Nga Mỵ

Chương 29 : Toàn Quân Bị Diệt

Ngày đăng: 16:39 19/04/20


Edit: Tiểu Ngân

Beta: Tiểu Ngọc Nhi

Chịu trách nhiệm quản lý trường luyện võ và đảm đương cân nhắc quyết

định thắng bại chính là hai đệ tử nội môn Trúc Cơ kỳ có lai lịch thâm

hậu, do chưởng môn trực tiếp chỉ định.Trong trường Luyện võ sắp đặt rất nhiều trận pháp phức tạp, đề phòng

đệ tử tỷ thí không biết nặng nhẹ gây ra án mạng, một khi tình thế không

ổn, chỉ cần chuyển động linh châu trong trung tâm trận pháp, nháy mắt

thí sinh sẽ bị cách li bắn ra bên ngoài, tránh bị đối phương đả thương

pháp lực.Một trọng tài đi lên sàn đấu, nhìn nhân số hai phe thực lực cách xa,

cau mày hỏi Doãn Tử Chương: “Ngươi thật muốn tiếp nhận khiêu chiến của

năm người bọn họ? Trẻ tuổi khí thịnh thì cũng nên có mức độ, lập ra

trường luyện võ là để cho đệ tử tỷ thí với nhau, gia tăng kinh nghiệm

thực chiến tăng cường tu vi, chứ không phải để dung túng các ngươi gây

hấn báo thù riêng tư, ỷ mạnh hiếp yếu!”Mấy câu nói phía sau rõ ràng vạch mặt người núi Ngẫu Nguyên làm việc trơ trẽn.Bốc Diệu Liêm cười lạnh, không nói một lời, Doãn Tử Chương thì ngay cả biểu lộ cũng không có.Trọng tài lắc đầu, vẫn hỏi Doãn Tử Chương: “Tỷ thí có sử dụng pháp

khí hay pháp bảo gì không?” Trên tay đệ tử nhập thất của tổ sư Nguyên

Anh hơn phân nửa đều có pháp khí lợi hại, thậm chí có cả bảo khí, nếu

không cũng sẽ không lớn lối như thế.Doãn Tử Chương đưa tay chỉ chỉ năm người đối diện, nói: “Để bọn họ

quyết định đi, tránh cho lúc bị thua lại có thêm cớ dây dưa không dứt.”Trọng tài cùng người xem hoàn toàn hết chỗ nói rồi, cái gì gọi là ngạo mạn không biên giới, chính là thế này nha!Không ít người âm thầm lắc đầu thở dài, Vưu Thiên Nhận tổ sư thu đệ

tử này tư chất thì tốt, nhưng tính tình lại khiến người ta không dám

khen tặng.Bị miệt thị đến mức độ như vậy, Bốc Diệu Liêm làm sao không biết xấu

hổ nói bọn họ muốn dùng vũ khí? Hơn nữa hắn cũng hoài nghi trên người
không thể tránh khỏi trúng mấy châm, kì quái là không đau lắm, còn chưa

kịp cảm thấy may mắn đã nghe Doãn Tử Chương khẽ hô một tiếng “nổ”, cơn

đau nhức từ chỗ châm kia truyền đến, mấy chỗ trúng trâm không chút lưu

tình lnứt toác ra, huyết nhục mơ hồ.Mà gã đệ tử vốn đứng phía sau hắn thì thảm hại hơn cả, trong lúc bối

rối hắn chỉ kịp dùng linh khí kết thành Thanh Đằng, cản được một phần

nhỏ băng châm, nhưng có hơn phân nửa bị ghim trên người, lập tức bạo

liệt nổ ra khiến hắn ngã xuống không dậy nổi.Hai gã đệ tử khác, một người thi triển thuật Lôi Điện tấn công Doãn

Tử Chương, tên còn lại toàn lực đem hỏa cầu biến thành một con Cự Long

giương nanh múa vuốt phi tới.Đối mặt hai đệ tử Luyện Khí kỳ cấp tám toàn lực tiến công, lần này

Doãn Tử Chương rất bình tĩnh, tay trái kết ra một đoàn sương mù bao lấy

tia chớp, vung ngược trở về, tay phải ngưng tụ linh khí thành một thanh

trường đao màu lam, tùy ý huy vũ đánh tan Hỏa Long thành vô số hỏa tinh

nhỏ, hoả tinh tiếp xúc với trường đao phát ra vô số tiếng nổ xì xèo,

cuối cùng biến thành từng sợi khói xanh biến mất không dấu vết.Tên đệ tử “phóng điện” trong lúc rối ren liền hợp hai tay trước mặt,

ngưng kết ra một chút điện quang lập lòe, định công kích phá hỏng tầng

băng sương, nhưng khi vừa đụng tới, hắn chỉ cảm thấy một luồng hàn khí

lạnh lẽo đủ để ngưng kết mọi thứ vọt tới, điện quang dùng linh khí đọng

thành đại chưởng màu đen giống như chùy thép đập vào tường đá, ào ào sụp đổ, không thể ngăn cản được lực lượng cường hãn khiến hắn bị đánh bay

ra ngoài, bay về phía Bốc Diệu Liêm, rơi xuống đài ngất đi.