My Devil! Don&#39t Go

Chương 187 : End

Ngày đăng: 18:24 18/04/20


~~ Tada… hàng về đây



Chap mới đây



Chap cuối của truyện và chap cuối của năm đây



Mọi người đọc xong truyện này rồi đừng quên Mi luôn nha nếu hông là tui khóc á



Các bạn đọc truyện vui vẻ nhớ giành thời gian đọc góc nhỏ của Mi ở cuối chap nhaaa ~~



– Đến giờ làm lễ rồi, chúng ta cùng ra ngoài thôi.







Bên ngoài khá ồn ào, dù cả khu vườn rộng lớn lúc này chỉ có chúng

tôi. Căn phòng tôi vừa ở nằm trong một tòa nhà khác trong khuôn viên,

Chito đảm nhiệm việc đưa tôi đến khu nhà chính, cũng là nơi tổ chức hôn

lễ.



Căn nhà đượm màu cổ kính ban nãy ngày càng rõ rệt.



Trời trong vắt, không một vết nắng hay thậm chí một vệt mây… cả bầu trời chỉ một màu xanh thật thanh khiết.



Chito bên cạnh cứ tấm ta tấm tét cười, tôi quay sang nghiêm giọng:



– Này, làm gì mà vui đến vậy, hôm nay là lễ cưới của tớ chứ đâu phải của cậu hả?



– Vì là của cậu nên tớ mới vui. Một năm trước ấy, lễ cưới của tớ sợ chết đi được.



Tôi chỉ phì cười. Chito ấy mà… cô nàng đã cưới chồng trước tôi tròn

một năm, hôm nay khoát trên người bộ váy phù dâu trắng muốt cúp ngực,

xòe ra dài ngang gối cách điệu vô cùng tinh tế… vậy mà nhỏ vẫn trẻ con

và năng động đến vậy.



Chito đi bên cạnh tôi, cẩn thận từng bước một để không làm hỏng bộ váy của tôi.



Váy của tôi cũng cúp ngực, đính dọc là một hàng viên đá sáng lấp

lánh. Ở eo tôi thắt một dải lụa màu hồng phấn, buộc thành một cái nơ nho nhỏ sau lưng. Bộ váy trắng tinh khôi phần trên, xuống đến vạt váy thì

càng ngày càng hồng, phủ bên ngoài lớp vải mỏng dính đính đầy đá phản

chiếu ánh sáng vô cùng rực rỡ.



Tôi ưng cái váy này ngay lúc bước vào tiệm áo cưới là bởi vì nó có một điểm đặc biệt mà những cái khác không có.



Vạt áo không ngang thẳng qua mà phía trước cao ngang gối tôi, rồi

càng về sau thì càng dài xuống chấm đất, tà dài thượt phía sau, khiến

Chito có hơi vất vả khi cứ phải lếch theo xách chúng lên.



Tóc tôi nửa búi nửa xõa, để lòa xòa vài sợi nhìn vô cùng nữ tính.

Khuôn mặt trang điểm một cách tinh tế, nhìn như thể đẹp tự nhiên chứ

không son phấn. Ngón áp út bên tay trái tôi đeo chiếc nhẫn vừa vặn lần

đó Ren tặng, ánh sáng lấp lánh vô cùng tinh xảo, càng nhìn tôi càng thấy nó hợp với tôi một cách kì lạ. Đúng là Ren, lúc nào cũng tạo cho tôi

những bất ngờ mà tôi không thể biết trước, mà lần nào cũng khiến tôi

thích đến phát điên phát cuồng!



Trên cổ tôi là sợi dây chuyền lần trước tôi và Chito có được khi cùng đi chơi ở công viên giải trí. (không biết có ai còn nhớ hay em đã

quên?)



Mặc cô nàng cứ xót xa than thở với tôi, gì mà bộ váy đẹp như vậy

không thích hợp với sợi dây rẻ tiền đó… nào là tôi phải gỡ ra để cô nàng chọn cho tôi một sợi khác. Kết quả tôi bơ hết tất cả, thích thú đeo nó

trên cổ. Vào ngày trọng đại nhất của tôi, mọi thứ phải theo ý muốn của

tôi!


– Đúng đó, mọi người vào ăn đi. Bên trong có nhiều thức ăn lắm. – ba của Ren lên tiếng, ông kéo cả bọn vào trong.







Ren phóng xe đến bãi biển, dựng xe vào một góc rồi lại bế bổng tôi ra, đặt tôi ngồi xuống bờ cát vàng.



Không hổ là lục địa phía Nam, biển vừa xanh vừa trong, cát vừa vàng

vừa sạch, cảnh sắc thiên nhiên thật đáng ngưỡng mộ. Mặt trời trên cao,

nhưng nắng không gay gắt, gió thổi nhè nhẹ đầy nghịch ngợm. Bóng cây đổ

dài xuống, phủ lấy chúng tôi.



Ngồi một lát, tôi quay sang Ren, chẳng biết hắn đang nghĩ gì… chứ tôi là đang lo mình giao nhầm mình cho sói.



Hắn chỉ lặng lẽ ngồi bên cạnh tôi, một lúc sau mới lên tiếng:



– Khi em đồng ý cưới anh, chính là em đã bán mình cho anh phi lợi nhuận. Anh vô cùng cảm động trước hành động của em nên đã tự hứa với mình, để đền đáp ý muốn của em, cả đời nãy sẽ không buông em ra đâu…



Nói xong hắn đè tôi ra cát… rồi sau đó… sau đó…



Trời ơi!! Tôi đúng là giao mình cho nhầm người rồi!!!



– Em đừng kêu trời nữa, sẽ không ai dám cướp em ra khỏi tay

anh đâu, kể cả là ổng đi chăng nữa. – hắn cười khẩy nói, nói trúng suy

nghĩ của tôi, đã vậy nói xong còn cúi xuống tiếp tục làm… rồi làm…



Ngẩng mặt lên nhìn trời, tôi thầm than trách cho quyết định dại dột

của mình… kết quả là tôi nghe thấy tiếng ông trời thì thầm bên tai

“Chồng con là số một rồi, ta không dám làm gì nó đâu. Phải trách ta ngày xưa lỡ tay nặn ra nó quá bá đạo đi…”



Tôi gật đầu công nhận. Chồng của tôi là bá đạo nhất trên thế gian.



Chính vì vậy nên cả đời sau này phải ở bên cạnh em. Để em có thể học cách trị được anh!



Chính vì vậy, anh không được rời xa em.



Chính vì vậy, ác quỷ của em, anh đừng đi đâu cả.



Chính vì vậy, my devil, don’t go…



THE END.



~~



*cúi đầu*



Cảm ơn các bạn đã theo dõi bộ truyện vừa dài vừa lê thê này nhaaa =]]



Mi là Mi xúc động ghê luôn, viết xong một truyện, nhất là truyện được nhiều người theo dõi và yêu thích như thế này thì mừng hết lớn =]



Thiệt ra là còn một chap extra về cặp đôi Chito và Ajita nữa nhaaa, các bạn đón đọc nhaaa



À à, bên cạnh đó còn một chap extra nói về đứa con bá đạo của Ren và Yuki nữa nhaaa



À à, nếu có hứng thì Mi sẽ viết thêm cái extra thứ ba nữa aa



See ya



~~