Nghe Nói Tổng Tài Thầm Yêu Tôi

Chương 53 :

Ngày đăng: 16:50 27/05/20


Lúc Tô Tiêu Tiêu từ trên lầu đi xuống thì Chu Lâm Duyên vẫn đang buồn bực ngồi trên sofa.



Nghe thấy tiếng bước chân anh mới quay đầu nhìn lại.



Tô Tiêu Tiêu tâm tình đang rất tốt, một bước ba bước, vô cùng vui vẻ chạy tới ngồi vào đùi Chu Lâm Duyên.



Chu Lâm Duyên ôm lấy eo và nhìn cô, ngoài ra cũng không có phản ứng gì khác.



Tô Tiêu Tiêu thấy anh như vậy thật sự rất muốn cười. “Chu Lâm Duyên, anh vẫn đang buồn bực sao?”



Chu Lâm Duyên cho cô một cái liếc mắt, cũng không nói lời nào.



Tô Tiêu Tiêu cười ra tiếng tới, cô ôm lấy cổ của anh, cười đến bả vai đều run lên. “Cũng không phải là em cố ý, ai bảo anh đặt nhẫn ở trong túi quần làm gì cơ chứ.”



Chu Lâm Duyên vẫn không nói lời nào.



Tô Tiêu Tiêu nỗ lực nén cười, nói. “Em cũng không biết anh sẽ để nhẫn trong túi quần, cho nên mới không cẩn thận phát hiện.”



Lại nó. “Kỳ thật phát hiện ra chuyện không nên phát hiện một chút cũng không tốt, em cũng đã cảm thấy chột dạ muốn chết, cảm giác chính mình giống như tên trộm vậy.”



Chu Lâm Duyên cuối cùng nhịn không được cười một tiếng. Anh giơ tay nắm lấy cằm Tô Tiêu Tiêu, nén cười nói. “Tô Tiêu Tiêu, em cũng thật biết cách làm hỏng bầu không khí.”



Tô Tiêu Tiêu đôi mắt cong cong mà cười, cô cúi đầu chủ động hôn Chu Lâm Duyên, lại ngẩng đầu nghiêm túc nhìn anh nói. “Nhưng mà vừa rồi em đúng là rất khẩn trương.”



Lúc Chu Lâm Duyên nhẹ nhàng ôm cô, ở bên tai thấp giọng nói “Gả cho anh”, trái tim của cô muốn từ cổ họng nhảy ra ngoài.



Cho dù đoán được chuyện này, nhưng khi chính tai cô nghe thấy mấy chữ kia quả thật rất khẩn trương.



Chu Lâm Duyên nhìn Tô Tiêu Tiêu cười cười, ngón tay nhẹ nhàng nhéo chiếc cằm của cô một cái.



Tô Tiêu Tiêu vui vẻ giơ tay cho Chu Lâm Duyên nhìn chiếc nhẫn. “Đẹp không?”



Chu Lâm Duyên cầm lấy tay Tô Tiêu Tiêu hôn lên chiếc nhẫn. “Đẹp.”
“Sao lại không đi?”



Ngô Thư Dao cười trêu chọc cô. “Em là đang sợ mập lên sao.”



Tô Tiêu Tiêu cười. “Thật đúng là em có chút lo lắng.”



Hiện tại đã tháng 9 cách tháng 12 không xa, áo cưới được thiết kế hoàn toàn dựa theo kích cỡ của Tô Tiêu Tiêu. Cô đúng là sợ sẽ mập lên, đến lúc đó mặc áo cưới không được thì phải làm sao bây giờ.



Ngô Thư Dao cười nói. “Chuyện này thì em không cần lo lắng, chị quen em nhiều năm như vậy, cho nên biết rất rõ cho dù em tùy tiện ăn thứ gì đó cũng sẽ không mập lên đâu.”



“Đúng vậy, chị Tiêu Tiêu cùng đi đi.” Tiểu Hàm cũng lại gần nói với cô.



Tô Tiêu Tiêu không có cách nào từ chối. “Được rồi, tôi sẽ đi với mọi người.”



Cách ngày tổ chức hôn lễ càng ngày càng gần, trong lòng Tô Tiêu Tiêu đột nhiên có nhiều tâm sự.



Ngày đó Chu Lâm Duyên về nhà, Tô Tiêu Tiêu ôm gối ngồi ở sofa, TV vẫn đang mở nhưng cô lại giống như thất thần.



Chu Lâm Duyên nhìn thấy vậy mới hỏi. “Làm sao vậy?”



Tô Tiêu Tiêu lúc này mới phục hồi tinh thần, cô hướng Chu Lâm Duyên vẫy vẫy tay. “Anh, anh lại đây đi em có chuyện muốn nói.”



Chu Lâm Duyên cởi tây trang, đi qua ngồi xuống bên cạnh cô. “Làm sao vậy?”



Anh kéo tay Tô Tiêu Tiêu hôn một cái.



Tô Tiêu Tiêu do dự một lát, biểu tình có điểm nghiêm túc. “Hình như đã hai tháng rồi bà dì của em không tới.”



Chu Lâm Duyên sửng sốt.



Tô Tiêu Tiêu có điểm lo lắng. “Anh nói xem có khi nào là em mang thai rồi không?”