn, sau đó y đứng lên, cơ thể từ từ dài ra, trút đi nét non nớt, thay vào đó là vẻ phong hoa tuyệt đại khuynh đảo thế nhân.



Y nhìn thẳng Cố Kiến Thâm, môi mỏng khẽ mở:



“Thật muốn nhìn Duy Tâm Cung và ngươi một cách chân chính.”



_____



Tác giả nói: Tôn chủ à, ngài mê người như thế … là sẽ bị chịch đó!



Người ta chỉ mới được ngủ cùng Tôn chủ thôi mà bạn mập nào đó đã đòi ngủ luôn vợ người ta rồi =)))))))))))))))))))))))) no zuo no die pls don’t try