Nghịch Tập

Chương 222 : Trùng hợp

Ngày đăng: 20:22 19/04/20


Trì Viễn Đoan rửa mặt xong đi vào phòng, phát hiện trên khuôn mặt anh tuấn của Ngô Sở Úy hiện vẻ tươi cười không thể che giấu.



"Có gì vui vậy?"



Ngô Sở Úy vội dấu cổ tay vào trong chăn, ngoan ngoan ngoãn ngoãn nằm xuống, nói với Trì Viễn Đoan: "Có vui gì đâu ạ."



Trì Viễn Đoan sinh nghi, vững vàng đi tới trước mặt Ngô Sở Úy, xốc chăn của cậu lên, không phát hiện vật gì khả nghi. Lại sờ soạng toàn thân cậu một lần, vẫn không tìm thấy bất cứ công cụ truyền tin gì.



Chỉ có một cái đồng hồ đeo tay nhìn rất khả nghi, vì vậy nắm cổ tay Ngô Sở Úy giơ lên.



Ngô Sở Úy giả bộ ra vẻ ngượng ngùng chống cự Trì Viễn Đoan.



"Đừng mò bậy."



Nói xong còn như người vừa bị xàm xở, dùng chăn che đầu lại.



Gương mặt già nua của Trì Viễn Đoan trong nháy mắt liền tái đi, ý nghĩ nghi ngờ với cái đồng hồ đeo tay trong đầu cấp tốc bị loại bỏ, chỉ còn lại Ngô Sở Úy với bộ dáng xấu hổ và giận dữ sau khi bị người xàm xở. (Bó tay, con dâu bố chồng, hint ngập mặt. )



Đến khi đèn trong phòng tắt đi, Ngô Sở Úy mới vươn đầu ra thở nhẹ một hơi.



Nhớ lại lúc nãy dùng con số đưa tình với Trì Sính, trong lòng ngứa ngáy, như có sâu bò bên trong. Nhưng cậu bây giờ là đang ở trên giường Trì Viễn Đoan, hơn nữa còn là thân phận "phạm nhân" bị trói tới chỗ này, cậu nào dám làm chuyện đó? !



Vì vậy chỉ có thể dùng đồng hồ đeo tay để trút dục vọng.



Trì Sính bên này ngồi ở đầu giường hút thuốc, thương lượng với Quách Thành Vũ làm sao tìm ra Ngô Sở Úy.



Kết quả đồng hồ đeo tay lại rung lên.



Trì Sính cúi đầu nhìn lại, đồng hồ đeo tay hiện lên sáu giờ.



Không hiểu ý của Ngô Sở Úy.



Trong chốc lát, kim đồng hồ lại chuyển sang chín giờ.



Tiếp theo, đồng hồ đeo tay bắt đầu "69, 69, 69..." chuyển đổi nhiều lần.



Trì Sính nhìn hiểu.



Cảnh giới dâm đãng cao nhất chính là một cái đồng hồ đeo tay cũng có thể làm cho bạn cứng lên.



Từ lúc Ngô Sở Úy mất tích tới giờ, mỗi tối chính là việc khó khăn nhất của Trì Sính, hôm nay bởi vì có Quách Thành Vũ trò chuyện đứng đắn với anh, mới tạm thời đè nén được lửa dục xuống. Không ngờ Ngô Sở Úy với một cái đồng hồ đeo tay cũng có thể châm ngòi thổi gió, tâm tư Trì Sính lập tức chuyển hướng.(t*ng trùng chuẩn bị cắn chết ba ba. )



Hỏi Quách Thành Vũ, "Hôm nay cậu đi theo tôi, Khương Tiểu Soái không giận à?"



Quách Thành Vũ nói: "Không có, là cậu ta kêu tôi đi theo cậu, cậu ta đối tôi rất có lòng tin, ở ngoài một đêm thật không đến nỗi."


"Là như vầy, tâm tình Trì Sính vừa rồi rất không tốt, bọn tôi đều uống một chút rượu, sau đó... Không phải, cậu biết đâu đó, Trì Sính cái gì đều không kiêng cử, nói mấy chuyện ấy ấy với tôi, còn cỡi quần châm ngòi thổi gió, tôi đây nhất thời kích động... Không phải, nói vậy cũng không đúng, sao càng nói càng loạn như thế này?"



"Anh không cần nói." Khương Tiểu Soái một quyền đấm vào mặt Quách Thành Vũ, "Coi như tôi nhìn lầm anh!" (Ta yêu Soái Soái, phải thế nó mới không dám làm bậy...Ức chế )



Nói xong xoay người muốn chạy.



Quách Thành Vũ một tay bắt lấy, ôm thật chặc không cho đi, vừa hôn vừa gào.



Khương Tiểu Soái trực tiếp ném ra một câu.



"Anh nói với Trì Sính, tôi biết cách tìm ra Đại Úy, anh nói anh ta tự hối đi!"



Nói xong, một chưởng đẩy Quách Thành Vũ ra, quay đầu khí phách rời đi.



Quách Thành Vũ về đến phòng lúc, hối hận đá vào tường.



"Cậu nói hai ta lâu hơn người khác để làm chi? Nếu ra sớm như người khác thì tốt biết bao? ! !"



"..."



Ngô Sở Úy bên kia "nhiệt khí" cũng rất lớn, nhưng có cha chồng nằm đó, cậu nào dám làm việc khác người như vậy?



Cố nén một hồi, thật sự không nhịn nổi, bèn len lén đưa tay vào trong quần.



Có tật giật mình liếc nhìn Trì Viễn Đoan, thấy ông hô hấp đều đặn, liền chậm rãi cử động ngón tay.



Lúc đầu còn cố nén không phát ra âm thanh, nhưng theo nhiệm vụ thuận lợi tiến triển, Ngô Sở Úy càng ngày càng xúc động, càng ngày càng xuất thần, bắt đầu có chút không quan tâm gì nữa.



Trì Viễn Đoan ngủ không sâu, hơn nữa đối tượng bên cạnh là trọng điểm trông coi, nên ngủ cũng rất cảnh giác.



Ngô Sở Úy thở mạnh, ông liền quay người qua mặt hướng về Ngô Sở Úy.



Ngô Sở Úy thần kinh căng thẳng, liền xoay người lưng hướng về phía Trì Viễn Đoan. Nhưng luôn cảm thấy phía sau có một đôi mắt đang ngó chừng cậu, vì vậy rón ra rón rén xuống giường, đi vào nhà vệ sinh.



Sau khi đi vào, lập tức cởi ra bắt đầu quay tay, tần suất nhanh hơn tranh thủ sớm xong việc.



Ngô Sở Úy mới vừa vào buồng vệ sinh, Trì Viễn Đoan liền mở mắt mở ra, ông không nghĩ đến phương diện kia, đơn thuần nghĩ là Ngô Sở Úy muốn chạy. Vì vậy trên giường chốc lát yên lặng, cảm thấy thời gian hơi lâu, liền đi vào nhà vệ sinh.



Ngô Sở Úy đã gần lên đỉnh.



Trì Viễn Đoan gõ cửa một cái.



Ngô Sở Úy "A" một tiếng, kích động quá độ, xuất ra.



Trì Viễn Đoan nghe được tiếng động dị thường, cấp tốc mở cửa ra.