Ngô Gia Kiều Thê

Chương 10 : Ngẫu nhiên gặp

Ngày đăng: 13:28 30/04/20


Lấy tính tình của Khương Lệnh Uyển, tự nhiên không thể nào để mình bị

một tiểu nữ oa năm tuổi bắt nạt. Bây giờ nàng trở thành một đứa trẻ bốn

tuổi, ngày thường làm việc gì cũng không cần quan tâm, chỉ cần được

nuông chiều mà lớn lên là được. Nhưng cuộc sống này cũng thật quá an

nhàn, kiểu gì cũng phải tìm cho mình một chút việc vui. Ngày ấy Tô Lương Thần trước mặt lão tổ tông và mọi người xin lỗi nàng, nàng tạm thời

chấp nhận rồi, dù sao cũng phải cấp cho lão tổ tông mặt mũi.



Nhưng với Khương Lệnh Huệ, nàng lại không hào phóng như vậy.



Khương Lệnh Đề là một người không thích gây sự, nhưng trong lòng cũng

rất buồn bực với Khương Lệnh Huệ, giận nàng lại có thể bắt nạt tiểu muội muội mới có bốn tuổi. Ngày ấy vào lúc nàng trở lại Tây viện, liền thấy

hai gã sai vặt mặc thanh y đem con đại hắc cẩu kia đi ra ngoài. Nàng chỉ đứng xa xa nhìn, liền cảm thấy có chút dọa người, huống chi là Lục muội muội mới bốn tuổi.



Nói tới việc này, Khương Lệnh Uyển lại không có một tia hoảng sợ. Chỉ

thấy khuôn mặt nhỏ trắng mịn giơ lên nụ cười ngọt ngào, mặt bánh bao

cười như hoa nở: “Muội có Tông biểu ca ở đây, mới không sợ.”



Khương Lệnh Đề có chút kì quái, vị Vinh thế tử này rất ít đến Vệ Quốc

Công phủ, mà những biểu huynh muội Lục muội gặp qua ngày thường cũng chỉ là hai vị biểu tỷ, biểu ca của Trung dũng Hầu phủ là Tiết Tranh, Tiết

Vanh cùng hai vị biểu tỷ Tiết Cẩm Xu và Tiết Cẩm Dư, cái này không cần

phải nói. Chỉ là, tuy nàng chưa từng gặp Vinh thế tử, người này có thể

che chở Lục muội muội, hơn nữa chỉ mới mười tuổi liền uy dũng như vậy,

trong lòng cũng nhiều hơn vài phần hảo cảm.



Khương Lệnh Đề nói: “Vậy cái kia Lục muội muội muốn làm thế nào?” Nàng

là tỷ tỷ, coi như không thích Tam tỷ tỷ bắt nạt Lục muội muội, nhưng nếu Lục muội làm không được tốt, quan trọng hơn chính là, nàng sợ Lục muội

muội lại chịu thiệt. Đại nương yên tâm cho nàng quan tâm chăm sóc muội

muội, cũng như chăm sóc nàng cùng mẫu thân, chính là đối với nàng tín

nhiệm, nàng tuyệt đối không thể cô phụ sự tín nhiệm này, nhất định phải

cố gắng che chở Lục muội muội.



Khương Lệnh Uyển biết Khương Lệnh Huệ nhìn kiêu ngạo hung hăng, trên

thực tế lại nhát gan uất ức. Tuy nói nàng bắt nạt một tiểu nữ oa năm

tuổi có chút không tử tế, nhưng Khương Lệnh Uyển nàng chính là không

muốn bản thân mình chịu thiệt.



Bây giờ làm sao để bắt nạt nàng ta, trong lòng nàng sớm đã có chủ ý.



Khương Lệnh Uyển tìm một ngày, cố ý đi Tây viện tìm Khương Lệnh Huệ.

Khương Lệnh Huệ là một người không nhớ được giáo huấn, tuy rằng trước đó vài ngày bị dọa sợ, nhưng bởi vì Tô Lương Thần nhận tội thay nàng, nàng lại bị Từ thị truyền cho tư tưởng “Khuê nữ làm gì cũng đúng”, càng ngày càng không đem chuyện đó để trong lòng. Bây giờ nhìn thấy Khương Lệnh

Uyển cùng Khương Lệnh Đề đi chơi với nhau, tâm trạng có chút khó

chịu------ mấy ngày nay Khương Lệnh Dung đi theo tiên sinh đọc sách nhận biết mặt chữ, mà Tô Lương Thần bởi vì chuyện kia vẫn làm bé ngoan bên

người lão tổ tông, chỉ còn nàng lẻ loi một mình, mỗi ngày chỉ có thể

cùng nha hoàn chơi đùa.



Hiện nay nhìn điệu bộ này của Khương Lệnh Uyển, Khương Lệnh Huệ liền biết nàng đến đây gây sự với mình.



Khương Lệnh Huệ nói: “Lục muội muội đây là muốn hai bắt nạt một?”



Khương Lệnh Huệ tuổi còn nhỏ nhưng cũng không tính là quá ngốc, nàng

hiểu được tính tình của Khương Lệnh Uyển có chút kiêu ngạo, quan trọng

mặt mũi nên đương nhiên sẽ không làm ra chuyện lấy nhiều bắt nạt ít.
Đời trước nàng thích nhất là trang điểm và thay đổi trang phục, cả ngày

chỉ nghĩ đến nên mua loại phấn thơm nào, nên cũng ngửi ra được mùi phấn

thơm trên người của nương là các loại hương liệu gồm bốn loại là thanh

mộc hương, cam tùng hương, hoắc hương (*), và mùi của cỏ linh lăng. Bột

phấn thơm được lấy từ túi phôi của hoa khi vào độ hoa nở rộ nhất, sau đó phải cân đo tỉ mỉ từng tỉ lệ của các loại bột phấn trên để tạo thành

phấn thơm, loại phấn thơm này bôi lên da không những có thể điều tiết mồ hôi mà còn giúp dưỡng da nữa, khiến cho da thịt trở nên mát mẻ, thích

hợp sử dụng vào mùa hè.



thanh mộc hương, cam tùng hương, hoắc hương (*): mấy cái này là ba loại cây của trung quốc nha, mọi người thắc mắc thì GG nha!



Khương Lệnh Uyển ngửi ngửi thêm mấy lần trên người mẫu thân, thầm nói:

Cho dù nàng không được dùng phấn thơm, nhưng cọ cọ một chút cũng sẽ lây

dính được một chút.



Xem lại bản thân mình, trên người cũng chỉ có mùi ngòn ngọt của sữa. Ai

bảo nàng bây giờ chỉ là một nữ oa đây. Chờ nàng hơi lớn lên một chút

liền có thể ngày ngày mân mê những thứ này.



Nhân dịp buổi sáng, ánh mặt trời vẫn chưa lớn, Chu thị liền mang theo

khuê nữ xuất môn, đầu tiên là đi cửa hàng bánh ngọt mua một chút đồ ăn,

sau đó mới mang nữ nhi theo nàng đến cửa hàng son và hương liệu.



Khương Lệnh Uyển ôm trong tay bánh ngọt và phù dung cao, khuôn mặt nhỏ

nhắn tràn đầy bất đắc dĩ. Nàng biết mẫu thân ngoài miệng nói muốn dẫn

nàng ra cửa, trên thực tế là muốn mua cho mình một chút phấn son. Nữ oa

nhi bốn tuổi, đương nhiên là không có hứng thú với những món đồ này, sở

dĩ nương nói muốn mua đồ ăn cho nàng trước cũng bởi vì muốn nàng yên

tĩnh một chút.



Nhưng mà bây giờ, đối với Khương Lệnh Uyển, sự dụ hoặc của những hương liệu và son phấn này không hề nhỏ hơn đồ ăn ngon.



Khương Lệnh Uyển nhìn Chu thị đang thảo luận những mẫu son mới với lão

bản nương, nàng chỉ đứng ở đây nhìn qua nhìn lại, còn duỗi ra cánh tay

bụ bẫm quét một chút son, gương mặt trắng nõn hiện lên vẻ hưng phấn. Bọn nha hoàn trong cửa nàng thấy nữ oa nhi ngọc tuyết đáng yêu như vậy, lại biết được thân phân của nàng nên cũng không ngăn cản, tùy nàng đùa

nghịch.



Chu thị và lão bản nương thương nghị nửa ngày, cuối cùng mới quyết định

được nên chọn màu gì, chờ khi mua xong, vừa quay đầu lại nhưng không

thấy bóng dáng nữ nhi đâu cả



Chu thị lập tức sợ hết hồn, mặt đều trắng bệch, hô lên vài tiếng cũng

không tìm thấy người, trong lòng nóng nảy vô cùng, đúng lúc có nha hoàn

tốt bụng lên tiếng nhắc nhở: “Quốc công phu nhân, Lục tiểu thư đang ở

đối diện.”



Đối diện?



Chu thị vội quay người gương mắt nhìn, đã thấy được nữ oa mặc y phục màu hồng nhạt đứng ở trước cửa thư quán, bên cạnh là một tiểu thiếu niên,

nàng duỗi ra bàn tay nhỏ ôm lấy cánh tay của tiểu thiếu niên, gương mặt

nhỏ nhắn ngẩng lên nhìn hắn cười vô cùng xán lạn.