Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ

Chương 193 : Kỹ xảo

Ngày đăng: 11:16 30/04/20


Trương Gia nhìn đôi nam nữ có khí chất dung mạo hơn người ở trước mặt, trong lòng hơi bất ngờ, cũng xót xa không tài nào đè nén được. Triệu Hàm Như dịu dàng xinh đẹp, ngọt ngào đáng yêu, đã từng ngoan ngoãn phục tùng hắn ta, là người bạn gái hoàn mỹ trong lòng đàn ông. Nếu nói hắn ta chưa từng yêu cô thì là nói dối.



Chỉ là, trước quyền1lực và người đẹp, hắn ta bất đắc dĩ lựa chọn quyền lực. Năm đó, hắn ta chỉ là một nhân vật nhỏ không lên nổi lên được mặt bàn, quanh năm cùng em trai ở đầu đường kiếm cơm, cha mẹ mất hết. Dù hắn ta thông minh muốn đi học, thì cũng chỉ có thể làm một tên côn đồ.



Trương Long xúc động thô bạo, tùy tiện cẩu thả, không có tầm8nhìn. Người làm anh trai như hắn ta phải gánh vác cuộc sống của hai người.



Trương Gia ngây người nhìn Triệu Hàm Như, trong mắt có chút đau thương. Khúc Nhạc cau mày nghiêng người ngăn ánh mắt của hắn ta.



Trương Gia thở dài. Năm đó Triệu Hàm Như một lòng yêu hắn say đắm, giống như thằng nhóc nhà nghèo hắn ta là hoàng tử duy nhất trên đời. Còn bây giờ, trong2mắt của cô chẳng còn say mê cuồng nhiệt, mà chỉ có thờ ơ khinh thường.



Lần gặp nhau ở Mỹ, hắn ta biết cô đã thay đổi. Khi đó chỉ nhìn lướt qua, nên cảm giác này không có mãnh liệt. Lúc này nhìn người đàn ông ngồi cạnh cô, vừa gặp đã biết là xuất thân hơn người. Bọn họ càng xứng đôi, tâm lý của hắn ta lại càng không thăng bằng,4giống như người bị tổn thương trước đây không phải là cô, mà là hắn ta.



Trong câu chuyện hoàng tử và công chúa, chưa từng cần sự tồn tại của thằng nhóc nhà nghèo. Triệu Hàm Như có một người bạn trai thế này mới là mong muốn của Triệu Minh Hoành và Tống Du.



Ban đầu, Triệu Hàm Như không chút lý trí yêu hắn. Được một thiên kim nhà giàu xinh đẹp trẻ tuổi thật lòng yêu thương, người mang tâm hồn già cỗi như hắn ta cũng phải động lòng. Cô yếu đuối dịu dàng như một đóa hoa sen không nhiễm bụi trần. Hắn ta đã từng muốn che chở cô cả đời…



Trương Gia nhắm hai mắt lại. Nhiều năm qua, hắn ta luôn buộc mình phải hướng về phía trước, không được nghĩ lại những chuyện đã qua. Nhưng đến khi Triệu Hàm Như xuất hiện trước mặt, hắn ta lại bất giác nhớ lại…



Nếu thời gian có thể quay lại, hắn ta sẽ làm như thế nào?




Triệu Hàm Như vừa buồn cười vừa mất kiên nhẫn, cảm thấy giao tiếp với loại người này còn mệt hơn giao tiếp với chữ cái con số.



“Bố tôi tham ô tài chính để làm gì?” Triệu Hàm Như ung dung nhìn Trương Gia, “Nếu tham ô thì tiền chuyển đi đâu? Anh làm việc ở phòng tài vụ, vô cùng chính nghĩa báo cáo tình huống với cấp trên. Vậy là anh đã sớm biết rồi?”



“Chuyển đến thẩm mỹ viện Khả Hân.” Trương Gia có một khuôn mặt thành thật, lại thêm giọng điệu thẳng thắn chân thành, khiến người ta dễ tin lời hắn ta nói.



“Ha ha, thẩm mỹ viện? Một người đàn ông như bố tôi chuyển tiền đến thẩm mỹ viện?” Triệu Hàm Như chế giễu.



Triệu Hàm Như từng đến các thẩm mỹ viện ở thành phố C, nhưng chưa từng nghe tên thẩm mỹ viện Khả Hân, nói không chừng là do Trương Gia thuận miệng nói dối gạt người.



“Anh cũng tò mò, nhưng nó là thật…” Trương Gia dừng một chút, tiếp tục nói: “Nếu em không tin thì có thể tìm hồ sơ vụ án năm đó đọc.”



“Không cần thiết.” Triệu Hàm Như ngẩng đầu cười nhạt, “Bố tôi sẽ không làm chuyện đó. Năm xưa anh hãi hại bố tôi, tất nhiên đã chuẩn bị hết rồi. Thẩm mỹ viện là do anh tạo ra, dù tôi có đọc hồ sơ vụ án cũng điều tra không được cái gì.”



“Haizz…” Trương Gia thở dài, ánh mắt đau đớn, “Em không tin anh sao?”



Triệu Hàm Như đứng dậy, khinh thường trnhìn Trương Gia, “Anh đáng để tôi tin sao? Trương Gia, không ngờ anh là loại người này, dám làm không dám chịu, kém xa em trai anh nhiều.”