Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 942 : Thật tài tình
Ngày đăng: 11:34 19/04/20
"Tốt, Dương ca" Bạo Tam Lập gật đầu.
"Muốn làm gì." Ngụy Đức Khang còn chưa kịp hỏi xong, thì Bạo Tam Lập đã dán băng keo kín miệng hắn lại, làm cho hắn chỉ có phát ra những tiếng" ô ô".
Dương Minh nhìn thoáng qua Ngụy Đức Khang xong, rồi không để ý đến hắn nữa, sau đó lại nói với Bạo Tam Lập: "Mấy cái ngòi nổ này anh dùng bao giờ chưa? Bao nhiêu thì nổ chết một người?"" Chắc là một hai cái" Bạo Tam Lập nói: "Trước đó tôi từng đi nổ cá, mấy thứ này có uy lực rất lớn, trừ mấy con cá đã thành tinh thì những con tôm tép khác đều trực tiếp chết hết"
"Không làm sập chổ này chứ? Bây giờ tòa nhà này là của tôi, tôi không muốn vừa mới lấy là phải bỏ tiền ra sửa lại" Dương Minh nhìn kết cấu của tòa nhà, nói với Bạo Tam Lập.
"Hẳn là sẽ không sao đâu, cái nhà này nhìn có vẻ cứng chắc, Ngụy Đức Khang xây dựng căn này mà, không có khả năng làm sập đổ cái tòa nhà của hắn được" Bạo Tam Lập nói: "Hơn nữa chỉ một hai cái ngòi nổ, thì cũng không có phạm vi sát thương lớn"
"Vậy anh tìm hai cái ngòi nổ, sau đó buộc hai cái với nhau, để hai kíp nổ dài một chút" Dương Minh dặn.
"Được" Tuy rằng không biết Dương Minh muốn làm gì, nhưng Bạo Tam Lập cũng không hỏi nhiều, mà làm theo ý của Dương Minh, nhanh chóng chuẩn bị: "Bây giờ còn phải làm gì nữa?"
"Đưa một cái ngòi nổ cho Trịnh Lão Lục, sau đó đưa cái bật lửa cho hắn" Dương Minh dặn.
"Còn cái kia?" Bạo Tam Lập hỏi.
"Cái kia? Nhét vào trong người của Ngụy Đức Khang đi" Dương Minh nhìn Ngụy Đức Khang nói." Haha" Bạo Tam Lập nghe xong nhất thời phá lên cười, rất âm hiểm, vì thế gật đầu nói: "Dương ca, anh thật tuyệt"
"Ừ, con người của tôi rất quang minh chính đại, tôi cũng đâu có nói là giết hắn đâu" Dương Minh gật đầu, ra vẻ chính trực nói. Bạo Tam Lập không nhịn được cười, cố gắng nín lại, hắn ta làm sao mà không rõ ý của Dương Minh chứ? Trực tiếp nhét cái ngòi nổ vào trong người của Ngụy Đức Khang.
"Đừng. đừng." Ngụy Đức Khang hoảng sợ, trừng lớn mắt, nhưng mà nói không ra lời, bởi vì chỉ phát ra những âm thanh vô nghĩa.
Dương Minh cũng không thèm để ý đến hắn, trực tiếp điểm vài cái lên người của Trịnh Lão Lục, sau đó đứng dậy nói với Bạo Tam Lập: "Chúng ta đi!"
"Đi? Dương ca không châm ngòi sao?" Bạo Tam Lập buồn bực hỏi.
"Hắc hắc, lát nữa sẽ có người châm thay chúng ta" Dương Minh cười hiểm nói.
Nếu ngòi nổ của Trịnh Lão Lục nổ lên, sẽ làm cho mình nổ tung theo, Ngụy Đức Khang không muốn chết, nhưng lại không có cách nào cản lại, hắn ta thật sự rất muốn khóc.
Thủ hạ đắc lực của mình, cuối cùng lại trở thành hung thủ đưa mình xuống gặp diêm vương, Ngụy Đức Khang bây giờ hối hận nhất chính là đã trêu chọc Dương Minh, chẳng qua, khi hắn hiểu được đạo lý này, tất cả đã quá muộn màng.
"Ầm." Một tiếng nổ thật lớn, tai của Ngụy Đức Khang đã bị chấn điếc luôn, chỉ thấy xác thịt của Trịnh Lão Lục bay tứ tung, chết thảm cách đó không xa, trên người của Ngụy Đức Khang thậm chí còn có rất nhiều máu thịt của Trịnh Lão Lục.
Nhưng mà, bây giờ hắn không còn tâm tư lo lắng cái đó, bởi vì tử thần sẽ tìm đến hắn ngay sau đó.
Lại một tiếng nổ khác vang lên, Ngụy Đức Khang đã kết thúc cuộc đời của hắn, toàn bộ tòa nhà Đức Khang địa sản cũng trở nên yên lặng, tựa hồ như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Tuy rằng tiếng nổ rất lớn, nhưng chỉ nghe ở trong tòa nhà mà thôi, bên ngoài tòa nhà là khu phồn hoa náo nhiệt, hai tiếng nổ kia chẳng khác gì hai tiếng pháo lép cả, cho nên căn bản là không ai chú ý.
"Công việc kết thúc, anh có thể làm được chứ?" Ngồi trên xe, Dương Minh dùng dị năng quan sát bên trong tòa nhà, cho nên khi Ngụy Đức Khang và Trịnh Lão Lục đều bị nổ chết mới yên tâm nói với Bạo Tam Lập.
"Yên tâm đi Dương cao" Bạo Tam Lập chính là chuyên gia trong phương iện này: "Loại chuyện này tôi sẽ dọn dẹp, huống chi căn bản không phải là chúng ta châm ngòi nổ, mà là Trịnh Lão Lục, không có quan hệ đến chúng ta"
Dương Minh gật đầu, hắn biết Bạo Tam Lập có rất nhiều luật sư giỏi trong phương diện này, trước đó lúc tiếp nhận tập đoàn Hùng Phong của Vương thị, những người kia đều có tác dụng rất lớn.
"Vậy hợp đồng chuyển nhượng cổ phần này để ở chổ anh" Dương Minh giao cái hợp đồng cho Bạo Tam Lập: "Kêu luật sư của tiếp thu sản nghiệp của Ngụy Đức Khang, không có vấn đề chứ?"
"Được, không thành vấn đề" Bạo Tam Lập gật đầu nói: "Loại chuyện này khẳng định làm tốt, vừa đúng lúc chúng ta cũng cần mở một công ty điền sản"
"Ừ, anh cứ tự quyết định đi, không cần mọi chuyện đều phải xin chỉ thị của tôi" Dương Minh nghĩ nghĩ một hồi lại nói: "Anh có quan hệ với những phóng viên hay tòa soạn chứ?"
"Những người đó? Haha, muốn tạo quan hệ với chúng ta rất nhiều, chỉ là chưa có cơ hội" Bạo Tam Lập cười nói: "Dương ca, anh muốn tờ báo nào?"" Cái này thì không phải, chuyện của Ngụy Đức Khang và Trịnh Lão Lục, nếu ầm ĩ lớn, thì thích hợp để tuyên truyền. Ừ, nói hai người là đồng tính đi, vì cãi nhau dẫn đến tự sát" Dương Minh nói.
"Sặc." Bạo Tam Lập nghe xong, không nhịn được cười, nói: "Dương ca, anh thật tài tình"