My Devil! Don&#39t Go

Chương 129 : Lại một ngày không có ren

Ngày đăng: 18:23 18/04/20


Tiếng chuông vang lên khiến tôi giật mình tỉnh dậy, nhìn quanh… không có một bóng người, trời nắng thế này chứng tỏ bây giờ đang là giữa

trưa, có lẽ tôi nên đi ăn trưa, thế là tôi đứng dậy. Nhưng một giọng nói bất chợt vang lên:



– Em ngủ ngon thật đấy.



Với đầu óc căng thẳng xuyên suốt mấy ngày qua như dạo gần đây, dây

thần kinh của tôi lúc nào cũng căng như dây đàn, vì vậy mỗi tác động nhỏ đều có ảnh hưởng đáng kể đối với tôi. Nghe giọng nói không biết từ đâu

phát ra ấy, tôi kinh hãi không kìm hét lên một tiếng.



Tôi hét xong thì tâm trạng ổn định hơn nhìn quanh tìm kiếm. Tôi lại

nghe tiếng cười khẽ của Ryuu. Phải! Lời nói ban nãy rõ ràng là giọng của Ryuu, nhưng không thấy cậu ta đâu.



– Ở trên đây.



Tôi theo phản xạ ngước nhìn thì thấy Ryuu đang nằm trên cành cây, một tay cầm quyển sách đóng kín, tay còn lại chống lên đầu nằm nghiêng nhìn tôi chằm chằm.



– A!! – tôi giật mình lại hét toáng lên. Lùi lại phía sau mà không chú ý nên ngã ngửa lăn luôn ra cỏ.



Ryuu lo lắng nhảy xuống chạy đến bên tôi, nhanh chóng kéo tay tôi đứng dậy, còn miệng hỏi:



– Có sao không?



Tôi lắc đầu, nhưng cái mông ê ẩm cứ liên tục đau nhức.



– Làm giật cả mình, cậu làm cái gì trên đó?



– Ngủ. – cậu ta đáp gọn, nhưng tay vẫn đang nắm tay tôi không buông. Tôi tất nhiên nhận ra điều này, liền buông tay Ryuu ra.



– Ừ. Vậy tạm biệt. – tôi nhanh chóng quay lưng bước đi. Ở riêng với cái người này nhất định là không ổn.



– Chờ đã. – Ryuu níu tay tôi lại.



– Có chuyện gì sao? – tôi tròn mắt nhìn đầy ngạc nhiên. Khuôn mặt

lạnh lùng của cậu ta cuối cùng cũng có tí cảm xúc rồi. Tôi còn lo là

Ryuu bị liệt cơ mặt, thật không ngờ, cậu ta cũng biết nhăn nhó a.



– Hôm qua, tại sao em lại nghỉ học. – Ryuu hỏi, khuôn mặt đầy đau khổ.



Sau đây là một đoạn ngoài lời kể của Yuki a~



Sáng hôm qua, Ryuu đến lớp muộn không thấy Yuki đâu, vốn cứ nghĩ cô

nàng còn đi trễ hơn mình, nhưng rốt cuộc đến tận khi hết tiết một cũng

chẳng thấy đâu.



Ryuu liền tức tốc chạy đi tìm. Anh gần như chạy khắp cả trường, từ

sân sau đến thư viện, mấy phòng y tế anh cũng đều đến… ngoại trừ nhà vệ

sinh.


ăn ở nhà. Thử nghĩ ngày nào cũng chen vào đây chỉ có chết ngạt!



– Yuki. – bàn tay tôi đột ngột bị nắm lại, kéo giật tôi về phía sau.



– Hở? – tôi ngạc nhiên.



– Cậu ở đâu từ trưa đến giờ hả? – Chito trừng mắt – Làm tớ lo muốn chết, cứ nghĩ cậu bị bắt cóc hay gì đó.



– Thôi, đi ăn trưa.







– Ừm… Yuki. – Chito đột nhiên ngập ngừng.



Tôi nằm lăn ra cỏ sau khi xử xong hộp cơm, không nói gì mà giương mắt nhìn Chito, ý hỏi cậu có chuyện gì, mau nói đi, tớ đang nghe đây.



– Hôm qua… Ryuu sang lớp tụi mình, tìm tớ và Ren.



– Thì sao? – tôi nhíu mày, chuyện này thì ảnh hưởng gì?



– Cậu đúng là chậm hiểu, người như cậu ta tìm tớ và Ren làm gì? Chính là đang tìm cậu đó đồ ngốc à. – Chito cười nhạt, đồng thời khẽ nhíu

mày.



– Tìm tớ làm gì? – tôi lại nhíu mày. Chito dường như đang nói một ngôn ngữ khác, tôi hoàn toàn không thể hiểu được.



– Ừ. Tớ bó tay rồi, cậu tự tìm hiểu đi. – Chito đột nhiên lắc đầu rồi đứng dậy đem vứt mấy hộp rỗng, để mặc tôi nằm dài trên cỏ vẫn chẳng

hiểu cái mô tê gì.



Ryuu ban nãy hỏi tôi tại sao hôm qua nghỉ, mà hôm qua còn đi tìm tôi? Không lẽ cậu ta nhớ tôi đến vậy à? (đoán trúng rồi cưng ơi)



Tôi nhìn mây trôi trên đầu, lặng lẽ nhắm mắt. Cơn buồn ngủ kéo đến. Đây đích thực là hiện tượng căng da bụng trùng da mắt a.



Chito lay tôi một hồi không có phản ứng gì cũng nằm dài kế bên. Đến

khi tôi thức dậy một lần nữa đã là tan học. Nhìn Chito nằm kế vẫn còn

say ngủ, tôi cười cười. Cô nàng này còn ngủ say hơn cả tôi, vậy mà sáng

nào cũng có thể dậy sớm được. Đúng là bái phục.



Sau đó chúng tôi cũng ra về, một ngày nhạt như nước ốc. Chẳng bù cho

những ngày trước, khi Ren còn ở bên cạnh tôi. Mỗi ngày ở cạnh hắn là một ngày vui, dù tôi thường xuyên trở thành đối tượng cho hắn trêu chọc,

nhưng bù lại, sự quan tâm và tình cảm của hắn khiến tôi thấy rất ấm áp.



Ren à… khi nào anh mới trở về bên em?



|ಳ



(Còn tiếp)