Ngô Gia Kiều Thê
Chương 95 :
Ngày đăng: 13:29 30/04/20
Edit: Kye
Beta: Mira
Lục Tông bình tĩnh lại, tuy hơi thất vọng, nhưng sắc mặt cũng không đổi chỉ “ân” một tiếng, sau đó mới lấy một bọc giấy từ trong lòng ra. Khương Lệnh Uyển nhìn nhìn, thấy bên trong là bánh chưng đường nàng thích, hài lòng cong khóe môi: “Cho muội?”
Lục Tông nói: “Tiện đường mua.”
Đột nhiên Khương Lệnh Uyển cảm thấy có chút buồn cười, cũng không quan tâm đến tột cùng là thuận đường hay không thuận đường, ngược lại đối với hắn mà nói, phía đông thành hay tây thành đều là tiện đường. Nàng cong khóe môi, nhẹ nhàng lầm bầm một tiếng: “Muội lại không phải tiểu hài tử.” Khi còn bé Lục Tông đối xử với nàng rất tốt, mỗi lần nàng đến Vinh Vương phủ, hắn đều chuẩn bị cho nàng mộtít đồ ăn vặt, cụ thể là bánh ngọt, mứt hoa quả và đủ mọi loại kẹo.
Bây giờ nàng đã mười ba, là đại cô nương, hắn lại vẫn dùng chiêu này để dỗ dành nàng. Nếu nàng không có chủ ý gả cho hắn, lấy thủ đoạn của Lục Tông như vậy, còn không dỗ dành tiểu cô nương khác được sao?
Nhưng mà lúc này, Khương Lệnh Uyển nhìn mà thèm.
Bánh chưng đường này nhìn thật ngon a, hình tam giác, giống như bánh chưng. Bánh chưng đường do kẹo mạch nha ngưng kết mà thành, nhìn óng ánh long lanh, chưng vị riêng, bên trên điểm xuyết một ít nhân hạt thông trắng ngà, nhân quả, hoa hồng, vị cam nhuận, mùi thơm ngát, rất được tiểu hài tử yêuthích. Thường ngày, buổi tối sau khi Khương Lệnh Uyển rửa mặt xong sẽ không ăn gì nữa, vừa để bảo vệ hàm răng, thứ hai nàng lo sẽ bị béo phì, hôm nay nhìn bánh chưng đường, thôi thì ngoại lệ chút cũng không sao.
Nàng vừa mới giơ tay nhận lấy, đã thấy Lục Tông thu về.
Lục Tông đứng lên, vừa xoay người bước được hai bước, bỗng nhớ tới cái gì, đến bên giường nàng mộtlần nữa, nhìn đôi mắt long lanh đầy nước của nàng, cúi người hôn lên trán nàng một cái: “Ngủ đi.”
Lục Tông lưu loát leo tường ra khỏi phủ, bên ngoài Đỗ Ngôn đợi đã lâu.
Đỗ Ngôn nhìn vẻ mặt hờ hững của Thế tử nhà mình, dáng dấp quân tử đó, đổi lại ai cũng sẽ không tin tưởng người này vừa lén lút gặp giai nhân, vừa mới từ khuê phòng của tiểu cô nương nhà người ta đira.
Đỗ Ngôn tiến lên, khom người gọi: “Thế tử.”
Lục Tông giương mắt nhìn tường viện cao cao phía sau, khuôn mặt xưa nay lạnh lùng giờ thật ôn hòa, quay về phía Đỗ Ngôn nói: “Ngày mai mua một ít bánh chưng đường cho Lục tiểu thư đi.” hắn đi mấy bước, lại nhíu mày nói: “Thôi không cần mua.”
Đầu óc Đỗ Ngôn mơ hồ, lại nghe Thế tử nhà mình nói: “Ngươi đi điều tra xem hôm nay Vệ Quốc Công phủ đã xảy ra chuyện gì, có quan hệ với Khương Nhị tiểu thư và Lục tiểu thư.”
Tuy vừa rồi nàng có kể hắn nghe một chút, nhưng hắn cũng biết là nàng bị ủy khuất. Nhưng nàng chưa nói cho hắn biết, Khương Lệnh Dung đã làm gì nàng. Theo lí thuyết, cô nương mười lăm mười sáu tuổi, lại là tỷ muội cùng tộc, tâm địa cũng không quá ác độc đi, nhưng sau đó Khương Lệnh Dung bị đưa đến Tĩnh Thủy am suốt trong đêm, chắc chắn chuyện này cũng không phải chuyện nhỏ.
Nàng không muốn nói, hắn không ép nàng, chỉ là hắn không có cách nào ngồi im mặc kệ.
Có mấy người, nếu có lòng dạ đen tối, vẫn là nên nhổ cỏ tận gốc mới tốt.