Nam Việt Đế Vương

Chương 231 : Việt Vương đến thăm

Ngày đăng: 13:07 30/04/20


Toà nhà này thật quá rộng lớn, diện tích cũng tới mấy trăm mét vuông, lại còn cao đến mười tầng. Bọn hắn được Vũ Hiếu sắp xếp ở tầng thứ bảy, trong hai căn phòng nhìn hướng ra đường. Căn phòng cũng tương đối lớn, đầy đủ tiện nghi.



"Ngọc Linh, Vũ gia nhà cô làm về mảng nào thế? Trông không giống buôn bán."



"Đúng thế, Vũ gia nhà tôi chuyên về diệt trừ yêu ma quỷ quái, đồng thời chế tác các loại vật liệu cùng xây dựng trận pháp."



Ngọc Linh ngả lưng lên giường, thở ra một hơi:



"Như tầng thứ nhất đến thứ bốn là nơi tinh luyện Hồn Ngọc. Tầng thứ năm, sáu thì là gia công vật liệu. Còn lại là để ở."



Trần Phong lắng tai nghe, nhờ đó có thể nghe được từng tiếng gõ chát chúa, cùng với tiếng ma quái kêu gào.



"Thảo nào những Hung địa kia không bị hủy diệt. Rõ ràng chỉ cần một vị Dung Linh cảnh thì có thể phá hủy một tòa Hung địa cấp ba, nhưng bọn hắn không làm vậy. Hung địa tuy có uy hiếp nhưng đồng thời đem lại không ít lợi ích."



Trần Phong lấy ra những Hồn ngọc trong Nhẫn không gian rồi ném cho Ngọc Linh:



"Cậu nhìn xem những Hồn Ngọc này bán với giá thế nào?"



Ngọc Linh tiếp lấy Hồn Ngọc, nhìn một lúc lâu rồi kinh ngạc nói:



"Đây là cậu luyện sao? Chất lượng cao thật đấy, so với sản phẩm của Vũ gia bọn tôi cũng không kém đâu."



Trần Phong nghe vậy thì cười hắc hắc, đáp:



"Không phải...à cũng có thể xem là tôi luyện ra. Thế nào, từng đấy đổi được bao nhiêu tài nguyên."



"Cụ thể thì tôi không rõ lắm, cái này phải hỏi chú Hiếu."



Ngọc Linh nghĩ ngợi một chút rồi cười ma mị, tiến sát lại Trần Phong mà nói:



"Thế này đi, tôi giảm giá năm mươi phần trăm cho cậu, đổi lại cậu sẽ cho tôi biết làm sao tinh luyện những thứ này, được chứ.



Hai mắt cô nàng như thu thủy, dáng vẻ cực kì hấp dẫn, cơ thể lại tản ra từng trận hương thơm. Trần Phong thấy vậy thì ho khan, đáp:
"Các thiếu niên của hai Vương Phủ quả nhiên không tầm thường, đều là thiếu niên thiên tài. Thanh Long Giang tông ta không được giỏi như vậy, chỉ có vài người thế này mà thôi, khó mà so được với Hoàng tộc."



"Ha ha, Thanh Long Tông chủ quá mức khách khí rồi. Thân là một trong mười đại thế lực Nam Việt Quốc ta, thế hệ trẻ quý tông thật sự rất đáng chú ý đấy."



Việt Vương chỉ về một thiếu niên rồi nói:



"Ví như người này, thể chất Lôi hệ, hơn nữa còn tìm hiểu ra Thế, trong Hoàng tộc ta có lẽ cũng xếp vào thập cường rồi."



Việt Vương lại chỉ về một người khác, nói:



"Thiếu niên kia chắc là Nguyễn Đức Hải, thiên tài nổi danh gần đây của Thanh Long Giang tông, một mình đánh bại thiên tài của chín Tôn cấp thế lực ở Phủ Nghệ?"



"Mà con gái Tông chủ nghe đồn là Quang Minh thể chất hiếm thấy? Nghe đồn Thiên Thánh Giáo Giáo chủ đã từng tìm đến đây mong thu được con bé làm đệ tử?"



Thanh Long tông chủ gật đầu, đáp:



"Thật có chuyện như vậy. Hà My được Bệ hạ biết tới, thật vinh hạnh biết bao. Tuy nhiên Thanh Long lão tổ rất ưa thích con bé, bởi vậy Thiên Thánh Giáo chủ đành phải trở về."



Hai người cùng cười lên, tuy nhiên mỗi người đều có một tâm tư riêng. Việt Vương hơn mười lăm năm không quản chuyện đất nước, bởi vậy lần này muốn một lần nữa lập uy, để cho Nam Việt quốc vững bền. Còn Thanh Long tông chủ cũng biết rõ điều đó, bởi vậy tương kế tựu kế, bày ra mặt cường đại nhất của Thanh Long Giang tông ra cho Việt Vương xem. Đầu tiên là bảy vị Nguyên Lão, bảy tồn tại Tôn giả, đó là thực lực đỉnh cao của Thanh Long Giang tông. Sau đó tất cả các đệ tử thiên tài đều xuất hiện, hơn nữa còn bộc lộ ra thực lực của mình cốt là cho thấy Thanh Long Giang tông tre già măng mọc, tầng tầng lớp lớp sinh ra mãi không dứt, không sợ đoạn tuyệt truyền thừa.



Hơn nữa ông ta còn đưa ra Thanh Long lão tổ, đây mới là thứ thật sự chấn nhiếp Việt Vương. Dù sao Thanh Long lão tổ là Linh Vương cảnh lâu năm, thành danh đến nay đã được mấy trăm năm, còn Việt Vương mới tu thành Linh Vương cảnh giới ở bốn năm mươi năm trước mà thôi.



"Vậy sao. Thanh Long lão tổ thần long thấy đầu không thấy đuôi, ta cũng không gặp ngài ấy khá lâu rồi." Việt Vương đáp.



"Lão tổ giờ đã đúc Kim thân, nhận lấy đệ tử Thanh Long Giang tông cúng tế, bản thân Linh hồn lại du đãng Lục trọng hư không, dù là ta cũng phải mất cả mấy năm mới được gặp ngài một lần."



"Đã đúc Kim thân, lại còn Linh hồn tiến vào Lục trọng hư không?" Khóe mắt Việt Vương nhảy lên liên hồi, thở ra một hơi.



"Quý tông Thanh Long lão tổ...chúc mừng." Việt Vương nở một nụ cười, trong lòng thì càng trầm trọng. Những kẻ khác không biết đúc Kim thân, Linh hồn tiến vào Lục trọng hư không có ý nghĩa gì, nhưng hắn ta thân là Linh Vương cảnh, tất nhiên biết về điều này. Bởi hắn cũng chỉ mới đạt đến cảnh giới đúc Kim thân, còn muốn Linh hồn tiến vào Lục trọng hư không thì còn rất rất xa!



Hết chương 231