My Devil! Don&#39t Go

Chương 172 : Hộ lí cho Ren

Ngày đăng: 18:24 18/04/20


CHAP 172: HỘ LÍ CHO REN.

– Đúng vậy, em gặp ác mộng. Anh ngủ với em đi.



Cô vừa dứt lời, anh đã ngồi dậy, không chút ngập ngừng, anh đưa đôi mắt ngay thẳng nhìn cô:



– Anh sẽ ngồi cạnh em cho đến khi em ngủ. Được không?



Bắt gặp ánh mắt nghiêm túc đó, Chito muốn cười cũng không được, muốn

khóc cũng không xong. Biết là cô đang nói dối anh, nhưng đã nói dối thì

phải nối dối cho trót. Thấy ánh mắt của anh soi thẳng vào mình, cô có

chút chột dạ, sợ anh sẽ phát hiện cô đang nói dối.



Còn anh nữa,… thật là… thật là… cô là muốn được anh ôm vào lòng chìm

vào giấc ngủ, anh lại nói anh sẽ ngồi cạnh cô để cô ngủ. Gì chứ! Anh

nghĩ khi anh ngồi bên cạnh nhìn cô chằm chằm, cô có thể ngủ không? Lúc

anh nhìn cô, toàn thân cô rạo rực, cô có thể ngủ không?



Anh thông minh lắm mà, tại sao lại thiếu suy nghĩ trong nhưng việc như vậy chứ?



Cô thì trách móc anh như thế, nhưng thật sự không biết được, trong

lòng anh đang đấu tranh dữ dội. Nằm cạnh cô cả đêm mà không làm gì hết,

cứ như nằm trên ngọn lửa vậy. Đôi khi anh thật sự ngưỡng mộ Ren, thằng

bé yêu Yuki lâu như vậy, mà đêm nào cũng chung một giường với cô bé…

không phát sinh chuyện này chuyện kia cũng thật thần kì. Chẳng qua là

anh không có khả năng được như Ren. Ngồi cạnh nhìn cô ngủ, có lẽ là giới hạn cuối cùng của anh rồi.



Anh thật không ngờ, cô lại làm nũng với anh. Chito chạy thẳng đến,

nằm luôn lên người anh. Sô pha chật hẹp, không đủ chỗ cho cả hai, cô

liền leo luôn lên người Ajita, mà anh đang chống người bằng khuỷu tay,

đâu có đủ lực giữ thăng bằng, liền bị cô đè ra sô pha:



– Không thích. Muốn anh ngủ với em mà. – giọng cô nhèo nhèo như người say… ai biết được, cô vẫn còn mơ ngủ, chưa hoàn toàn tỉnh táo.



– Chi…



– Ừm… – cô dụi dụi đầu vào người anh, hệt như một con mèo đeo theo chủ nhân đòi buồn ngủ, đơn giản chỉ là nằm cạnh nhau nhắm mắt, cảm nhận hơi ấm của nhau.



Rúc vào người Ajita, cô cảm thấy thật bình yên và hạnh phúc. Ôm chặt Chito trong tay, anh cảm thấy thật ấm áp và rạo rực.



Chito dụi mặt vào ngực anh che đi khuôn mặt đỏ hồng, không hề biết,

cô nàng đang vô tình khiến toàn thân anh cứng đờ ra… Anh phải chiến đấu

kịch liệt với cơn dục vọng. Chả là… cô nàng vẫn rất ngây thơ không hiểu

biết gì vê tâm lí của đàn ông đang yêu, dù cô chính là người thường

xuyên cho Yuki lời khuyên trong chuyện tình cảm.



Cô ngây thơ thì vô tư rồi, chỉ tội cho Ajita, một đêm mất ngủ…




Tôi cầm cái khăn trên tay, nhẹ nhàng lau sạch vai và lưng hắn. Ren

không thèm rên rỉ không thèm kêu la, chỉ đưa ra gương mặt hưởng thụ đầy

đểu cáng với nụ cười gian muôn thuở.



Mỗi lần chạm vào hắn, tim tôi co rút dữ dội, cứ nghĩ là nếu mình lỡ

mà mạnh tay thì hắn đau chết mất… với suy nghĩ đó, tay tôi bắt đầu run

vì chịu áp lực nặng nề… vậy nên, đối với tôi thì, quá trình lau cho hắn

chính là quá trình vô cùng khủng khiếp, như thể chính tôi mới là người

bị đau.



Lau xong đâu đó, tôi với tay lấy cuốn sách, đồng thời bảo Ren:



– Anh ngồi im đó cho em.



Tôi lật lật vài trang, thấy điều mình cần làm, liền ghi nhớ và thực hành.



Tôi quỳ gối sau lưng hắn, tay trái cầm cuốn sách, tay phải rà trên

lưng hắn với một khoảng cách nhất định. Lòng bàn tay tôi và làn da hắn

cách nhau chừng hai cm, tôi bắt đầu đọc phép… mãi một lát sau, vết bầm

mới mờ mờ dần… tôi đã kiệt sức buông sách nằm lăn ra giường thở hồng

hộc.



Đúng vậy, nếu là bị thương do tác nhân vật lí thì việc chữa trị sẽ

rất đơn giản, tuy nhiên, nếu là do phép thuật gây ra thì khá là phức

tạp. Chính vì vậy, cùng là đứt tay, nhưng nếu là do dao cứa trúng thì

ngay lập tức có thể lành, nhưng nếu do bị tấn công thì việc chữa trị khá là tốn thời gian.



– Hôm nay… tạm thời đến đây thôi. Mệt quá. Em vô dụng lắm.



Ren đột ngột quay sang tôi:



– Sẵn tiện anh đang cởi trần, em có muốn làm gì không?



– L… Làm gì? Anh lại đang suy nghĩ gì vậy hả?! – tôi nghiêm mặt – Làm ơn… chững chạc một chút đi. Anh nghĩ chúng ta đang trong tình thế như

nào? Ban nãy lúc ở G, anh cũng cà lơ phất phơ được, rất hại tim em có

biết không?



– … – hắn tiu nghỉu, dường như tôi thấy tai cún và đuôi cún trên người hắn cùng lúc cụp xuống, buồn bã như thể vừa bị chủ mắng.



– …



Ren ngồi nhìn tôi chăm chú. Tôi liếc hắn một cái, thấy vai hắn tương

đối ổn, mới thở phào, đi tắm rồi nằm dài trên giường lấy sấp tư liệu ra

đọc.