Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 629 : Cực phẩm phu thê

Ngày đăng: 03:01 22/04/20






- Còn thể thống gì! Đây thực sự là còn thể thống gì!







Tạ Tri Thu phẫn nộ, sắc mặt đen như than:







- Thật thật là gia môn bất hạnh, muốn làm lão phu tức chết mà!







Đứng trước mặt hắn là Tạ Quảng Ân đang không ngừng lau mồ hôi, tiếp nhận lửa giận của lão tổ tông...



Một bên, là Tạ Đan Phượng và Đàm Đàm đều mặt mũi bầm dập.



Đám người Sở Dương vẻ mặt nghiêm chỉnh, ngồi nghiêm chỉnh, nhìn không chớp mắt.







- Mấy năm lão phu chưa từng quản lý gia tộc, không ngờ hiện tại tử nữ của gia tộc lại bị ngươi dạy thành ra như vậy!







Tạ Tri Thu đau lòng chỉ vào Tạ Quảng Ân, ngón tay run lên:







- Việc tốt ngươi làm đấy!







Tạ Quảng Ân thật sâu cúi đầu, không dám hó hé tiếng nào.



Tạ Đan Phượng cắn môi, sợ hãi đi tới, một tay đỡ lấy cánh tay Tạ Tri Thu, lắc lắc, làm nũng nói:







- Lão tổ tông...







Đám người Sở Dương cảm thấy nổi da gà: cọp mẹ này cũng biết làm nũng?



Tạ Tri Thu càng không chịu nổi, cả người run run, xanh mặt:







- Đừng gọi ta! Đan Phượng a...







Tạ Tri Thu có xu thế sắp phát khóc:







- Ta thấy khi còn bé con nhu thuận khả ái, vẫn rất thích, không ngờ phụ thân con lại dạy con thành như vậy... Lão phu thực sự là đau lòng...







Tạ Quảng Ân há hốc miệng: sao lại trách ta? Lẽ nào ta không hy vọng nữ nhi là một thục nữ? Nhưng nha đầu kia lại bại hoại như thế...Ta biết xử lý thế nào?



Miệng mặc dù mở rồi, nhưng chết sống cũng không dám ra khỏi miệng.



Những lời này nói ra, hậu quả nghiêm trọng cực kỳ, cho dù lão tổ tông không tức giận, hai mẹ con cũng có thể lột da mình...







- Sở ngự tọa...







Tạ Tri Thu xấu hổ nhìn Sở Dương, mặt đỏ như đít khỉ:







- Gia môn bất hạnh, khiến ngươi chê cười rồi...







Sở Dương cười gượng:







- Đâu đâu, Đan Phượng tiểu thư tình tính rộng rãi, là một nữ nhân giang hồ hiếm có...







Tạ Tri Thu xấu hổ, ho khan vài tiếng. Đây chính là đanh đá cộng thêm chút ngốc tự nhiên, cái gì mà rộng rãi...



Hắn nháy mắt, nói:







- Nói như vậy... Việc hôn nhân này, còn tính không?








Đột nhiên dựng mày liễu, mắt hạnh trợn tròn, hét lớn:







- Đàm Đàm! Tên hỗn đản ngươi còn không khai thật đi?







Nàng cắn răng bước tới gần:







- Ngươi có chỗ nào khác với thường nhân? Lại còn nói mình là một quái vật?







Đàm Đàm lại càng hoảng sợ:







- Cô...sao cô...?







- Hừ! Bọn ta đã tới một hồi lâu rồi, lời ngươi nói ta nghe được hơn một nửa!







Tạ Đan Phượng rít lên:







- Ngươi nghĩ rằng ta vì sao phải vội vàng làm họ tức giận bỏ đi? Không phải là sợ họ hỏi chỗ không bình thường của ngươi sao? Tên đầu đất nhà ngươi lại không biết lại đi chuyện khác, vạn nhất làm thất bại thì giải quyết thế nào?







Đám người Cố Độc Hành giật mình, thì ra nha đầu kia... cũng không phải ngốc.



Thấy Tạ Đan Phượng đã nắm lỗ tai của Đàm Đàm kéo vào trong nội thất:







- Đi vào đây, ngươi phải nói rõ ràng với ta...







- Lợi hại!







Kỷ Mặc lau mồ hôi, giơ ngón tay cái lên:







- Lão đại, em dâu này của ngươi, quả thật là đại cô nương không đơn giản.







Sở Dương hừ mũi, đảo tròng mắt nói:







- Nói thừa, đám thế gia đệ tử các ngươi, có thể ở trong gia tộc mình bộc lộ tài năng, có ai là đứa ngốc chân chính?







Mọi người cùng nhau cười.



Chỉ nghe thấy trong nội thất truyền đến giọng chói tai của Tạ Đan Phượng:







- Cái này có cái gì? Không phải là không ăn cơm sao? Ăn nội đan linh thú thì có cái gì? Người khác muốn ăn, còn chịu không nổi kia kìa! Cái này nói rõ ngươi thiên phú dị bẩm!...







Nghe đến đó, đám người Sở Dương lại có xung động ngất xỉu.



Truyền đến tiếng chát chát, chắc là Tạ Đan Phượng đang vỗ vai Đàm Đàm:







- Yên tâm đi, chỉ cần ngươi không phải là ăn phân, ăn cái khác đều không sao... Bản cô nương nhận! Không phải là nội hạch linh thú sao? Đợi lát nữa ta đến tàng bảo khố của gia tộc đi một vòng, về phần đồ cưới của ta, cái khác thì ta không cần, toàn bộ nội hạch đem hết qua đây.







Chỉ nghe Đàm Đàm hoan hô:







- Lão bà vạn tuế!







Bảy huynh đệ bên ngoài nghe mà chóng mặt...



Cực phẩm phu thê a!