Nhật Ký Báo Thù Của Nữ Phụ
Chương 58 :
Ngày đăng: 14:00 19/04/20
"Anh nói tôi là ai?" Cố Phương Phương đi lên trước, lạnh lùng liếc nhìn trên ghế sofa, một đôi nam nữ trần truồng.
Mặc dù phát tiết một lần, Hạ Thần tinh thần vẫn còn tràn đầy, nhìn thấy Cố
Phương Phương xinh đẹp như vậy, nghe lời nói của cô ấy, hoàn toàn như là phụ nữ đang mời mọc, bàn tay to muốn đi bắt lấy cô ấy, nhưng, Cố Phương Phương vẫn còn tức giận, mắt thấy anh ta muốn tới đây, liền nhanh chóng né tránh.
Hạ Thần chụp hụt, cũng không buồn bực, càng thêm hứng thú, nhếch miệng, "Anh thích, có cá tính."
Hồng Nhi choáng váng, sao Hạ Thần lại muốn đi tìm Cố Phương Phương.
Cô cũng không thể để cho anh ta và Cố Phương Phương ở trước mặt cô biểu
diễn tới phản kích cô, hung ác nghĩ, nhanh chóng chắn ở trước mặt Hạ
Thần, cười duyên nói: "Thần ——"
"Cô tránh ra." Hạ Thần hung hăng
hất cô ta ra, chạy tới tìm Cố Phương Phương. Dù sao, ở trong mắt Hạ
Thần, Cố Phương Phương xinh đẹp hơn Hồng Nhi.
Hồng Nhi hoàn toàn trợn tròn mắt, sao Hạ Thần lại đẩy cô ra.
Cô không thể để cho Cố Phương Phương chế giễu, tiếp tục cố gắng, ôm lấy
Hạ Thần từ phía sau.
"Thần, đừng đi." Hồng Nhi khổ sở mở miệng, hai mắt lã chã muốn rơi lệ.
Cố Phương Phương buồn cười nhìn hai người, đến lúc này, Hồng Nhi còn không biết xấu hổ quấn quýt lấy Hạ Thần. Nhìn Hạ Thần vặn vẹo khuôn mặt,
trong mắt tràn đầy dục vọng, nhất định là cô ta đã bỏ thuốc Hạ Thần rồi, thật sự là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.
Hạ Thần muốn, dục
vọng mạnh mẽ, thân thể phụ nữ mát rượi làm cho anh ta trực tiếp đẩy Hồng Nhi xuống, nhanh chóng động thân đi vào.
Hồng Nhi đau đớn một trận, dùng sức đánh vào bả vai của anh ta: "Nhẹ một chút, Thần."
"Không phải cô rất muốn sao?" Hạ Thần ánh mắt thâm trầm, lạnh lùng nói.
"Đúng vậy, em muốn." Hồng thoáng nhìn thấy Cố Phương Phương lơ đễnh, có chút
thất vọng, tại sao cô ta không có phản ứng như cô mong muốn?
Mặc
dù Cố Phương Phương rất tức giận, nhưng giận dữ biến thành cười, từ lúc
mở cửa đi vào, cô còn sợ gì nữa, người ta cũng không để ý, cô còn sợ gì? Nếu nói mất thể diện thì anh ta càng mất thể diện hơn so với cô.
Liên tục rên rỉ, cộng thêm tiếng tranh cãi ồn ào lúc trước, làm cho hàng xóm chú ý, mấy người đi vào, nhìn hình ảnh trước mặt, đều cả kinh, sau đó
nhỏ giọng nghị luận ầm ĩ, không bao lâu, liền tự động tản ra.
Cố Phương Phương biết, ngày mai Hạ Thần và Hồng Nhi sẽ trở thành trò cười của hàng xóm.
Hạ thần hồn nhiên không biết, chỉ biết thân thể khao khát.
Tiếng cười to vang vọng ở trong nhà, Hồng Nhi mở đôi mắt mê ly ra, nhìn Cố
Phương Phương toàn thân phát ra lãnh ý, không biết tại sao, khẽ run rẩy, càng ôm chặt Hạ Thần hơn.
Theo lời Cố Phương Phương, A Bưu cầm máy ảnh, nghiêm túc chụp lai.
Hồng Nhi nhìn động tác của A Bưu, hô to: "A Bưu, nếu anh dám chụp, anh chờ
bị đuổi việc đi, anh làm vậy là phạm pháp, rình coi người ta **. Tôi
muốn kiện anh."
A Bưu vẫn làm như không nghe thấy, nghe theo chỉ thị của Cố Phương Phương, tìm góc độ tốt tiếp tục chụp.
Cố Phương Phương cười đáp trả: "Ha ha, cô đi đi, việc này của cô không thể lộ ra ngoài ánh sáng, một khi lộ ra, cô sẽ không còn diễn trò nữa."
"Được, chúng ta cá chết lưới rách, liền tính tôi không tốt, cũng sẽ không cho
Phương suy đi nghĩ lại, mới có cái quyết định này. Bây giờ tình cảm của
Hạ Thần dành cho cô, đã sớm không giống ngày xưa, thậm chí sinh lòng
chán ghét, thay vì bị anh ta bỏ rơi, còn không bằng làm cho anh ta sụp
đổ, để cho anh ta vĩnh viễn không thể đứng dậy, vừa báo thù, lại có thể
có một số tiền lớn, yên ổn sinh sống ở nước ngoài, rất tự do thoải mái.
Huống chi, ba mẹ Hạ Thần cũng không thích đứa cháu này, mà thích đứa bé
của con đĩ Hồng Nhi kia hơn, bởi vì đứa bé kia càng giống ông ta, nên bà ta thích nó hơn, chờ con trai của cô lớn lên thừa kế, còn phải đợi bao
nhiêu năm? Cô chờ không được, gia đình đấu tranh kịch liệt, cô cũng
không thể xác định sau khi lớn lên, con trai cô có đấu thắng con trai
của con đĩ kia không. Cho dù có thể thắng, ông bà ta thiên vị như vậy,
con trai của cô cũng không được chia bao nhiêu tiền.
Như vậy là
bảo đảm nhất, cô biết công ty của chị họ và công ty của Hạ Thần vẫn là
quan hệ cạnh tranh, chị họ luôn luôn rất tốt với cô, nhất định sẽ giúp
cô, cô cũng khẳng định, chị họ sẽ cho cô một số tiền lớn.
Mấy năm sống trong gia đình giàu có, cô biết, cũng không tốt đẹp như trong
tưởng tượng ban đầu, có con trai, con trai chính là nơi dựa vào nửa đời sau của cô.
Nguyệt Ly vốn tính toán nghĩ khi Cố Phương Phương
đang đau lòng muốn chết, quạt quạt gió, châm lửa một chút, không nghĩ,
cô ta cũng tự mình hiểu lấy, giúp cho cô.
Nguyệt Ly không biến
sắc: "Tại sao có thể có ý nghĩ như vậy?" Cô vẫn không thể xác định Cố
Phương Phương có phải thật sự muốn làm vậy hay không, hỏi thêm một câu.
"Em không chịu nổi anh ta nữa, cũng không chịu nổi ba mẹ của anh ta." Cố
Phương Phương uất ức nói, "Bọn họ cũng không thích em, càng không thích
con trai của em. Hơn nữa quan hệ của em và Hạ Thần không tốt, em sợ đến
lúc đó, một đồng cũng không cho em...em phải đề phòng rắc rối có thể
xuất hiện."
"Em nghĩ kỹ chưa?"
"Em đã nghĩ rất kỹ rồi, chị họ, anh rể nếu như có thể thu mua cổ phần công ty của nhà họ Hạ, đến
lúc đó, nhất định sẽ là công ty lớn nhất, buôn bán càng phát triển hơn,
hiện tại em cũng không có tình cảm gì nữa, chỉ muốn tiền nuôi dậy con
trai."
"Nếu như, em tiếp tục sống ở nhà họ Hạ, bọn họ chẳng lẽ
cũng sẽ không nuôi dạy cháu nội của bọn họ sao?" Nguyệt Ly hỏi ngược
lại.
Cố Phương Phương kiên quyết nói: "Đến lúc đó cũng không phải do em làm chủ nữa, em phải tự mình nuôi dạy con mình, không thể để cho
con em sau khi lớn lên không thân (cận) với em."
"Được, chị đồng ý với em." Nguyệt Ly suy nghĩ một chút, "Chỉ là, chị họ nhắc nhở em, trộm bán cơ mật là phạm pháp."
Cố Phương Phương nói tiếp: "Cho nên, chị họ, trước tiên giúp en lấy
được quốc tịch nước Mĩ, đến lúc đó, chuyện này một khi làm xong lập tức ra nước ngoài."
"Em họ, ngược lại nghĩ đến chu đáo." Nguyệt Ly
cười khẽ, "Chỉ là, làm quốc tịch có chút khó khăn, cần phải có thời
gian, em làm xong, chị sẽ lập tức an bài cho em ra khỏi nước. Chờ sau
khi điều kiện đầy đủ, lập tức giúp em làm quốc tịch."
Cố Phương Phương suy nghĩ một chút, để lấy được quốc tịch nước Mỹ hoàn toàn không phải là chuyện dễ dàng.
Hai người thỏa thuận xong, lại hẹn thời gian nói chuyện cụ thể hơn.