Ngạo Kiếm Lăng Vân
Chương 317 : Công Tôn Hoàng thỉnh cầu
Ngày đăng: 03:00 20/04/20
Lúc tiến vào thành, có mấy chiếc xe ngựa chờ sẵn ở đó. Từ cửa thành đến phủ của Lăng Tiêu còn phải đi một đoạn đường khá xa.....
Công Tôn Kiếm từ cửa sổ xe ngựa nhìn ra phía ngoài, dụng tâm quan sát hết thảy cảnh tượng xung quanh. Hắn kinh ngạc phát hiện: không ngờ toàn bộ nội thành không có chút dấu vết nào của trận đánh! Hai bên đường cây cối cao lớn xanh biếc, ánh mặt trời xuyên qua cành lá phân tán thành những đốm nhỏ chiếu loang lổ trên mặt đất. Trong vườn hoa nhỏ ở phía sau, hoa cỏ xanh biếc mềm mại mọc đầy dẫy, rất nhiều dòng suối nhỏ trong veo nhìn thấy đáy chảy vòng quanh, thỉnh thoảng lộ ra một đoạn suối chảy, Công Tôn Kiếm còn có thể thấy những con cá vẫy động trong đó.
Thật đúng là kỳ lạ!
Công Tôn Kiếm cảm giác điều này thật có chút không thể tin nổi, đến tột cùng Lăng Tiêu dùng phương pháp gì có thể khiến một đám võ giả thực lực hùng mạnh của Chiết gia cứ như vậy thần không hay quỷ không biết biến mất? Tuy nhiên cũng có một ngày, xem như Công Tôn Kiếm cao ngạo cuối cùng cũng phải thừa nhận: khẳng định thực lực của Lăng Tiêu phải hùng mạnh hơn nhiều so với hắn! Chỉ là căn cứ vào từ trên người Lăng Tiêu, hắn không cảm nhận được chút dao động năng lượng nào thì có thể nhìn ra: người ta so với hắn không chỉ mạnh hơn một bậc!
Thầm đưa ra kết luận này, khiến Công Tôn Kiếm cảm thấy thật không thoải mái. Nguyên vốn trước đây hắn vẫn luôn cho rằng người khác đều là ếch ngồi đáy giếng bị che tầm mắt, nhưng không nghĩ rằng hôm nay hắn mới phát hiện: hoá ra tầm nhìn của hắn mới đúng là hạn hẹp.
Một nhóm người tới đại sảnh tiếp khách trong phủ đệ Lăng Tiêu, hai thị nữ Xuân Lan và Thu Nguyệt lăng xăng châm trà mời nước, sau đó dịu dàng nhìn Lăng Tiêu cười lẳng lặng đi xuống.
Công Tôn Hoàng chỉ nhìn lướt qua hai thị nữ này, trong lòng hơi có chút kinh ngạc, hai cô gái nhỏ bưng trà đưa nước, không ngờ sóng dao động nội lực trên người chúng đều đạt tới cảnh giới Cuồng Kiếm Sư, vốn liếng của Lăng Tiêu quả thật rất phong phú nha!
Đừng nhìn trong tay hắn hiện giờ không có bao nhiêu cường giả cao cấp cảnh giới Kiếm Hoàng, nhưng trong lòng Công Tôn Hoàng cũng hiểu rõ rằng: Kiến tạo nên một cái gia tộc chân chính hùng mạnh, thật ra cũng không cần thời gian bao lâu!
Mà hiện nay Lăng Tiêu đã có đủ loại điều kiện này!
Thứ nhất hắn có được đất đai rộng lớn, thứ hai nguồn kinh tế dồi dào của hắn có thể nói không kém các đại gia hào phú chút nào. Không cần nói gì khác, chỉ đơn giản một món Dưỡng Nhan Đan đã có thể giúp Lăng Tiêu vĩnh viễn không lo không có kim tệ chi dụng.
Quan trọng nhất chính là hắn đã có thể bào chế được loại đan dược công hiệu thần kỳ Dưỡng Nhan Đan, vậy ai dám nói hắn không luyện chế ra được đan dược để nâng cao thực lực chứ?
Thời gian vừa mới trôi qua hai năm, bên người hắn đã tụ tập sáu gã cường giả cảnh giới Kiếm Hoàng. Công Tôn Hoàng đưa ra kết luận: không tới trăm năm nữa nhất định Lăng gia có thể đứng vững chân trong các môn phái thế gia, bước lên trên hàng ngũ nhất lưu!
Trên thực tế, hiện tại cũng đã có rất nhiều môn phái thế gia, về mặt tâm lý đã xem Lăng gia Penzias trở thành như một thế gia nhất lưu rồi. Ngay cả cường giả Kiếm Tôn cũng có thể tiêu diệt, vậy thì không phải nhất lưu thì là gì?
Quyết tâm giao hảo với Lăng Tiêu của Công Tôn Hoàng càng thêm kiên định hẳn lên, nhất định phải nghĩ biện pháp lập quan hệ tốt với tên tiểu tử này! Ở trên phương diện nhân tố quan hệ này, Công Tôn Hoàng không giống như phần nhiều các gia tộc thực lực hùng mạnh, hắn không thích dùng võ lực để giải quyết vấn đề.
Đây cũng là một cái nguyên nhân trọng yếu gia tộc Công Tôn được công nhận là một thế gia siêu cấp, nhưng ở trong lòng rất nhiều người: thậm chí không hùng mạnh bằng thế gia nhất lưu Chiết gia.
Công Tôn Kiếm đạt tới cảnh giới Kiếm Tông bậc sáu, ở trong mắt người thường, kia đã là cảnh giới cao đến không thể với tới, nhưng ở trong mắt các đại thế gia quý tộc chân chính, thì cũng bình thường mà thôi. Một người cảnh giới Kiếm Hoàng nào đó cũng có thể tùy tiện bóp chết hắn dễ như chơi.
Cho nên, bọn họ có chút lo lắng: cứ như vậy bỏ lại cháu đích tôn của gia tộc Công Tôn ở nơi này, một khi xảy ra chuyện gì thì làm sao ăn nói chứ?
Mặc dù bọn họ đều là người của gia tộc Công Tôn, thực lực cũng rất hùng mạnh, nhưng thực tế thân phận cũng chỉ là gia tướng và tôi tớ của gia tộc Công Tôn! Bởi vậy cũng có thể thấy được gia tộc Công Tôn hùng mạnh đến mức nào!
Công Tôn Kiếm khẽ cau mày, hắn không thích người nhà vẫn luôn xem hắn là trẻ nít, hắn bực bội nói:
- Các vị thúc thúc, các vị yên tâm được rồi, ta không sao đâu!
Công Tôn Hoàng cũng cười nhẹ nói:
- Chim ưng non không rời tổ, thì vĩnh viễn cũng không thể trưởng thành, Thiên nhi hắn tuy rằng đã là thực lực Kiếm Tôn bậc hai, nhưng các ngươi tự mình nói xem, hắn chống đỡ được tốt cho gia tộc Công Tôn sao?
Câu nói của Công Tôn Hoàng khiến mấy gã Kiếm Tôn còn muốn nói điều gì đều ngậm miệng lại. Thiên nhi đây chính là Công Tôn Thiên phụ thân của Công Tôn Kiếm, hơn hai trăm tuổi người, tuy rằng thực lực đã đạt tới cảnh giới Kiếm Tôn, nhưng suốt ngày trong đầu chỉ có tu luyện, chuyện lớn chuyện nhỏ trong gia tộc đều bất kể không quản tới!
- Được rồi! Các ngươi đều đi thôi!
Công Tôn Hoàng phất phất tay. Những người đó không còn kiên trì nữa, dù sao bọn họ cũng nhìn ra ở lại chỗ Lăng Tiêu nơi này, hẳn là có thể bảo đảm được an toàn. Dù sao vừa rồi một đám cường giả cảnh giới Kiếm Tôn thực lực hùng mạnh cũng không thể làm gì được hắn, như vậy sau này rất ít có người dám công nhiên xuất hiện tại trước mặt hắn.
Tống hết bọn thủ hạ trở về, Công Tôn Hoàng ở lại chỗ Lăng Tiêu hai ngày. Lão nhân gia quả thật rất có phong phạm tiền bối, trong thời gian hai ngày này, lão chỉ điểm cho không ít người. Bao gồm cả Lăng Tiêu, Công Tôn Hoàng cũng không có giấu diếm điều gì, giảng giải cho Lăng Tiêu không ít về sự tình Thánh Vực, cùng với một số truyền ngôn thú vị về thế giới thời thượng cổ.
Có qua có lại mới toại lòng nhau, Lăng Tiêu cũng không có khiến Công Tôn Hoàng thất vọng, đối với cảm nhận về hấp thu thiên địa linh khí và đối với cảnh giới hiểu được, cùng trao đổi với Công Tôn Hoàng một phen, Công Tôn Hoàng được Lăng Tiêu là một người tu chân chân chính chỉ điểm, quả thực là hiểu ra nhiều điều! Rất nhiều chuyện trước đây vẫn cảm nhận được nhưng không thể hiểu nguyên nhân của nó, giờ thoáng một cái liền thông hiểu đạo lí.
Tuy nhiên, cũng bởi vì cảnh giới của hắn lại nâng cao trên diện rộng, thế cho nên chỉ ở lại hai ngày, Công Tôn Hoàng không thể không cáo từ rời đi, bởi vì Công Tôn Hoàng nguyên vốn còn có thể áp chế lực lượng gần trăm năm nay, lúc sau cảnh giới lại nâng cao, đã bắt đầu mơ hồ có dấu hiệu đột phá!
Nếu như không thể giải quyết hết tâm nguyện của mình trước khi tiến vào Thánh Vực, như vậy đối với tu vi của lão sau này cũng là một trở ngại.