Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 943 : Tìm sát thủ giết Dương Minh

Ngày đăng: 11:34 19/04/20


Ở trong một biệt thự tại Macao, phát hiện ra bốn cái xác đang phân hủy, trải qua điều tra, thân phận của bốn cái xác này đã được xác nhận, theo thứ tự là cư dân Macao Lưu Cát Hạo, người nhập cư trái phép Âu Dương Kham Khởi, Âu Dương Quân Uy, còn một người là tội phạm truy nã quốc tế" Lùi lại 1".



"Lùi lại 1" tên thật là gì thì cảnh sát không biết, chỉ biết hắn là một trong những trụ cột của tổ chức sát thủ Ưng Nhã tổ, còn Âu Dương Kham Khởi chính là ông chủ sau lưng của tổ chức này.



Còn Âu Dương Quân Uy là con trai lớn của Âu Dương Kham Khởi. Vụ án này theo điều tra sơ bộ chính là báo thù, nhưng muốn phá án thì lại vô cùng khó khăn, bởi vì thân phận của ba người vô cùng mẫn cảm, tổ chức sát thủ là một tổ chức đắc tội với rất nhiều người, có liên quan đến rất nhiều vụ án, ai biết bọn họ đã đắc tội với ai?



Hơn nữa, ba người này đều là nhập cư trái phép, muốn biết mục đích của bọn họ càng thêm khó khăn, không chừng ba người này đến chấp hành một nhiệm vụ ám sát, nhưng không thành công ngược lại còn bị người khác giết luôn cũng không chừng.



Cho nên, chuyện này tạm thời gác lại, chỉ có hai người biết chuyện này, chính là cha mẹ của Vương Mi, lúc ấy tin lời của Dương Minh là, có phần tử xã hội đen chém giết lẫn nhau ở phia trên, còn Dương Minh thừa dịp loạn lạc nên cứu họ ra, cho nên cái chết của Lưu Cát Hạo và ba người kia, bọn họ cũng không bất ngờ lắm.



Chém giết lẫn nhau mà còn có thể tốt sao? Chẳng qua, hai người này cũng không đi báo cảnh sát làm gì, người già vốn đã không muốn nhiều chuyện, huống chi Lưu Cát Hạo chết mới tốt, bởi vì dám bắt cóc bọn họ, người như vậy để sống mới là bại hoại.



Còn ở tỉnh P xa xa, Âu Dương Quân Viễn đang ngồi trên ghế, mặt mũi rất tiều tụy.



Xác của cha và anh đã được đưa về, mặc dù không có chứng cớ, nhưng Âu Dương Quân Viễn có thể khẳng định, nhất định là do Dương Minh làm!



Bởi vì cha và anh đã từng nói, phải đi báo thù! Âu Dương Quân Viễn vô cùng hối hận vì đã để cha và anh ra mặt, chẳng uqa, trước đó ai mà ngờ rằng Dương Minh lại lợi hại như vậy?



Âu Dương Quân Viễn mặc dù là người thừa kế hợp pháp của Âu Dương gia, có được toàn bộ sản nghiệp của Âu Dương gia, cũng tiếp nhận tổ chức sát thủ của cha, nhưng hắn không có chút vui vẻ, Âu Dương Quân Viễn không cảm thấy hứng thú với mấy cái này, hắn thầm nghĩ làm một thiếu gia ăn chơi, mà có được cha và anh hỗ trợ, như vậy mới rãnh rỗi mà ăn chơi được!



Nhưng bây giờ, tất cả đều đã biến mất! Trong một đêm, hắn mất đi tất cả người thân! Trước đó, điện thoại không liên lạc được, hắn cũng chẳng nghĩ nhiều, bởi vì cha và anh nhập cư trái phép đến Macao, không thể tùy tiện liên lạc với bê ngoài cũng là bình thường. Cái tin mà hắn nhận được chính là tin mà cha và anh đồng thời tử vọng!



Nói thật, Âu Dương Quân Viễn cũng không phải là một người có ý muốn kinh doan, sản nghiệp của Âu Dương gia giao vào tay hắn, hắn cũng không biết phải làm gì, cũng may là còn những người quản lí ở đây.



Hai ngày nay, tâm tình của Âu Dương Quân Viễn lao lực đến quá độ, chẳng qua, bây giờ hắn có năng lực để làm gì? Ánh mắt của Âu Dương Quân Viễn trống rỗng nhìn ra ngoài cửa sổ, hắn thật sự không biết nên làm gì.



Trong lòng cực kì căm hận Dương Minh, mối thù giết cha và anh, Âu Dương Quân Viễn làm sao có thể dễ dàng quên được! Hung tợn đấm một cái lên bàn, Âu Dương Quân Viễn hét to: "Dương Minh! Tao và mày thề không đội trời chung!"



"Âu Dương thiếu gia, chỉ cần một câu nói của ngài, tôi liền dẫn tất cả sát thủ đi giết Dương Minh!" Ngồi đối diện Âu Dương Quân Viễn là một người đàn ông trung niên, cũng cực kì phẫn hận nói.



Người này chính là quản gia của Ưng Nhãn tổ, khi Âu Dương Kham Khởi còn sống chính là một người hầu trung thành! Âu Dương Kham Khởi chết cũng làm hắn bi phẫn không thôi, muốn giết trừ Dương Minh để báo thù cho Âu Dương Kham Khởi.



"Giết hắn?" Âu Dương Quân Viễn lắc đầu, cười khổ: "Cái tên Lùi Lại 1 không phải rất lợi hại sao? Nhưng kết quả thì thế nào?"



Cha và anh đều chết, làm cho Âu Dương Quân Viễn trong mấy ngày nay đã trưởng thành hơn, không còn xúc động như lúc trước, làm việc cũng cẩn thận hơn.



Quản gia của Ưng Nhãn tổ sửng sốt, lập tức cúi đầu, đúng vậy, trong số các sát thủ, thì Lùi Lại 1 là lợi hại nhất, nhưng không phải cũng bị giết chết sao?



Tuy rằng lão quản gia này rất muốn báo thù cho Âu Dương Kham Khởi, nhưng mà Âu Dương Quân Viễn nói rất đúng, bọn họ không phải là đối thủ của Dương Minh, thực lực không bằng người ta thì chỉ chịu bị đánh thôi.



"Âu Dương thiếu gia nói rất đúng, là tôi xúc động." Lão quản gia uể oải nói: "Nhưng mà, nếu bỏ qua cho Dương Minh như vậy, thật sự không cam lòng!"



"Bỏ qua?" Âu Dương Quân Viễn hừ lạnh một tiếng, hắn không có ý định bỏ qua cho Dương Minh! Vì thế lắc đầu nói: "Cho đến bây giờ tôi chưa từng có ý định tha cho Dương Minh! Thù này, tất phải báo!"
Dương Minh thở dài, điều mà Lâm Chỉ Vận nói, không phải là một vấn đề rất phổ biến sao? Rất nhiều tài liệu dạy học đều là của thập niên 90 biên soạn lại, đã không còn thích hợp trong tình thế hiện nay!



Ví dụ như cái chương trình học của hệ máy tính nè, học về phần cứng, mà phần cứng của nó toàn là đời hai, còn phần cứng phổ biến bây giờ toàn là đời ba đời bốn.



Chỉ có vài chổ là có thể ứng dụng trong thực tế mà thôi.



"Vậy cũng không cần phải vất vả như thế, hôm nay làm anh sợ muốn chết, nếu anh không đến đúng lúc, hậu quả thật không dám tưởng!" Dương Minh sợ hãi nói.



Lâm Chỉ Vận im lặng gật đầu, quả thật, bản thân nàng ta cũng hiểu đượcrất đáng sợ, nếu Dương Minh không phát hiện ra, vậy thì chẳng phải là.



"Dương Minh, hôm nay anh làm sao vậy, từ lúc gọi điện là em đã cảm thấy lạ." Lâm Chỉ Vận do dự một hồi, liền hỏi.



"Em có tin vào giác quan thứ sáu không?" Dương Minh chân thật nói: "Lúc đó anh đang nói chuyện với Trần Mộng Nghiên, bỗng nhiên có một cảm giác, cảm thấy em sẽ gặp nguy hiểm, cho nên mới gọi điện không ngừng cho em, hỏi em có sao không. Sau đó lại không yên lòng, chạy đến công ty, phát hiện ra nó đang bị cháy."



Dương Minh nói nửa thật nửa giả, tuy rằng không kể rõ, nhưng cũng không gạt Lâm Chỉ Vận, bởi vì đây quả thật có thể nói là một loại giác quan thứ sau, mình có khả năng biết trước được những việc nguy hiểm.



"A, thì ra là thế?" Con gái rất tin tưởng vào giác quan thứ sau, Lâm Chỉ Vận cũng không ngoại lệ, cho nên nghe Dương Minh nói vậy, nàng liền tin.



"Đúng vậy, chẳng qua xem ra, giác quan của anh vẫn dùng tốt" Dương Minh cười nói: "Được rồi, đừng lo lắng nữa, tối nay đừng về nhà, anh sợ em gặp ác mộng, anh sẽ liều mình hy sinh cho mỹ nữ, ôm em ngủ một đêm"



Lâm Chỉ Vận nghe Dương Minh nói xong, không khỏi bật cười, đây là cái lý do gì chứ? Rõ ràng là háo sắc, mà còn làm ra vẻ quang minh chính đại! Lâm Chỉ Vận đỏ mặt nói: "Vậy anh không sợ buổi tối em gặp ác mộng, rồi coi anh là một kẻ bại hoại, sau đó cắn chết anh sao?"



"Haha, anh không sợ cắn, chỉ cần không cắn vào bộ phận đặc biệt là được." Dương Minh cười hắc hắc nói.



"Đáng ghết!" Lâm Chỉ Vận đã có nhiều lần quan hệ thân mật với Dương Minh, cho nên khi Dương Minh vừa nói ra, nàng liền hiểu được!



Chẳng qua, Lâm Chỉ Vận vẫn gọi điện về cho gia đình, nói cho cha mẹ biết tối nay mình không về nhà, ở với Dương Minh. Lâm Trường Thanh và Trầm Nguyệt Bình đã sớm ngầm đồng ý quan hệ của con gái và Dương Minh, cho nên cũng không nói thêm gì, gật đầu đồng ý.



Dương Minh trực tiếp lái xe đến biệt thự, Lâm Chỉ Vận tò mò hỏi: "Chổ này bây giờ ở được chưa?"



"Đương nhiên là được rồi, Trần Mộng Nghiên đã ở đấy!" Dương Minh gật đầu nói.



"A? Chị Mộng Nghiên cũng ở đây?" Lâm Chỉ Vận cả kinh: "Vậy anh dẫn em đến đây."



"Đương nhiên là có chuyện, thuận tiện giới thiệu cho em một chị em tốt" Dương Minh cười gian nói.



"Chị em tốt?" Lâm Chỉ Vận nghe xong, có chút khó hiểu: "Chị em tốt gì?"



"Trước kia Mộng Nghiên đã nói với em rồi, là Chu Giai Giai" Dương Minh nói.



"Nàng ta. không phải ở trong bệnh viện sao?" Lâm Chỉ Vận nghi hoặc, lập tức nghĩ ra điều gì đó, vui mừng nói: "Nàng ta tỉnh rồi sao?"