Nga Mỵ
Chương 65 : Đại Sư Huynh Chuẩn Bị
Ngày đăng: 16:40 19/04/20
“Bùa?” Chu Chu có chút không kịp phản ứng.“Muội không cần nói cho ta biết, ngay cả bùa là cái gì muội
cũng không biết đi!” Đề Thiền Thượng mắt lé nhìn nàng.Ở lại trên đỉnh núi Ứng Bàng gần một năm, dĩ nhiên Chu Chu
biết bùa là vật gì. Đơn giản mà nói, chính là dùng hoa văn
đặc thù vẽ phù chú đem pháp thuật pháp lực phong ấn trên lá
bùa. Căn cứ trong phong ấn chứa được là không giống nhau, công
hiệu của bùa đa dạng, chỗ tốt lớn nhất chính là dễ dàng mau
lẹ, tiết kiệm pháp lực, uy lực khổng lồ.Tỷ như một tu sĩ Kết Đan kỳ, đem lực công kích và pháp
thuật thi triển cuối cùng phong ấn lại bên trong bùa, bình
thường tu sĩ Luyện Khí kỳ nhận được cái bùa này, chỉ cần bỏ
ra một chút linh khí để khởi động, thì có thể dựa vào cái
bùa này thi triển ra thực lực ngang hàng với pháp thuật của tu
sĩ Kết Đan công kích địch nhân!Chế luyện bùa giống luyện đan đều cần thiên phú, thiên phú
càng cao thì pháp lực mà Bùa sư có thể phong ấn lại trên bùa
càng mạnh, bùa và Bùa sư đều giống nhau được phân chia tới cửu
phẩm, phẩm cấp càng cao, bùa làm ra uy lực càng mạnh.“Tại sao huynh lại cho ta cái này?” Chu Chu không hiểu chính
là điểm này, Đề Thiền Thượng từ lúc vừa mới bắt đầu cũng
không chút nào che dấu khinh thường và ghét bỏ với nàng, nàng
bị trục xuất khỏi sư môn, không phải vừa lúc làm thỏa mãn ý
nguyện của hắn sao?“Hừ! Muội là người của núi Ứng Bàng, là sư muội của Lão
Tử! Cho dù lớn lên không đẹp mắt lại là phế vật, thì cũng
không tới lượt Tô Kinh còn có hai lão bất tử kia không biết từ
nơi nào lòi ra quơ tay múa chân! Những thứ bùa phong ấn này
cũng là ‘Cửu Chuyển Cương Lôi Chú’, uy lực ngay cả tu sĩ Luyện
Khí kỳ tầng chín cũng phải kiêng kỵ mấy phần. Lão tử làm
loại này không cần làm phép thúc dục, muội ở đây nhỏ trên mỗi
tấm một giọt máu, chỉ cần ý niệm trong đầu vừa động. Đem bọn chúng ném ra là có thể có hiệu lực. Hừ! Phàm là trên người
đó, phảng phất như đã tính kỹ rồi.Kinh Cát Nhân hôm qua may mắn vào trong, hôm nay cũng có thể
tham gia vào trận chung kết, từ xa xa hắn đã nhìn thấy Chu Chu,
hướng nàng trừng hai mắt, trên mặt đắc ý, tựa hồ có thâm ý
sâu sắc.Chu Chu không biết có phải là mình quá nhạy cảm hay không,
nàng cảm thấy phần lớn các đệ tử đủ tiêu chuẩn tham gia vào
trận chung kết đều nhìn nàng với ánh mắt rất kỳ quái, hơn
nữa liếc ngang liếc dọc lẫn nhau, dường như nổi lên cái gì đó.Tiếng chuông vang lên, trên đài lại lần nữa tỏa ra ánh sáng
nhỏ bé giống hôm qua, lần này số lượng so với lúc trước ít hơn rất nhiều, vì có thể đủ tiêu chuẩn tiến vào trận chung kết,
cũng chỉ có một trăm chín mươi chín người.Doãn Tử Chương và Chu Chu đồng thời đưa tay ra nắm lấy một
điểm sáng, mở bàn tay ra vừa nhìn, rất đúng dịp, cũng là tổ
thứ bảy!Ánh mắt Doãn Tử Chương chợt lóe, kéo tay Chu Chu đi thẳng hướng về phía lôi đài số bảy.Oan gia ngõ hẹp quả nhiên là chân lý, hai người đi tới dưới
đài phát hiện theo chân bọn họ cùng một tổ với đệ tử núi
Ngẫu Nguyên gồm có tám người, mà Tô Lăng đã từng ở cùng với
Doãn Tử Chương ở tại Nguyên Thủy Cốc và Hàn Hanh cùng sân rõ
ràng cũng ở trong đó.Một năm không gặp, Tô Lăng từ Luyện Khí kỳ tầng bốn tăng lên
tới tầng sáu, Hàn Hanh cũng tăng lên một tầng tiến vào Luyện
Khí kỳ tầng năm, hiển nhiên là Tô Kinh ở trên thân bọn hắn đã
bỏ ra tiền vốn lớn, nhưng mà tu vi như thế bình thường mà nói
còn chưa đủ tiêu chuẩn để theo tiến vào trận chung kết, hoàn
toàn là được hưởng lợi ích từ việc phân tổ đấu vòng loại
được cùng tổ với vị đệ tử Trúc Cơ kỳ núi Ngẫu Nguyên kia.Người trọng tài bên sân từ trong rương rút ra hai viết tên họ
đệ tử ở tổ này cây thăm bằng trúc, lớn tiếng tuyên bố: “Trận
đầu tổ thứ bảy, núi Ứng Bàng Doãn Tử Chương với núi Ứng Bàng
Chu Chu!”Quần chúng vây xem ngã tại chỗ. . . . . .