Nha! Có Bầu Rồi!

Chương 64 : Rục rịch

Ngày đăng: 00:56 22/04/20


Lâm Mục cũng đã nói rõ ràng như vậy, Trình Minh đương nhiên nghe hiểu.



“Hiểu! Anh hiểu!” Trình Minh kiên định nói, “Bên chỗ nhà anh em không cần lo lắng! Trong lòng mẹ anh luôn hổ thẹn với anh, chuyện gì cũng đều tùy anh, ba anh căn bản cũng mặc kệ anh, ông đã đem tất cả niềm hy vọng ký thác trên người anh hai anh, mà mạng của anh hai là do anh cứu, anh ấy đối với anh càng là nói gì nghe nấy, cho nên, lực cản bên nhà anh tuyệt đối sẽ không có!”



Cho dù thực sự gặp phải phản đối của ba mẹ, thì Trình Minh vẫn tin tưởng, anh có thể đối phó được!



Cùng lắm thì, cứ đoạn tuyệt quan hệ thôi, dù sao qua nhiều năm như vậy, sự tồn tại của anh luôn là một điều hết sức khó xử trong nhà.



Một chút ấm áp gia đình cũng không cảm nhận được.



Lâm Mục nghe vậy nhịn không được liếc mắt nhìn Trình Minh.



Trình Minh nói ra rất là nhẹ nhàng, thế nhưng giữa những câu chữ ấy vẫn là lộ ra nồng nặc tịch mịch.



— Mấy năm nay quan hệ Trình Minh cùng người nhà…. hình như cũng không được tốt.



Tuy rằng Lâm Mục thu hồi đường nhìn rất nhanh, nhưng cái liếc nhẹ này, Trình Minh vẫn cảm giác được.



Lâm Mục là đang đau lòng cho anh sao?



“Anh đưa em trở về.” Trình Minh nói đến điểm đó thì dừng, cũng không quảng cáo rùm beng mãi chính mình chung tình như thế nào nghiêm túc như thế nào, liều chết không buông mới là thủ đoạn tốt, nhưng liều chết không buông thái quá và không có trình độ sẽ làm Lâm Mục phiền não.



Anh cũng không muốn nhanh như vậy đã bị Lâm Mục xử tử hình.



Trình Minh săn sóc mà mở cửa xe, để cho Lâm Mục lên xe.



Lâm Mục cũng không biết bản thân như thế nào, theo lý thuyết, cũng đã nhiều năm như vậy, tại sao cứ nhớ mãi không quên với một người đã từng tổn thương chính mình như vậy chứ?



Đối phương quay về, vậy mà vẫn sẽ làm cho đáy lòng của cậu rục rịch…



Là không cam lòng sao?



Hay là bị coi thường?



Lâm Mục, mày hết thuốc chữa rồi.



Lâm Mục khẽ nhắm mắt lại, thuận tay thắt dây an toàn.




So với Trình Minh, Lâm Mục là chuyên gia thì rành hơn nhiều, cậu thích hưởng thụ cuộc sống tốt đẹp, mỹ thực mỹ vị mỹ cảnh, chỉ cần là có thể khiến cho cậu cảnh đẹp ý vui, tâm tình thư sướng, cậu đều sẽ nếm thử một phen, hơn nữa hiện tại cậu có ba cái cửa hàng, tiền kiếm được rất nhiều, cũng đủ đem chất lượng cuộc sống của cậu nâng cao thêm nữa, cậu nghĩ cũng rất thông suốt, sống trên đời này, phải tận hưởng lạc thú trước mắt chứ!



Đương nhiên, Lâm Mục thoải mái là được thành lập trên cơ sở khi cậu có điều kiện có năng lực để thoải mái, lúc đầu gầy dựng sự nghiệp cậu cũng là có thể liều mạng thì liều mạng, có mệt bao nhiêu cũng có thể cắn răng gánh tiếp.



Cho nên, Lâm Mục có thể kiếm tiền, có thể liều mạng một phen, cũng đặc biệt có thể xài tiền, tiêu tiền như nước.



Những tính cách này đều là dưỡng thành lúc sau này, rất khó sửa lại.



Lâm Mục rất biết nghiên cứu mỹ thực, mỹ thực được nói tới ở đây, không phải đơn thuần là có thể ăn ngon, còn phải đẹp mắt, sắc hương vị đều đủ.



Cậu không sợ nghiên cứu, cũng không sợ mệt, chỉ hy vọng có thể đạt được một chút mỹ vị hồi báo.



Trình Minh thấy Lâm Mục vào phòng bếp của anh cũng có chút băn khoăn, đi theo vào, kết quả thấy Lâm Mục lúc nấu ăn giơ tay nhấc chân đều lộ ra sự thành thạo, anh cũng yên lòng.



Thời gian thực sự là một thứ thần kỳ, thiếu niên đã từng cái gì cũng không biết, hôm nay đã trút bỏ sự ngây ngô, trở thành chuyên gia thành thục, lộ ra mị lực vô hạn.



Lâm Mục tự nhiên nhận thấy được đường nhìn nóng bỏng của Trình Minh, khóe miệng cậu nhếch lên một cái, lộ ra dáng tươi cười mập mờ, sau khi thức ăn chín thì tắt lửa, xoay người đi về phía Trình Minh.



“Phải biết rằng, tôi rất ít khi tự mình xuống bếp. Tôi làm cho anh mỹ thực rồi, anh định dùng cái gì báo đáp?”



Trình Minh nở nụ cười: “Lấy thân báo đáp được không?”



Lúc này đây, Lâm Mục không có cự tuyệt, trái lại thừa thắng xông lên: “Lấy thân báo đáp như thế nào? Anh khẳng định sẽ để cho tôi đè sao?”



Trình Minh có chút bất đắc dĩ, anh vừa nãy thiếu chút nữa liền trả lời — năng lực của anh em không thể nghi ngờ, tuyệt đối có thể để cho em đạt được thỏa mãn cực lớn!



Nhưng, nghĩ đến lời của Lôi Nghị, Trình Minh lại có chút do dự, nếu như điều kiện tiên quyết để mở ra cánh cửa quan hệ của anh cùng Lâm Mục là phải giao thân cho Lâm Mục, như vậy, anh nguyện ý nếm thử.



Sợ thì vẫn sợ, có lần đầu sẽ có lần thứ hai lần thứ ba thậm chí sau đó rất nhiều lần, Lâm Mục cũng không chịu lại nằm dưới anh nữa.



Đó cũng không phải điều anh mong đợi a….



Lâm Mục thấy anh sửng sốt, một lát cũng không trả lời, cười lạnh một tiếng, xoay người chuẩn bị đi múc đồ ăn. Cậu bất quá chỉ thuận miệng nói, xem dọa anh ta đến…



Kết quả Trình Minh cho là cậu tức giận muốn đi, cho nên nhanh chóng đưa tay nắm lấy cổ tay của cậu, thấp giọng thỏa hiệp nói: “Chỉ một lần…”