Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 190 : Chuyên gia tình yêu

Ngày đăng: 11:28 19/04/20


Dương Minh do dự một chút, cẩn thận cầm điện thoại lên. Giờ phút này hắn chỉ cảm thấy da gà nổi khắp cả người! Đúng vậy, bản thân đã không cẩn thận! Quên tắt mày lấy pin ra!



Tại sao phải làm vậy, đơn giản là điện thoại bây giờ rất tân tiến, bên trong có thể gắn vào hệ thống GPS (Hệ thống định vị toàn cầu), Như thế, sẽ rất dễ dàng tìm được chiếc điện thoại đang ở đâu!



Đương nhiên, mấy thứ này đa phần đều được sử dụng trong quân đội, nhưng không bài trừ có người lấy sử dụng, nhất như tổ chức của tên sát thủ kia!



Là phúc không phải họa, là họa tránh không khỏi. Cuộc gọi đến đã lâu như vậy, nếu bên trong có gắn GPS, thì đã sớm định vị tới vị trí của mình, cho nên Dương Minh cũng không còn biện pháp, đành phải nhấn phím trả lời.



Có người nói thông qua việc nghe điện thoại cũng có thể tìm được đại khái vị trí của đối phương, cái này cũng có khả thi, nhưng không phải ai cũng có thể làm được. Cái này phải thông qua bên cục viễn thông hoặc chờ phía chính phủ tiến hành tuần tra, chỉ có cảnh sát mới có này quyền hạn này, người bình thường muốn thăm dò cũng không được nói cho biết, nếu không sẽ đưa tới nhiều phiền toái. Vì thế Dương Minh không sợ cái này.



"." Dương Minh nhấn phím nghe, nhưng lại không nói gì.



"Này? Lão Hôi Lang, ông đang ở đâu? Nhiệm vụ hoàn thành chưa? Mọi người đang chờ ông về ăn khuya kìa!" Điện thoại mới vừa thông, đầu kia liền làm một tràng đại bác: "Này?. Lão Hôi Lang? Ông có nghe tôi nói không? Này. này.?"



Dương Minh quyết định cúp máy, sau đó lột cục pin điện thoại ra. Bây giờ cũng đã biết đủ tin tức cần thiết rồi, ít nhất Dương Minh đã biết, tên sát thủ đến giết mình có tên là" Lão Hôi Lang", về phần tướng mạo, Dương Minh đã ghi nhớ rõ cái thi thể trước khi bị Phương Thiên xử lý, chẳng qua Dương Minh xác định trước giờ chưa gặp qua người này.



Hiện tại manh mối mà Dương Minh có chính là một sát thủ có tên là" Lão Hôi Lang", kẻ này không chỉ có một, mà còn có cả tổ chức! Còn có số điện thoại vừa gọi đến, Dương Minh quyết định có cơ hội sẽ điều tra dãy số này.



Nghĩ đến chuyện này, Dương Minh cảm thấy vô cùng đau đầu. Vốn tưởng rằng tên sát thủ chết thì mọi chuyện liền xong. Không ngờ đối phương lại là một tổ chức! Nói cách khác, phiền toái của mình sau này rất nhiều? Cho dù tên mướn người không tìm đến mình nữa, nhưng cái tổ chức này biết Lão Hôi Lang bị xử lý rồi, thì có tới tìm mình trả thù không?



Cho nên, biện pháp duy nhất bây giờ là phải gia tăng thực lực của mình cùng với năng lực phản ứng, chỉ có như vậy, mình mới không bị kẻ khác chà đạp.



Bên kia Hắc Quả Phụ, một người vạm vỡ hùng hổ nhìn điện thoại trong tay, mắng: "Mẹ kiếp. Tại sao không còn tiếng vậy? Mẹ nó cái điện thoại lại hỏng rồi! Bà chủ, sao bà không mua cho chúng tôi mấy cái điện thoại xịn xịn một chút? Giống như trong phim 007 vậy?"



"Được rồi lão Hắc. Một nhiệm vụ anh kiếm được bao nhiêu? Có lần nào tôi bạc đãi các anh không? Có tiền thì không đi mua. Bây giờ anh oán ai?" Một người đem khăn che mặt màu đen, giọng nữ, lên tiếng: "Sao, điện thoại không gọi được?"
Nữ giáo viên dã man: "Ra thế, sao rồi, đã làm lành với nàng chưa?"



Dương Minh nhìn tin của nàng gửi đến, nhất thời vui mừng, khi đó mình và Trần Mộng Nghiên quan hệ không được tốt đã nói với cô ta là mình thất tình, gần đây tình trường đắc ý, nhưng còn chưa nói cho nàng biết.



Thế giới nào có chân tình: "Ha ha, chúng ta đã làm lành rồi"



Nữ giáo viên dã man: "Thật không? Ha ha, vậy phải chúc mừng rồi! Làm lành thế nào?"



Thế giới nào có chân tình: "Thật ra về phần tình cảm, nên tự mình tranh thủ, chỉ cần hai người đều thích nhau, thì dễ dàng khôi phục quan hệ!"



Hôm nay Dương Minh tinh thần có chút phấn khởi, dù sao cũng vừa mới bái một sư phụ tuyệt thế vô song. Vì thế thuận miệng làm chuyên gia tình yêu.



Nữ giáo viên dã man: "Thật sao."



Thế giới nào có chân tình: "Đương nhiên, hạnh phúc của mình do chính mình tranh thủ!"



Ha! Cảm giác làm chuyên gia cũng thật phê nha, chả trách trước kia Trương Tân lại nguyện ý bày mưu tính kế cho mình, thì ra đứng chỉ trỏ một người đã rơi vào vòng xoáy của tình yêu, thì cũng có cảm giác là một chuyện rất có thành tựu!



Cái cảm giác này giống như của một người say a, thật sự giống như là đấng cứu thế!



Nữ giáo viên dã man: "Cám ơn, tôi biết tôi nên làm như thế nào rồi."



Hả? Dương Minh sửng sốt? Trời đất, biết làm thế nào là làm thế nào? Mình đã nói cái gì đâu? Chẳng qua cái cảm giác này thật tốt!" Không cần khách khí!" Dương Minh nói.