Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1335 : Lệ gia cường thế!

Ngày đăng: 03:08 22/04/20


Phốc một cái! Lại phốc cái nữa! Phốc....



Lăng Hàn Vũ ngồi dưới đất, thân hình giống như bị đóng đinh trên mặt đất, không thể nhúc nhích, hắn muốn nhắm hai mắt lại, nhưng mí mắt lại như không nghe theo hiệu lệnh, không ngờ không thể nhắm lại.



Cứ như vậy trợn trừng mắt mà nhìn.



Nhìn mà tim mật cùng vỡ... Chỉ có hạ thân tiền hậu không bị khống chế, đang chảy ra ngoài một số thứ....



Mụ mụ... Chín! Tất cả chín quỷ hồn! Tất cả chín cái!



Nhìn một loạt đầu người trước mặt, lại nhìn sang mấy cái mộ phần, vừa vặn chín cái...



Chẳng lẽ... chẳng lẽ...



Ngay sau đó, bên cạnh chín cái đầu người, đồng loạt giơ lên một cánh tay đen thui, năm đầu ngón tay chát đầy bùn đất, khớp xương rôm rốp không ngừng vang lên, đồng thời chỉ về phía Lăng Hàn Vũ...



Ánh mắt Lăng Hàn Vũ trợn trừng lên, ngay sau đó, hắn liền mềm oặt ra, hôn mê bất tỉnh...



Quá... khủng bố rồi...



Hắn hôn mê bất tỉnh, đương nhiên không nghe được chín người này nói chuyện: "Con mẹ nó... Thối thật... Hình Nhất, người này bị ngươi dọa đái cả ra quần rồi..."



"Người kia là ai?"



"Không biết… Nhìn trang phục, như là người của Lăng gia. Hơn nữa, thân phận cũng không thấp...."



"Người của Lăng gia? Thân phận cũng không thấp? Cứ như vậy bị dọa đái ra quần?"



"Ha ha ha..."



Một trận cười lớn.



Tiếp đó, Sở Dương thúc giục nói: "Mau mau, đi ra bên ngoài đi. Đừng chỉ thò đầu lên như thế... À, ta hiểu vì sao người này bị dọa thành cái dạng này rồi... Thì ra là như vậy, hơn nữa nơi này còn có mấy cái mồ...."



Tất cả mọi người không biết nói gì.



Không ngờ lại trùng hợp như thế.



Sưu một tiếng, Sở Dương nhảy ra đầu tiên, tiếp đó, mọi người lần lượt nhảy ra giống như châu chấu.



Người khác đều tránh ở rất xa, thế là Hình Nhất việc nhân đức không nhường ai, bắt Lăng Hàn Vũ lại... Thế nào cũng phải biết được đây là nơi nào, tình huống ra sao?



Mà tiểu tử trước mắt này tuy hơi thối chút, nhưng cũng là người thích hợp nhất rồi.
Vân vân... Bát địa gia tộc không ai may mắn thoát được, một đêm này máu chảy thành sông!



Trận doanh chấp pháp giả cũng bị đánh lén.



Tây Bắc chấp pháp giả một đêm này chết vô cùng nhiều. Lệ gia phảng phất như nhắm chuẩn chấp pháp giả rồi, sát thủ hung tàn, đồng thời nghe nói kẻ hạ thủ còn để lại một câu: "Cho dù Pháp Tôn thân lâm, cũng phải lăn khỏi Tây Bắc."



Những lời nà lực vô cùng!



Khiến cho đám chấp pháp giả đều điên hết cả rồi...



Khu vực biên giới Tây Bắc, toàn bộ sôi trào! Vô số linh cầm đưa tin, rào rào phóng lên cao, mang theo huyết khí uất nghẹn, bay về bốn phương tám hướng.



Đây đã là lần thứ hai khẩn cấp đưa tin!



Ba ngày sau, đợt tập kích như vậy lại phát sinh một lần nữa. Lúc này, đội ngũ tiếp viện của các đại gia tộc còn chưa tới, đương nhiên lại bị giết tới hoa rơi nước chảy.



Hơn nữa, tổn thất còn lớn hơn cả lúc trước!



Sau một đêm chạy trốn, người của các đại gia tộc phát hiện, mình lại quay trở lại điểm xuất phát! Toàn bộ địa bàn Tây Bắc bị những người này lấn chiếm trong đoạn thời gian vừa rồi... Giờ phút này lại quay trở về trong tay Lệ gia.!



Hơn nữa, ẩn ước còn đang không ngừng khuếch trương ra ngoài.



Chấp pháp giả đội hình năm trăm người, lại chết tới ba trăm bảy mươi tám người, chỉ còn lại tàn binh bại tướng.



Lệ gia mưu đồ quả nhiên không phải nhỏ! Hơn nữa có thể hành động như vậy, chắc chắn là có chỗ dựa!



Hơn nữa, sau khi đuổi được đám người các địa gia tộc ra ngoài, Lệ gia lập tức thu quân trở lại. Một vùng thổ địa rộng lớn bị các đại gia tộc nhè ra, Lệ gia không ngờ không phái người tới trấn thủ.



Nhưng cũng vì vậy mà ở trước tấm thạch bia phân chia thế lực của cửu đại gia tộc, lại hiện lên một đạo huyết tuyến rõ ràng.



Rõ ràng, chuyện này chính là thị uy! Bát đại gia tộc các ngươi chớ không biết điều! Vượt qua huyết tuyến này, tất chết không phải nghi ngờ!



Linh cầm đưa tinh lại một lần nữa bay lên, ồ ạt bay về các phương trên đại lục.



Lệ gia quá kiêu ngạo rồi.



Nhà các ngươi có chí tôn, chẳng lẽ nha chúng ta không có!



Lại là một đêm.



"Được rồi...." Sở Dương đứng trên một sườn núi nhỏ giống như ngọc thụ lâm phong, nhẹ giọng nói: "Các ngươi nên trở về thôi...."