Nghịch Tập

Chương 273 : Thủ phạm

Ngày đăng: 20:23 19/04/20


Từ nhà Quách Thành Vũ đi ra, Trì Sính lái xe đưa Ngô Sở Úy cùng về nhà ba mẹ.



Sau khi lên xe Ngô Sở Úy liền không nói một câu nào, ánh mắt thờ ơ lãnh đạm nhìn ra ngoài cửa sổ, người vừa rồi cùng mọi người nói đùa vui vẻ với Ngô Sở Úy bây giờ như hai người khác nhau.



"Làm sao vậy?" Trì Sính vừa lái xe vừa hỏi." Không muốn gặp ba mẹ tôi?"



Ngô Sở Úy không lên tiếng.



Một tay Trì Sính khống chế vô-lăng, một tay khác đưa đến trên trán của Ngô Sở Úy xoa xoa rồi đưa xuống má nhéo nhẹ một cái vỗ về hỏi,"Ngủ lâu quá, thân thể khó chịu hả?"



Ngô Sở Úy vẫn cứ im lặng không nói gì.



"Vì tối qua được thao quá ác liệt?"



Ngô Sở Úy hất tay của Trì Sính ra, sắc mặt càng thêm khó chịu u ám.



Đoạn đường trước mặt mới được tu sửa lại, Trì Sính vì hết sức tập trung lái xe, lại không tiếp tục mở miệng. Ngô Sở Úy một mình xị mặt, lặng lẽ ngồi không nhúc nhích một hồi lâu.



Đến khi ô tô lái vào khu dân cư, đường đi trở nên yên tĩnh, Ngô Sở Úy mới yếu ớt nói ra hai chữ.



"Chồng cũ......"



Thần sắc Trì Sính cứng ngắc, hai mắt bình tĩnh nhìn về đồng chí Đại Bảo đang tỏ vẻ tính sổ, trầm giọng nói,"Nói đùa mà cậu cũng để bụng hả?"



"Có người nào đùa như anh không?" Ngô Sở Úy cũng dựng thẳng lông mày tức giận.



Trì Sính im lặng một lúc, đem xe dừng sát ở ven đường.



Sau đó, cánh tay mạnh mẽ đỡ lấy gáy Ngô Sở Úy, một tay kéo lại, hung hăng cắn lên gáy cậu một cái, giọng làm bộ giận nói, "Không được hẹp hòi với tôi."



Ngô Sở Úy dùng sức giãy giụa dưới tay Trì Sính, trong giọng nói lộ ra giận dữ.



"Tôi hẹp hòi lúc nào? Chỉ là không thích nghe!"



Trì Sính phát một cái lên mông Ngô Sở Úy, nói,"Mới vừa rồi là ai nói? Không thể giống như Uông Thạc, vẫn muốn cùng tôi tốt đẹp nhiều năm......."


Mười phút sau, trong phòng truyền đến tiếng khóc thút tha thút thít của Chung Văn Ngọc.



"Chuyện lớn như vậy, vậy mà ông không nói cho tôi hả? Hai đứa nó đã tình cảm tốt như vậy rồi hả! Vừa cứu cháu ngoại vừa cứu con trai ra khỏi tù, cậu ta làm tất cả là đều vì con trai ta, ông nói xem bây giờ phải làm sao hả?"



Trì Viễn Đoan trầm mặt không nói gì.



Chung Văn Ngọc lại nói,"Còn nữa, ông sợ tôi lo lắng nên không cho tôi biết, ngược lại thừa dịp đem chuyện này sớm giải quyết hả! Bây giờ thì tốt rồi, bên kia cậu ta cũng không thẹn với lương tâm, ngược lại chúng ta nợ cậu ta hai ân tình! Ông nói xem, cậu ta vì chúng ta hi sinh nhiều như vậy, mình còn có thể nào mà hùng hồn mắng cậu ta hả? Còn làm sao mà đuổi cậu ta đây?"



Trì Viễn Đoan nói,"Yêu phải có trách nhiệm, nhưng dù sao tôi cũng không đồng ý."



"Ông không đồng ý thì làm sao?" Chung Văn Ngọc vừa lau nước mắt vừa nói,"Ông không biết xấu hổ mà trực tiếp đuổi cậu ta đi hay sao? Lương tâm ông có thể vui vẻ hay sao?"



"Tôi có thể nói lý lẽ với cậu ta."



"Ông có cái gì mà nói lý lẽ hả?" Chung Văn Ngọc khóc lóc trách móc,"Ông với con gái ông làm cho người ta đem nhà của cha mẹ đều bán đi, ông còn cái lý lẽ gì?"



Trì Viễn Đoan triệt để không thể lên tiếng.



Tiếng Chung Văn Ngọc khóc lóc rên rỉ lại lớn hơn,"Ông nói cái này không phải trách nhiệm của ông hả?"



Trì Viễn Đoan đi phòng tắm lấy một cái khăn bông ngâm một chút nước ấm, cầm ra đưa cho Chung Văn Ngọc lau nước mắt. ( Trì gia gia ôn nhu gớm nhỉ.. Mong H của ông bà Trì.. ha ha * Quá là đê tiện rồi.. * Thôi thôi Trì Viễn Đoan là của Thạc Thạc rồi )



Chung Văn Ngọc vừa mới lau xong nước mắt lại rơi xuống, hoang mang mà nhìn sang Trì Viễn Đoan.



"Ông nói xem, con trai về gặp chúng ta, có dẫn theo tên tiểu tử kia không?" (Hôm trước dì dì cháu cháu, hôm nay đã tên tiểu tử rồi.. con dâu bà đấy bà nội..)



Trì Viễn Đoan tức giận,"Tôi không biết."



Chung Văn Ngọc nói,"Nhưng dù sao cũng đừng dẫn theo cậu ta về! Đến lúc đó tôi phải khách khí với cậu ta, còn phải nói cảm ơn cậu ta, tôi....... trong lòng tôi nghẹn khuất! Còn mang quà đến nữa thì mặt mũi tôi đây biết để đâu hả?"



Đang nói, dưới tầng vang lên tiếng ô tô.



Chung Văn Ngọc vừa nhìn qua khe cửa sổ, nước mắt càng thêm cuộn trào mãnh liệt.



"Thật sự đến...... Hơn nữa còn mang rất nhiều quà cáp........."