My Devil! Don&#39t Go

Chương 184 : Cầu hôn (2)

Ngày đăng: 18:24 18/04/20


~~ Gần hết truyện rồi thì phải làm sao đây :)))))



Ai dô dù gì thì



MERRY CHRISTMAS ~~



(Bên ngoài phòng, ba người nghe lén nhất thời lặng thinh, không biết nói gì… sau đó tản hết ra, mỗi người một việc, nhưng ánh mắt ra chiều suy

tư, và không ai chú tâm vào những việc mình đang làm… hình ảnh đau khổ

của Yuki choáng ngợp tâm trí họ.



Mọi người như mù mù mờ mờ không rõ mình đang làm gì, bởi toàn não bộ

đều đang suy nghĩ về nỗi đau mà người con gái bé nhỏ kia phải gánh lấy

một mình suốt từng ấy năm. Quá khứ của cô bé ấy… quá đớn đau, quá khốc

liệt và tàn nhẫn.)







Câu nói của hắn như liều thuốc mạnh, đâm thẳng vào nơi yếu đuối nhất

của trái tim tôi, khiến nó run rẩy từng hồi… cuối cùng, không nhịn được, tôi bật khóc, khóc xong thì ngủ nguyên một lèo trong vòng tay của Ren

đến tận sáng hôm sau, mắt tôi sưng đỏ lên, cả khuôn mặt nhìn chung chung lại mà nói thì… chẳng khác mấy con cá mắt lồi là bao nhiêu hết.



Tôi khẽ thở dài, số phận mình thật là khó khăn, nhìn bản thân trong gương còn thấy tự thương cảm cho mình cơ đấy.



Ren mở cửa nhà vệ sinh, trên tay là một cái tô, bên trong có đá và một cái khăn lông mềm mại.



Hắn đặt tôi ngồi yên lên cái bệ, bây giờ dù ngồi nhưng tôi vẫn cao ngang bằng Ren.



Hắn cho đá vào bên trong cái khăn, khẽ buột lại rồi nhìn tôi ra lệnh:



– Nhắm mắt lại. – nói là ra lệnh vậy thôi, chứ tôi thấy cưng chiều tôi hết mực.



Vì quá lạnh mà tôi không kịp thích nghi, khẽ nhíu mày, Ren liền cất giọng ấm áp:



– Không sao đâu. Một lát nữa sẽ hết thôi.



Ren xoa xoa nhẹ bên đây mắt cho tôi, một lát lại chuyển sang bên kia

xoa xoa, động tác vô cùng dịu dàng và thuần thục, vậy mà chẳng hiểu sao

tôi lại thấy hắn nam tính vô cùng.



Tôi một mắt nhắm một mắt mở nhìn Ren. Hắn cũng nhìn tôi chăm chú chứ không nói gì.



Đột ngột cửa nhà vệ sinh mở ra. Dragon đứng sựng lại vài giây nhìn

chúng tôi. Hai chúng tôi cũng theo phản xạ quay mặt về phía phát ra

tiếng động, trông thấy thằng bé…



Dragon như bình thường đã phải trêu tôi một lúc, ai ngờ hôm nay thằng bé chỉ phun ra hai từ:



– Xin lỗi (vì tôi xông vào không gõ cửa cũng là người bắt cô nói ra hết mọi chuyện trong quá

khứ, gián tiếp chạm vào nỗi đau của cô, gián tiếp khiến con mắt cô ra

như thế -> đây là suy nghĩ bên trong Dragon.)


trắng tinh khiết.



Hắn đặt tôi xuống giường, vuốt nhẹ tóc tôi. Ngoài kia, cánh cửa đóng lại… một cách huyền bí.



Ren nhắm hờ mắt, cúi xuống hôn lên trán tôi, bàn tay hắn bắt đầu lần

mò, cởi xong áo của tôi liền xoay người tôi nằm sấp. Tôi giật mình la

oai oái… một thứ mềm mềm lập tức áp xuống lưng tôi, toàn thân tôi run

nhẹ một cái.



Lưng là nơi tập trung nhiều dây thần kinh, cũng được xem là nơi nhạy

cảm, tên này thừa biết nên mới cố tình trêu ghẹo tôi như vậy!



Hắn hôn thật chậm, như đang thưởng thức từng chút một làn da tôi. Hắn đột nhiên mở miệng, hơi thở phà ra ấm nóng phủ lên vùng thắt lưng khiến tôi run rẩy:



– Em có biết tại sao lại là một biển băng hay không?



– K… Không. – tôi khó nhọc trả lời, cả cơ thể mềm nhũn ra.



Hắn lại xoay người tôi đối mặt với hắn. Ren nhìn tôi chăm chú, hắn

không nói gì mà lại cúi xuống hôn tôi… một nụ hôn sâu nồng nàn, mãi đến

khi tôi không thể thở được mới lật đật đẩy hắn ra. Ren mới vuốt nhẹ môi

tôi, khẽ cười:



– Em làm tốt hơn rồi đấy!



– … – tôi sây sẩm mặt mày, nghe hắn nói như gió thổi qua tai, chẳng có chút cảm giác nào.



– Vậy em có biết tại sao anh lại dùng băng để bao phủ mấy chiếc nhẫn hay không??



– … – tôi không nói mà lắc đầu.



– Đúng là đồ ngốc mà… – hắn dụi đầu lên ngực tôi, vùi môi vào cổ tôi, thở nhẹ, hơi ấm bao phủ khiến tôi mơ màng – Anh đã gợi ý cho em rồi,

tại sao em vẫn không hiểu.



– Em không hiểu. – tôi vô thức lặp lại lời nói của Ren.



– Tên em là gì?



– Yuki…



– Yuki là băng tuyết…



Dù đang rất mơ hồ, nhưng tôi vẫn cảm nhận được một dòng chảy ngọt

ngào vừa lan khắp người tôi. Trái tim tôi như được thứ gì đó quét qua

nhồn nhột.



– Trước đó em bị đóng băng để không bị thời gian tác động đúng không?? Lần này, anh bao bọc tình yêu của mình vào trong băng, chính là muốn gửi hết chúng cho em…



(Còn tiếp)