Nghịch Tập

Chương 164 : Một cái tét

Ngày đăng: 20:21 19/04/20


Sau khi về nhà, Trì Sính đặt Ngô Sở Úy lên giường trước, rồi quay vào phòng tắm. Kết quả vừa mở vòi nước, cái người nào đó liền từ phía sau điên cuồng nhào tới, liều mạng kéo lưng quần hắn, hai tay tự động hóa thành cái kìm, nắm cào hoành hành trên phần mông Trì Sính.



Thật hết cách với cậu!



Trì Sính không dám tùy tiện đặt Ngô Sở Úy ở một nơi nào đó, chỉ có thể kẹp chặt nách, bất kể là lấy khăn tắm hay tìm quần áo, vẫn lôi phần tử nguy hiểm này theo cạnh.



Ngô Sở Úy nào chịu thành thật chờ chứ? Gặm cắn cấu xé, quyền đấm cước đá trên người Trì Sính. Cũng may là Trì Sính, nếu đổi thành đàn ông bình thường, đã cho một phát ngất xỉu từ lâu.



Tay Trì Sính khuấy khuấy trong nước, ấm áp, có thể tắm rồi.



Thế là lột quần áo Ngô Sở Úy ra, ấn y vào nước.



"Oa a a, lạnh chết tôi rồi!!!"



Ngô Sở Úy đột ngột chui ra khỏi nước, văng nước đầy người Trì Sính.



Trì Sính lại xả thêm chút nước nóng, Ngô Sở Úy vào rồi vẫn kêu lạnh, Trì Sính lúc này mới phản ứng ra, thân thể Ngô Sở Úy nóng dọa người, bất kể nhiệt độ nước cao bao nhiêu đối với y mà nói đều là lạnh.



Ngô Sở Úy lại bắt đầu đạp nước, nửa bồn nước đều bị trào ra ngoài.



"Ngồi yên chờ đi!" Trì Sính đen mặt: "Lạnh cũng phải nhịn cho tôi!"



Vì nhiệt độ cơ thể quá cao, Trì Sính dự định giảm nhiệt độ vật lý cho Ngô Sở Úy trước, để tránh lát nữa xảy ra sơ sót gì. Hơn nữa hắn muốn mượn cơ hội này kiểm tra thân thể Ngô Sở Úy một chút, xem thử trong thời gian hắn không có mặt, có người nào khác "chạm" vào y không.



May mà, bộ vị mấu chốt không có gì khác thường.



Chỉ là có chỗ bị xanh tím hoặc có vết đỏ, nhưng cũng đều do Ngô Sở Úy không cẩn thận va phải, hoặc tự lấy tay cào.



"Mau... mau..." Ngô Sở Úy nôn nóng thúc giục.



Trì Sính gác hai chân Ngô Sở Úy lên hai thành bồn tắm, vùi mặt vào trong nước ấm, còn chưa ngậm mệnh căn của Ngô Sở Úy vào, chỉ mới dùng râu cọ một chút lên nếp nhăn bên ngoài, Ngô Sở Úy đã bắn rồi.



Dáng vẻ kích động của Ngô Sở Úy đốt Trì Sính cháy bừng bừng, vừa nghĩ bộ dạng này của y có thể bị người nào đó phá cửa vào thấy được, hoặc tiếng rên rỉ mê người đúng lúc bị kẻ canh cửa nào đó nghe thấy, hắn liền có xúc động muốn xé nát Ngô Sở Úy.



Nhờ lực nổi của nước đỡ mông Ngô Sở Úy, vật hùng tráng thuận lợi tiến vào, cảm giác nóng cháy bén nhọn và lực hút chặt chẽ mạnh mẽ cùng ập đến, điên cuồng xé nát thần kinh bên dưới của Trì Sính, khiến hắn không khỏi gầm gừ.



Ngô Sở Úy cũng kích động không thể tự khống chế, cái cây dựng thẳng gần như cách một lúc lại bắn ra một lần, sau khi mềm xuống rất nhanh lại dựng lên lần nữa, phần eo kích động vặn tới vặn lui, thừa nhận vui sướng cuồng nhiệt.



"Tôi muốn thao anh... tôi muốn thao anh..."




"Khiêm tốn vậy sao?" Uông Thạc nhếch môi: "Vừa rồi ở dưới tôi thấy rất nhiều kiểu hàng, tôi rất thích thiết kế của vài sản phẩm, chẳng hạn cái này."



Nói xong chỉ ngọn đèn tường nhỏ ở tầng trên cùng trong tủ trưng bày, đó là sản phẩn mới ra tháng trước.



Ngô Sở Úy nghiêng đầu nhìn, đó cũng chính là cái mà Trì Sính thích nhất.



"Cái này là tôi thiết kế." Ngô Sở Úy rất tự hào, "Ánh đèn do cái đèn này tỏa ra sẽ dần thay đổi cường độ, nhìn từ xa giống như quả đào, thích hợp đặt trong phòng người lớn tuổi, ngụ ý trường thọ." Một ý niệm thiết kế rất giản dị.



Uông Thạc cười: "Sao tôi lại thấy giống như mông cậu vậy?"



Màu mắt Ngô Sở Úy dần trầm, có cần phải ăn ý như thế không? Lúc trước Trì Sính cũng nói thế.



"Tổng cộng tôi chọn ra hai mươi mấy kiểu sản phẩm, mỗi cái đều có ký hiệu ở trên, cậu xem qua đi." Uông Thạc đưa tờ đơn cho Ngô Sở Úy, "Nếu không sai tôi sẽ trả tiền."



Ngô Sở Úy sửng sốt: "Anh thật sự muốn sao?"



"Tôi giống đang đùa lắm à?"



"Anh mua nhiều thế làm gì?" Ngô Sở Úy khó hiểu.



Uông Thạc nói: "Anh tôi nhận một nhiệm vụ ở đây, có thể phải ở lại một thời gian. Tôi định chỉnh sửa lại căn nhà trước kia một chút, cho nên đến chỗ cậu xem đèn."



Sự khinh bỉ thoáng qua trong mắt Ngô Sở Úy, thay vào đó là nụ cười hào phóng.



"Khỏi trả tiền đi, coi như tôi tặng anh."



"Như vậy không hay lắm." Uông Thạc cười.



Ngô Sở Úy cũng cười: "Còn khách sáo với tôi làm gì? Tiểu Lâm." Gọi ra ngoài.



Lâm Ngạn Duệ bước vào.



"Trực tiếp đưa số hàng này qua cho ngài Uông."



Lâm Ngạn Duệ gật đầu, quay người định đi, Ngô Sở Úy bỗng gọi hắn lại.



"Đừng quên dẫn theo hai nhân viên lắp đặt, nhất định phải làm xong trước khi tan ca."