Nha! Có Bầu Rồi!
Chương 66 : Tiệc trăm ngày
Ngày đăng: 00:56 22/04/20
“Đại Dương, anh có một văn kiện quên mang theo, đem giúp anh đến công ty được không?”
Lúc Cố Dương nhận được điện thoại của Lôi Nghị thì đang ở nhà chơi đùa cùng con trai, nhóc con kia đã rất quen thuộc với hắn, bò lung tung hoặc là lăn qua lăn lại ở trên giường, chơi rất là vui vẻ, còn theo bản năng đưa bàn tay nhỏ bé đi cướp điện thoại của Cố Dương.
Lôi Nghị ở đầu dây bên kia nghe thấy thanh âm y y a a của con trai, cười cùng con trai lên tiếng gọi: “Bảo bối, có nhớ ba ba không?”
Cố Dương ôm nhóc con kia lại, sau đó hỏi Lôi Nghị: “Văn kiện nào a?”
“Chính là cái túi văn kiện đặt ở trong thư phòng đó, chủ yếu là phân tích hướng đi của thị trường, tối hôm qua anh làm xong rồi mà quên mang theo, chờ một hồi phải họp, cho nên… Phải làm phiền em đến một chuyến đưa cho anh.”
Kỳ thực cũng chỉ là nhớ Cố Dương, gọi người đến để nhìn một chút…..
Cố Dương sảng khoái đáp ứng.
Sau khi cúp điện thoại ôm nhóc con kia đi ra ngoài đưa cho bà mẹ nhà mình: “Mẹ, con phải đi ra ngoài một chuyến, đưa văn kiện cho Đại Lôi. Buổi trưa không trở về ăn cơm.”
Người nào đó đối với loại nhiệm vụ đi công tác này vẫn là rất hiểu rõ, dưới tình huống thông thường, chỉ cần đi, sẽ không dễ dàng trở về như vậy.
Không thể không nói, người nào đó giác ngộ vẫn thật cao.
Mẹ Cố cũng hiểu, tiếp nhận bảo bối bé bỏng để cho hắn đi làm việc của hắn.
Cố Dương hôn nhóc con kia một cái, lại nói với mẹ Lôi một tiếng liền ra cửa.
Trước tiên hắn phải về nhà một chuyến để tìm văn kiện mới được. Cho nên xuống lầu trực tiếp lái xe về nhà.
Thư phòng dĩ nhiên là nằm ở căn nhà ba phòng kia a, Cố Dương nhanh chóng tìm thấy văn kiện, sau khi cầm lên xem xét, xác định không có lầm liền đến công ty của Lôi Nghị.
Hay còn nói là công ty cũ của hắn.
Cũng gần bảy tám tháng không có đặt chân tới công ty.
Cố Dương đứng ở ngoài cửa kính, thổn thức không thôi.
Em gái trước bàn tiếp tân vẫn là người cũ, thấy Cố Dương ở bên ngoài liền vội vã mở cửa, Cố Dương nghe thấy tiếng cửa kính mở ra quen thuộc, cười cười với em gái trước bàn tiếp tân, đẩy cửa tiến vào.
“Cố tổng, mấy hôm không gặp anh, gần đây khỏe không?” Em gái trước bàn tiếp tân nhiệt tình chào hỏi.
Cố Dương cũng cười một tiếng đáp lại: “Vô cùng tốt, Tiểu Lương vẫn là xinh đẹp như vậy ha…”
Cô gái nhỏ mỉm cười, sanh sảng hỏi: “Cố tổng, anh hẹn ai? Em giúp anh liên hệ?”
“Không có việc gì không có việc gì, không cần phiền phức, tự anh vào tìm y cũng được rồi. Em làm việc của em đi…” Cố Dương khoát khoát tay, không có để cho cô gái nhỏ hổ trợ.
Hắn chỉ là đến đưa đồ vật, vẫn là đừng khiến cho mọi người đều biết.
Em gái trước bàn tiếp tân cũng không miễn cưỡng, hướng hắn cười cười liền không bắt chuyện với hắn nữa. Dù sao vị này chính là đồng nghiệp cũ trong công ty, quen cửa quen nẻo, không cần cô dẫn đường.
Trong nhà đã treo ảnh chụp lên, quay phim trăm ngày cho nhóc con kia, không cần sửa chữa chỉ nhìn sự thuần khiết tự nhiên của nhóc cũng đã thấy rất đáng yêu rồi, dùng chút phương pháp chỉnh sửa hình ảnh thì càng đáng yêu hơn thôi.
Mỗi vị khách đến tham gia tiệc đều cố ý nhìn ảnh chụp, ngoại trừ ảnh treo trong nhà, còn có ba cuốn album ảnh chụp gia đình, lúc đó truyền tay nhau xem, khen không dứt miệng a!
Sau bữa tiệc này, địa vị của Cố Dương trong gia đình Lôi Nghị đã được triệt để xác lập, bởi vì thân thích nhà họ Lôi đều đã biết hắn là vợ Lôi Nghị rồi, nhà Cố Dương cũng rất hài lòng, hai đứa nhỏ này càng ngày càng ổn định, bọn họ cũng có thể càng yên tâm.
Vì vậy cha mẹ Cố sau khi bữa tiệc trăm ngày của nhóc con kia kết thúc liền về nhà của ông bà.
Bọn họ cũng đã nán lại mấy tháng, cũng đến lúc trở về rồi.
Bọn họ cũng chưa đến mức không tự lo được ni, vẫn là đừng gây thêm phiền phức cho con trai thì tốt hơn, hơn nữa ông bà ở chỗ này cũng không quá thích hợp như dưới quê.
Tuy rằng muốn ra chút sức trông cháu trai, bất quá cũng phải chờ cái căn hộ ba phòng kia có thể vào ở mới thuận tiện hơn một chút, hiện tại thêm hai người già bọn họ, nhất định sẽ có chút không quen.
Càng huống chi, sau đầu xuân, trong nhà cũng phải trồng mấy loại cây nông nghiệp rồi, phải trở về chuẩn bị một chút.
Cố Dương không có ý kiến gì, dành ra một chút thời gian đưa hai ông bà trở về, Lôi Nghị cùng ba mẹ tuy rằng không muốn, thế nhưng cũng không có ép ông bà ở lại, chỉ nói khi nào bọn họ có thời gian thì quay lại thành phố D chơi.
Dù sao bây giờ trong nhà trồng trọt cũng rất là thuận tiện, các loại máy móc đã hiện đại hóa, căn bản không cần phải tốn bao nhiêu nhân lực.
Sau khi lo cho cha mẹ Cố về nhà, ba mẹ Lôi cộng thêm Lôi Nghị, Cố Dương cùng nhóc con kia, ở lại trong căn hộ hai phòng kia liền vừa vặn, hai người cũng không cần đặc biệt chạy tới chạy lui phiền phức như vậy nữa.
Sau khi cha mẹ Cố trở về cũng không quên thường xuyên cùng gọi video call với ba mẹ Lôi, còn có nhóc con kia nữa, không hề bỏ lỡ quá trình trưởng thành của nhóc con kia.
Cố Dương đăng ký học một lớp đào tạo, bởi vì vốn có căn bản, cũng hiểu biết không ít về công việc của giới quảng cáo tiêu thụ, cho nên học tập cũng rất nhanh, sau khi học bổ túc ba tháng liền thuận lợi tốt nghiệp.
Hắn tìm một công ty đi làm, ở gần nhà, cũng không coi là quá bận, dù sao cũng có thể dư dả thời gian rảnh rồi ở bên cạnh người nhà và con trai, cũng có thời gian đi ra ngoài du lịch cùng Lôi Nghị.
Không sai, trong kỳ nghỉ ngày mồng một tháng năm hai người cùng nhau đi ra ngoài du lịch bổ sung tuần trăng mật của bọn họ.
Một tuần trăng mật này, khiến độ thân mật của hai người tăng lên không ít.
Lôi Nghị rất muốn có thêm đứa thứ hai, bất quá hiện nay vẫn chưa phải là lúc có điều kiện tốt nhất, dù sao bảo bối trong nhà vẫn chưa lớn lên, Cố Dương cũng vừa khởi đầu một công việc mới, chờ nhóc con kia lớn thêm chút rồi thuận theo tự nhiên đi.
“Xem chừng, Lâm Mục và Trình Minh hai người cũng đã trời quang mây tạnh rồi.” Cố Dương ghé vào trong lòng Lôi Nghị, nhỏ giọng phân tích.
“Ừ, xem dáng vẻ hình như là vậy.” Lôi Nghị ôm hắn, phụ họa nói, “Cũng không biết bọn họ lúc nào mới có thể tu thành chính quả.”
“Này còn cần sốt ruột sao? Đều đã như vậy rồi, khẳng định không xa.” Cố Dương suy nghĩ một chút, đột nhiên lại lo lắng, “Không biết người nhà Trình Minh thế nào a, phải biết rằng, không phải tất cả mọi người ai cũng thông suốt giống ba mẹ chúng ta như vậy, nhất là loại tình huống như chúng ta, gia đình truyền thống sẽ không tiếp thu được.”
“Cái này anh cũng không rõ ràng lắm, Trình Minh cùng người nhà vốn dĩ cũng không phải là rất thân, cậu ta tự mình ra ngoài kiếm tiền rất sớm. Bất quá, ngược lại anh hai cậu ta đối với cậu ta rất tốt, lúc lên đại học, anh hai cậu ta mỗi tháng đều cho cậu ta rất nhiều tiền tiêu vặt, cũng không để cho cậu ta chịu ủy khuất chút nào, gần như là muốn gì được nấy, lúc năm thứ hai đại học anh hai cậu ta đã mua xe cho cậu ta rồi.” Lôi Nghị hồi tưởng chút chuyện lúc trước, nghĩ vị anh trai nhà họ Trình đố với đứa em Trình Minh này vẫn thật là tốt.
Có lẽ, một mặt bởi vì đây là em trai ruột, mặt khác là bởi vì Trình Minh cho anh ta một quả thận.
Về phần, người nhà họ Trình có thể đồng ý chuyện Trình Minh cùng Lâm Mục ở chung với nhau hay không, bọn họ cũng không tiện kết luận, vẫn là phải chờ đến lúc hai người thẳng thắn với người nhà mới biết được kết quả.
Hy vọng, tất cả đều thuận lợi a.