Nga Mỵ

Chương 184 : Nhân Họa Đắc Phúc

Ngày đăng: 16:41 19/04/20


Đại khái qua một canh giờ, nhóm người Doãn Tử Chương rốt cục đã được

hai vị trưởng lão Kết Đan kỳ của phái Kim Vanh đưa trở về Thân phủ, bọn

họ ngoài vẻ mặt hơi tái nhợt, thoạt nhìn có chút suy yếu ra thì tất cả

đều ổn.Chu Chu cố gắng ra vẻ giống như rất khẩn trương và bất ngờ, hỏi bọn họ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gìCơ U Cốc tóm tắt đơn giản những gì vừa xảy ra một lần, sáng nay bọn họ

như thường lệ đến Đấu Pháp đường tỷ thí với người ta, trong lúc nghỉ

ngơi có một hỏa kế (người phục vụ, làm thuê) mặc quần áo của Tụ Bảo lâu

đến tìm bọn họ, nói rằng chưởng quầy cho mời.Những ngày gần đây bọn họ có liên hệ với người của Tụ Bảo lâu, âm thầm

nhờ họ hỏi thăm tin tức của Ngân Giao Phất Trần và Long Cốt Tinh La Bàn, cho nên không nghi ngờ gì mà đi theo hỏa kế đến tiểu viện bên cạnh Đấu

Pháp đường.Huynh đệ Tư Đồ và Phùng Tiên Cao đã sớm chờ họ ở đó, trên người chúng có đeo một pháp bảo, có thể ngăn được tiếng động và khí tức của mọi người

trong tiểu viện khi đấu pháp, cho dù tu sĩ Kết Đan kỳ ở ngoại viện cũng

không thể nào cảm ứng được trong viện xảy ra chuyện gì.Đám người Đề Thiện Thượng không có cách nào ra ngoài cầu viện được,

không còn thể làm gì khác đành kết trận đối đầu với huynh đệ Tư Đồ, đáng tiếc thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, bọn họ miến cưỡng kéo dài

được gần một canh giờ, Thạch Ánh Lục tu vi kém nhất rốt cục đã không thể chịu được nữa.May mà lúc này có người thần bí xuất hiện, giết chết huynh đệ Tư Đồ và

Phùng Tiên Cao, nếu không bọn họ sợ rằng sẽ không có cơ hội trở lại, sau đó lại có Hồng Bàn Nguyên Anh tổ sư của phái Kim Vanh chạy tới, cứu bọn họ rời đi.Hai vị Kết Đan trưởng lão của phái Kim Vanh mà bọn họ đã gặp trong dạ

yến hoàng cung sau đại hội thi đấu Luyện Đan Sư, lập tức chủ động hộ

pháp cho bọn họ, giúp bọn họ ổn định thương thế rồi mới đưa bọn họ trở
quả nhiên giống nhau như đúc, đây đích thị là Ngân Giao Phất Trần rồi.Đây đúng là chuyện vui mừng ngoài ý muốn!Đề Thiện Thượng run rẩy tại chỗ, cúi người cười to nói: “Cho các đệ còn

dám tỏ vẻ với lão tử! Nếu như không phải là có lão tử, đời này các ngươi cũng đừng nghĩ đến việc tìm được Ngân Giao Phất Trần! Lão tử quả thực

là anh minh quyết đoán, vị bốc tiên tri a*(không cần đoán cũng biết)!”“Quả thực đại sư huynh rất may mắn!” Cơ U Cốc cười nhạt nói, ngụ ý muốn

nói rằng Để Thiện Thượng là có vận cứt chó, chẳng có nửa phần quan hệ

với anh minh quyết đoán hay biết trước cái gì.Đề Thiện Thượng đang mừng rỡ như điên, cũng không chú ý đến hàm ý trong

câu nói của hắn, chỉ cầm Ngân Giao Phất Trần cười khúc khích.Thạch Ánh Lục quay đầu nhìn thấy vẻ mặt Chu Chu trắng như tuyết, kỳ lạ nói: “Chu Chu, muội làm sao vậy?”“Chúng ta rất may a! May là, người thần bí kia không đốt cả người Phùng

Tiền Cao, nếu không cả đời này chúng ta cũng đừng mong tìm thấy được

Ngân Giao Phất Trần!” Chu Chu càng nghĩ càng thấy sợ.Cơ U Cốc nói: “Không đến mức như vậy, năm bảo vật Băng Hỏa Thần Vương

này đều có khả năng tránh lửa, cho dù là Thiên Hỏa cũng không thể làm

tổn hại đến chúng. Chẳng qua là nếu như người thần bí kia thật sự dùng

Thiên Hỏa đốt sạch Phùng Tiên Cao, chỉ sợ Ngân Giao Phất Trần này cũng

sẽ bị lộ ra, rơi vào trong mắt phái Kim Vanh. Vạn nhất trong bọn họ có

người nhận biết được nó, chúng ta dù muốn lấy được chiếc phất trần này

sợ rằng cũng phải mất công sức một phen.”“Nói ra chúng ta lần này đúng là nhân họa đắc phúc.” Thạch Ánh Lục cười dịu dàng nói.