Nghịch Tập

Chương 213 : Trêu chọc

Ngày đăng: 20:22 19/04/20


Ra khỏi siêu thị, vừa muốn đem đồ mang lên xe, Ngô Sở Úy liền kéo cánh tay của Trì Sính lại.



"Này, mình chạy bộ về nhà đi!"



Trì Sính liếc mắt sang bên cậu, "Nói xem nhiều đồ như vậy, chạy thế nào?"



Ngô Sở Úy nói, "Vác tất cả chạy thôi! Vác hết chỗ này chạy không phải càng có thể rèn luyện thân thể hay sao?"



"Người ta vác nặng thì đem vật nặng buộc trên lưng, cậu thì xách trên tay hả? Làm không tốt còn làm cho cảnh sát hỏi thăm." Trì Sính đem tất cả đồ đạc trên tay mình để hết lên xe, thản nhiên nói, "Muốn chạy, một mình cậu chạy, tôi lái xe về trước."



"Đừng làm thế!"



Ngô Sở Úy chính là sợ Trì Sính trở về một cách nhanh chóng, còn cậu có trở về hay không đều không sao cả. Nghe Trì Sính vừa nói như vậy, vội vàng đem đồ đạc trong tay nhét vào cốp sau, nhanh nhẹn mà lên xe.



Ô tô ở trên đường chậm rãi chạy, trong lòng Ngô Sở Úy bồn chồn sợ hãi, như sắp bị làm thịt.



Tình thế ngàn cân treo sợ tóc nhanh chóng gửi tin nhắn cấp cứu cho Khương Tiểu Soái.



(Hu hu. . Soái ơi! ! ! Lâu rồi mới nghe thấy tên, nhớ Soái Soái quá. . )



"Sư phụ, mau khuyên Quách Tử quay về, anh ta muốn giết tôi, anh ta không phải người tốt."



Đúng lúc Khương Tiểu Soái và Quách Thành Vũ ngồi chung một chỗ, đọc được tin nhắn này ngay lập tức đưa cho Quách Thành Vũ xem, hai người cùng nhau lộ ra nụ cười tà ác. ( Úy Úy ơi, sư phụ cậu theo chồng rồi. . ha ha. . Cậu chết chắc rồi. )



Một phút sau, Ngô Sở Úy nhận được tin nhắn trả lời của Khương Tiểu Soái.



"Tôi cũng không phải người tốt." (Nhọ tám đời)



Mặt của Ngô Sở Úy thoắt một cái tái xanh.



Quay đầu nhìn Trì Sính, ánh mắt phát ra khí phách lạnh lẽo, sắc bén, vô cùng kiên định, mặc dù lúc này tâm tình vô cùng bình thường, đều mang một khí thế kinh người không giận tự uy (không cần tức giận cũng làm người khác sợ). Nếu như mà tính khí dữ tợn tới... . . . Ngô Sở Úy nhịn không được rùng mình.



Bình tĩnh, bình tĩnh. . . . . Ngô Sở Úy tự trấn an bản thân.



Cậu cũng không có chuyện gì làm quá đáng, đều là con hồ ly tinh kia ngã vào lòng. Hơn nữa cậu chỉ là lợi dụng cô ta, một người đàn ông nếu muốn làm chuyện đại sự, ắt phải hy sinh một chút... . . . . .



Kết quả, suy nghĩ nhiều như vậy rồi cũng thấy khả quan hơn một tẹo, thì Quách Thành Vũ gọi điện đến, bức tường trong lòng Ngô Sở Úy vừa xây dựng ngay lập tức sụp đổ.



"Đến đâu rồi?" Quách Thành Vũ hỏi.




Quách Thành Vũ vỗ một cái lên tay Ngô Sở Úy ,"Này, tôi nói, Lệnh Hồ Xung.........."



Vừa nói xong, Khương Tiểu Soái liền cười ha ha.



Quách Thành Vũ giả bộ áy náy nói,"Nói sai nói sai, vừa nói chuyện đột nhiên nhớ đến cái này, thuận miệng nói ra."



Ngô Sở Úy cũng không biết bản thân mình làm thế nào nuốt được miếng cơm vừa và vào trong miệng.



"Mọi người ăn từ từ, tôi đi xem Nhị Bảo."



Nói xong, Ngô Sở Úy hốt hoảng tháo chạy, Trì Sính chỉ thản nhiên quét mắt nhìn cậu một cái, không nói gì.



Cơm nước xong đã hơn mười hai giờ, thấy Quách Thành Vũ và Khương Tiểu Soái cầm lấy túi, Ngô Sở Úy trong lòng thở dài một hơi, cuối cùng cũng thấy được hai vị đại ma đầu này đi.



"Quần áo đều mang đến hay sao?" Quách Thành Vũ hỏi Khương Tiểu Soái.



Khương Tiểu Soái nói,"Mang đến, đồ ngủ và trang phục sáng mai thay đều mang đến."



(Cười nửa tiếng nữa.... á há há.. *man rợ*)



"Không phải là......." Ngô Sở Úy nôn nóng,"Hai người muốn ở lại đây hả?"



Quách Thành Vũ hỏi vặn,"Rất ít khi chúng tôi đến chơi, không phải cậu muốn đuổi chúng tôi về chứ?"



"Không phải, nhà chúng tôi chỉ có một phòng ngủ thôi, còn mấy phòng khác đều đã để đồ đạc, hai người muốn ở thì phải dọn dẹp qua, hay về nhà cho thuận tiện."



Khương Tiểu Soái nói,"Chúng tôi có thể ngủ phòng ngủ của hai cậu, còn phòng dư lại kia hai người chuyển qua, hai chúng tôi người ngoài, cũng không thể tùy tiện động vào đồ đạc nhà cậu, phải không?"



Quách Thành Vũ cũng nói,"Tôi rất thích mấy cái gương lớn trong phòng của các cậu."



Nói xong, kéo Khương Tiểu Soái đi vào phòng tắm.



Ngô Sở Úy đẩy đẩy Trì Sính,"Anh không nói gì à! Bọn họ ngủ trên giường của chúng ta, ngộ nhỡ lưu lại cái gì trên giường thì sao hả?"



Trì Sính sâu kín nói,"Không vấn đề, được dịp để cho con cháuchúng ta gặp mặt luôn."(Ý là mấy con t*ng trùng gặp nhau ý)



Ngô Sở Úy, "....."CHƯƠNG 214: HIỂU Ý.