Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 99 : Nhĩ Ngu Ngã Trá! Đát Kỷ Chi Tâm

Ngày đăng: 12:18 18/04/20


"Vì sao ngươi không biết tiến thoái, đi rồi còn trở lại!", dù âm thanh đã được biến méo mó, nhưng Tuyết nhi vẫn nghe ra nộ ý trong giọng nói vị Tiêu Dao tán nhân này.



"Nếu đi chắc chắn chết, ở lại còn một tia hi vọng", Tuyết nhi nhè nhẹ vuốt tóc, vô ý hay cố tình lộ dung nhan xinh đẹp trước mặt hắn. Khuôn mặt nhợt nhạt mấy ngày trước giờ đã không thấy đâu, bây giờ trông nàng tươi tắn vô cùng, nhấc tay nhíu mày đều lộ ra phong vận vũ mị vô cùng, không khỏi khiến người nổi lòng hươu vượn.



Đáng tiếc là, Tiêu Dao tán nhân vẫn mang khải giáp che kín toàn thân, nhìn không ra biểu tình. Từ ngữ khí băng lạnh của hắn mà xem, tựa hồ không hề để ý tới khuôn mặt xinh đẹp của nàng.



"Chẳng nhẽ ngươi được người kia hứa hẹn điều gì?", Trương Tử Tinh lạnh lùng nói: "đáng tiếc, như ta xem, ngươi thế nào cũng chỉ là một vật hi sinh mà thôi, hay nói là kẻ chết thay mới phải, không chỉ cuối cùng không thoát kiếp nạn, mà còn có thể mang trên người tội danh thiên cổ".



Kết cục của tam yêu mả Hiên Viên theo tình tiết đều rất bi thảm, theo lý thuyết, bọn họ được Nữ Oa nương nương phái tới mê hoặc Trụ Vương, cuối cùng đã thành công tiêu diệt giang sơn Đại Thương, là công thần của Phong Thần. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn



Lúc bị ba người Dương Tiễn truy sát, tam yêu gặp lại "cố chủ" Nữ Oa nương nương, nhưng vị cứu tinh trong tưởng tượng này không hề ra tay trợ giúp, mà còn nói một câu "tội ác đầy trời, không tuân chánh pháp", không hề lưu tình đem tam yêu bắt giao cho Khương Tử Nha, kết cục đều bị chém đầu. Tức giận hơn, tam yêu ngay cả tư cách lên bảng Phong Thần cũng không có. Cần phải biết, cho dù là hạng như Phí Trọng, Vưu Hồn cũng đều có tên trên bảng…



"Nếu thực là như thế, cũng là số phận bắt buộc, tránh cũng không được", Tuyết nhi dường như bị xúc động, tâm tình trở nên yếu đuối: "không phải hai năm trước đương kim thiên tử làm ra loại "cờ vây" kỳ quái kia sao?, tôi cũng chỉ như một quân cờ, tiến thoái không phải do ý mình, chỉ có cách bị người sai khiến, đi một bước là sống hay chết đều không biết".



Trương Tử Tinh thấy ả giác ngộ như vậy, muôn phần cảm khái, nhất thời cũng không biết xử trí ra sao.



Tuyết nhi đột nhiên ngẩng đầu, nhìn hắn mỉm cười, một nụ cười vô cùng quyến rũ: "đạo hữu là người ngoài thế cục, vì sao quan tâm tới Tuyết nhi như vậy?"



Hừ! Ai nói ta là người ngoài? Ta chính là người trong cuộc của trong cuộc! Trương Tử Tinh hừ một tiếng: "chớ dùng mị thuật mê hoặc ta, ta hôm nay không phải như trước, cho dù ngươi còn yêu thân cũng không phải đối thủ của ta. Ta chỉ vì duyên từng gặp mặt, không nỡ thấy ngươi hồn phi phách tán, nếu không năm đó cứu ngươi chẳng phải là vô ích hay sao?"



"Thật không? Thì ra đạo hữu vẫn nhớ tình xưa", Tuyết nhi không để ý tới vẻ lạnh lùng của hắn, nụ cười càng thêm quyến rũ:"không trách hôm nay đạo hữu không cầm Cự Khuyết tới đối phó tôi, nếu không người ta chỉ có một đường chết, đâu còn khí lực mà cười nữa !"



Trương Tử Tinh sững người không biết nói gì, con nha đầu này lại tự đa tình, nếu không phải Pháp Giới đã coi Cự Khuyết như bảo bối của hắn, cả ngày ôm trong lòng không chịu nhả ra, đã sớm mang ra ả hồ li tinh ngươi.
Đối với cái "gia đình" hậu cung kia, nàng cũng có lòng tin khiến nội bộ bất hòa, chỉ là trước mắt tránh bạo lộ hiềm nguy, không thể phá hoại quá sớm, cho nên nàng phải kiên nhẫn.



Cũng như săn bắn, sớm hay muộn, con mồi đó cũng sẽ bị nàng bắt được.



Đối với tiểu tâm tư của Đát Kỷ, Trương Tử Tinh nhắm mắt cũng có thể đoán được đại khái, cũng đồng dạng làm vậy đối phó ả, ý đồ hưởng thụ thân thể mỹ lệ kia coi như làm chút lợi tức đối với Nữ Oa, đã chủ động đưa lên miệng, lại là tuyệt thế mỹ nữ, bỏ mặc ả thì thực là xin lỗi chính mình đi!. Có chút kỹ xảo vợ chồng, Khương Văn Sắc mấy nàng thường không chịu hợp tác, chỉ có thể làm trên người Đát Kỷ, mỗi lúc như vậy, hắn thường có chút khoái cảm như báo phục được Nữ Oa một phần. Bước tiếp theo là lợi dụng Đát Kỷ tìm ra Cửu đầu Trĩ Kê Tinh và Ngọc Thạch Tỳ Bà Tinh, mượn tay người khác tiêu diệt, đến lúc đó không biết gương mặt Nữ Oa nương nương sẽ biến thành bộ dạng gì hay ho a…



Ấy nhưng, một tràng đại hạn đột ngột rơi xuống, hoàn toàn phá hỏng kế hoạch của Trương Tử Tinh, cũng khiến cho tân chánh đang thực thi gặp phải trở ngại lớn chưa từng có trước đây.



Lần hạn tai này hoàn toàn không giống trước đây, quy mô rất lớn, ảnh hưởng tới toàn Đại Thương, nghiêm trọng nhất chính là nơi trung tâm của Đại Thương, kinh đô Triều Ca cũng không thoát khỏi.



"Nơi bị hạn dài tới vài ngàn dặm, lúa chết từng ruộng…", Trương Tử Tinh nhìn những tấu sớ thông báo tai ương, không cách nào ngồi yên, ánh mắt quét qua quần thần trong điện: "chư vị ái khanh, có đối sách gì không?"



Quần thần ai nấy đưa mắt nhìn nhau, trong lòng bọn họ: nhân định thắng thiên chỉ là thằng ngốc nằm mơ, loại thiên tai đại quy mô như này đâu phải sức người đối phó được?



Trương Tử Tinh thấy phía dưới một phen trầm mặc liền lông mày nhíu chặt. Tuy hắn lúc bình thường phát triển kiến thiết cũng có chú trọng chuẩn bị cho các loại hạn tai, nhưng mức độ nghiêm trọng và phạm vị của đại hạn vượt quá xa dự tính, từ Đại Thương lập quốc tới nay vài trăm năm, lần tai nạn này chính là lớn nhất, thực là trời muốn đùa với hắn sao?



Khâm Thiên Giám lão thái sư Đỗ Nguyên Tiển bước ra hàng nói: "gần đây thiên tượng có biến, các sao mờ ám, như có loạn tượng, lại thêm đại hạn rơi xuống, tất là trời giáng tội. Xin bệ hạ tắm rửa chay giới, tế trời cầu mưa, xin trời tha tội, giải nạn cho lê dân".



Người nhà Thương cực kỳ chú trọng cúng bái, chuyện gì do dự khó xử là lập tức cầu trời khấn quỷ, câu đề nghị của Đỗ Nguyên Tiển lập tức được đa số đại thần tán đồng. Trương Tử Tinh đột ngột nhớ tới câu thơ "khả liên dạ bán hư tiền tịch, bất vấn thương sanh vấn quỷ thần" (thương thay, nửa đêm nơi giá sách trống rỗng, không hỏi người dân mà lại đi hỏi quỷ thần) trong bài Giả Sinh của Lý Thương Ẩn; loại cúng tế này hữu dụng không? Nếu quả trời nói ngươi có tội, cho ngươi quỳ bái thế nào cũng không thèm nhả một giọt mưa, loại cầu thần bái tiên như này còn không bằng dựa vào chính mình.



Nói tới thần linh, Trương Tử Tinh đột ngột nhớ tới lời Nữ Oa năm đó: quốc lực Đại Thương ba năm sau sẽ dần rơi xuống, lập tức tỉnh ngộ: chẳng nhẽ là Nữ Oa làm trò? Con mụ thù dai đáng ghét này!