Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 475 : Đoạt lại

Ngày đăng: 03:03 20/04/20


Số người đi vào đặt cược cũng không ít. Sự nghiệp kinh doanh của Tương gia rất lớn, tích lũy lòng tin và danh dự vô số năm, dường như ở bên trong toàn bộ quận Bạch Lộ, Tương gia kinh doanh rất tốt. Cho nên, có rất nhiều người đến đây tham gia đặt cược dự đoán.



Trên mấy khối tinh thạch cỡ nắm tay, cực kỳ tinh thuần chói mắt, phát ra một nguồn năng lượng dao động mênh mông, khiến cho mấy người xung quanh lập tức phát ra tiếng thét kinh hãi!



- Thượng phẩm!



- Trời, thực sự là tinh thạch thượng phẩm! Ngươi nhìn xem màu ánh sáng, độ sáng, cùng với năng lượng dao động kia … …



- Tinh thạch có độ tinh khiết quá tốt, đây là lần đầu tiên ta thấy, thật xinh đẹp!



Mọi người nghị luận, nhìn vào trong mắt Tương Vân Sơn, lập tức phát sinh biến hóa. Người trung niên có vẻ bị bệnh này chính là một gã phú ông siêu cấp, tiện tay cầm tinh thạch vô giá mang đến đây đặt cược … Dần dần, mọi người bỗng nhiên nghĩ tới, hắn vừa nói, hắn muốn mua ai thắng?



À, đúng rồi, là Tiêu Phong … Tiêu Phong là ai. Bọn họ gần như chưa từng nghe nói qua, nhưng Vương Chân là ai, đại đa số những người này đều rất rõ.



Gã ốm yếu bệnh hoạn này không ngờ mua đối thủ của Vương Chân thắng? Một người không một chút danh tiếng nào? Đầu của hắn … không như con lừa chứ? Trong lòng rất nhiều người hiện lên ý nghĩ như vậy, nhìn Tương Vân Sơn với vẻ không thể tin nổi, cảm thấy chắc chắn đầu của hắn cũng bệnh không nhẹ.



Người phục vụ trong quầy cũng sợ ngây người trước vật có giá trị lớn này, khẩn trương gọi quản sự tới. Gã quản sự kia vừa liếc mắt nhìn Tương Vân Sơn, phản ứng đầu tiên là muốn xoay người rời khỏi, nhưng thấy khóe miệng Tương Vân Sơn có vẻ trào phúng như có như không, vẫn kiên trỉ đi tới, khom người nói :

- Đại gia, như thế nào mà ngài đến đây?



Không ít người khách cũng rất nghi hoặc trong lòng, thầm nói : Khi nào mà quản sự của Tương gia khách khí với người như thế? Ánh mắt quét về phía một đống tinh thạch trên quầy, trong lòng hiểu rõ : Hòa ra có tiền là Đại gia.



Tương Vân Sơn cũng không lật tẩy người quản sự trong lòng có một chút tính toán mà năm xưa chính hắn đề bạt. Hắn đã sớm biết gã quản sự này rất khéo đùn đẩy, gọi hắn là Đại gia, mà không phải là đại thiếu gia hay đại công tử, mà giống như trông có vẻ lẫn lộn, người khác tự nhiên là hiểu đây là lời khách sáo.



Tương Vân Sơn nghĩ vậy, trong lòng dâng lên một nỗi bi phẫn nhàn nhạt, chỉ một chút tinh thạch trên quầy, nói :

- Ta đến đây để đặt cược.



- Hả? Đây là những thứ Đại gia mang đến?



Gã quản sự kia nhìn Tương Vân Sơn với ánh mắt không tin, lúc xưa sau khi đại thiếu gia của Tương gia bị phế bỏ công lực trục xuất khỏi gia môn, có bao nhiêu thê thảm. Thực ra, trong lòng đại đa số những người của Tương gia ở quận Bạch Lộ cũng có chút hiểu.


Phải biết rằng, loại chuyện này, đã xem như cơ mật tuyệt đối, như thế nào Tương Vân Sơn có thể biết được? Chẳng lẽ nói, người bên cạnh Nhị gia của Tương gia, còn là tâm phúc của Tương Vân Sơn hay sao?



Tương Vân Sơn chủ động giả thích, nói :

- Chủ công, ngày rất lấy làm lạ tin tức phát ra từ chỗ Vân Sơn. Ha, Vân Sơn lấy tính mạng mà thề, tuyệt đối là sự thật! Bởi vì … Cuối cùng Vân Sơn cũng gặp lại nàng! Và đã biết từ đầu đến cuối chuyện năm đó!



Lăng Tiêu ngẩng đâu, hỏi :

- Người con gái năm đó của ngươi?



Tương Vân Sơn chậm rãi gật gật đầu, trong mắt bắn ra lửa giận tràn ngập :

- Tương Vân Bưu, ngươi hại ta thì thôi, không ngờ còn có ý muốn tranh giành người đàn bà của ta, chỉ cần ta còn sống, dù đến hơi thở cuối cùng, nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!



Lăng Tiêu cũng không hỏi nhiều, chỉ nói :

- Ngươi sẽ có cơ hội này!



Tương Vân Sơn gật gật đầu thật mạnh, sau đó nói :

- Chủ công, ta tin chuyện người đánh bại Vương Chân là không thành vấn đề. Gã Tương Phúc kia, thực lực của hắn không nhất thiết mạnh hơn Vương Chân quá nhiều, nhưng hiện tại trong tay hắn, có một thanh tuyệt thế bảo kiêm, ngài nhất định phải cẩn thận một chút!

Tương Vân Sơn thở dài một tiếng :

- Thanh kiếm kia, là một kiện bảo vật mà năm đó tổ tiên của Tương gia ở bên trong Thánh Vực có được, gọi là Liệt Thiên kiếm! Bản thân thanh kiếm kia có được lực sát thương rất mạnh, kiếm khí gần như có thể cắt không gian, hơn nữa tốc độ nhanh hơn kiếm khí tầm thường không chỉ là mười lần! Năm đó nó ở trong tay ta, sau lại … Đến chỗ bọn họ!



Ánh mắt Lăng Tiêu sáng lên, gật gật đầu, nói :

- Ta sẽ đoạt lại cho ngươi!



- Mấy năm nay, ta ở chỗ thấp hèn dơ bẩn, thay người thu thập tình báo cũng đã đủ nhiều! Ta không có một chút nào có lỗi với ngươi, hơn nữa phụ mẫu, huynh đệ ta ở trong tay người, ta dám phản bội ngươi sao?

Hạ Tuyết Ngọc đứng trước mặt Tương Vân Bưu, trên mặt lộ ra vẻ cười chế giễu, trong mắt tràn ngập vẻ khinh thường. Lúc nãy hắn nghe nói Tương Vân Sơn xuất hiện trong sòng bạc của Tương gia, trong lúc nhất thời tâm linh lay động, không ngờ không thể chịu được. Đúng lúc nàng cũng có chuyện, muốn nhắn nhủ cho Tương Vân Sơn.