Muốn Phi Thăng Thì Yêu Đi

Chương 209 : Hắn thực sự nghĩ rằng y không dám tới Tâm Vực đánh hắn sao!

Ngày đăng: 12:48 19/04/20


Thẩm Thanh Huyền không ngại có công khai hay không, nhưng vấn đề nằm ở chỗ cái người nên cùng công khai với y chạy mất rồi! Y bị người ta đá! Thật là … đau lòng.



Ban đầu ngọc giản chỉ có nhiệm vụ hai mươi chín “Hiểu Cố Kiến Thâm bắt đầu từ số 0” còn sáng, hiện giờ vì thứ ba mươi xuất hiện mà nửa phần bên dưới sáng rực hẳn lên. Mặc dù thứ ba mươi có nhiều bổ sung đến phát rồ, nhưng nhiệm vụ không khó, miễn là Cố Kiến Thâm phối hợp thì dễ nói rồi.



Mấu chốt là … hắn không phối hợp! Tên khốn ấy không cần y nữa!



Thẩm Thanh Huyền vừa nghĩ đã thấy lửa giận hừng hực, cháy sạch toàn bộ lục phủ ngũ tạng của y.



Nếu trên ngọc giản đỏ cũng là những nhiệm vụ này, chứng tỏ phán đoán trước đây của Thẩm Thanh Huyền là chính xác.



Ngọc giản đỏ phản ánh những gì Cố Kiến Thâm mất đi, là những thứ giấu sâu trong tiềm thức, về chủ quan hắn không muốn được bù đắp, nhưng thân thể vạn huyết không hành sự theo ý thức chủ quan của hắn, nó chỉ tuân theo bản năng mà ngay cả chủ nhân cũng không hề hay biết.



Cố Kiến Thâm từ bỏ Thiên Đạo, bị thế nhân hiểu lầm — bản thân hắn không cần, nhưng nó thực sự tồn tại.



Cho nên hắn cần phải đối mặt những điều này để đưa ra lựa chọn.



Hiện giờ người này lại như một chú lừa bướng bỉnh chọn cách cực đoan nhất!



Mỗi khi Thẩm Thanh Huyền nghĩ đến là lại giận tới mức đau gan, đau đớn hơn nữa là tên khốn ấy đóng đường truyền âm nhập mật rồi, hắn không những không liên lạc với y, còn quyết tâm không cho y liên lạc với hắn!



Hắn thực sự nghĩ rằng y không dám tới Tâm Vực đánh hắn sao!



Thẩm Thanh Huyền thương tiếc Vạn Tú sơn, thương tiếc Duy Tâm cung, nhưng không hề thương tiếc Duy Tâm cung cũ nát kia nhé! Được rồi, cũng có chút tiêng tiếc đó, dù gì đó cũng là nhà của Cố Kiến Thâm suốt trăm triệu năm qua … Không! Y không hề tiếc! Không chỉ thế mà ngay cả Cố Kiến Thâm y cũng phải đập cho tan tành!



Thẩm Thanh Huyền một mình hờn dỗi mấy ngày, sau đó từ từ nguôi giận.



Có lẽ Cố Kiến Thâm hay để tâm vào chuyện vụn vặt còn đau lòng hơn y. Hắn vốn đã có bản lĩnh tự ngược, sợ rằng lúc này đã ngược bản thân đến sống không còn gì lưu luyến.



Vừa nghĩ tới dáng vẻ đáng thương của hắn, đến cùng Thẩm Thanh Huyền vẫn không giữ được bình tĩnh.



Y không thể vác mặt đi tìm hắn được — một mặt sợ bị người ta ngăn ngoài cửa — mặt khác lỡ đâu trong lúc giận mất khôn cho nổ Duy Tâm cung, nhiệm vụ thứ ba mươi còn hoàn thành kiểu gì?



Không có cách nào truyền âm, cũng không thể đi tìm hắn, y nên làm gì đây?
Chẳng lẽ Tôn chủ đại nhân định thu xếp cho thiếu niên tóc vàng này ở Vô Phương tông? Muốn để hắn thu làm đồ đệ?



Lão Tăng không khỏi có tí vui mừng, lứa họ rất hâm mộ Diệp Trạm, mặc dù Tử Ngọ quan xảy ra chút chuyện dơ bẩn, nhưng Tôn chủ đại nhân không những không trách phạt, còn để linh vật của Vạn Tú sơn ở lại Tử Ngọ quan.



Túc Vũ với thiên tư trác tuyệt, đối nhân xử thế ngay thẳng trung thực, hiển nhiên là người nổi bật có tiền đồ của thế hệ mới!



Diệp Trạm có một đồ đệ như thế hiển nhiên vô cùng nở mày nở mặt, đã thành “người đứng đầu” của sáu phái luôn rồi!



Tăng Tử Lương đã ghen tị với Diệp Trạm một thời gian, hiện giờ Tôn chủ đại nhân tới Vô Phương tông, chẳng lẽ cũng muốn cho hắn một tiểu đồ đệ? Nghĩ tới đã thấy chờ mong rồi! Hơn nữa tiểu đồ đệ vàng rực này trông thực thích mắt!



Thẩm Thanh Huyền nào biết hắn có suy nghĩ đó? Y tới tìm Tăng Tử Lương là vì “đại sự”.



Y thong thả uống trà cho lão Tăng chút thời gian xây dựng tâm lý, sau đó cất lời: “Ngươi giúp ta phát thiếp mời cho Tâm Vực.”



Tăng Tử Lương đờ mặt ra … Hắn đã sẵn sàng nhận tiểu đồ đệ dạy dỗ tiểu đồ đệ dẫn dắt Vô Phương tông đánh bại Tử Ngọ Quan vấn đỉnh Thiên Đạo …



Thẩm Thanh Huyền lấy thiếp mời ra đặt trên tay hắn.



Tăng Tử Lương nhìn thử, nhất thời hít sâu một hơi.



— Luận đạo Tinh Hải?



Tôn chủ đại nhân vậy mà chủ động mời đám rác rưởi Tâm Vực luận đạo?



Phải biết lần trước luận đạo Vọng Tẫn do Tâm Vực gửi thiếp mời, Tôn chủ có thể tham dự đã khiến họ vô cùng chấn động, hiện giờ … Tôn chủ đại nhân lại chủ động đưa thiếp mời cho Tâm Vực?



Đồng chí lão Tăng lập tức bừng tỉnh, trầm ngâm đáp: “Đệ tử rõ rồi.”



Lão Diệp lão Trình lão Lạc lão Mộc à … sắp xảy ra chuyện lớn rồi!



Những năm tháng thái bình sắp đến hồi kết, Tôn chủ đã hạ “chiến thư” cho Tâm Vực!