Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ

Chương 212 : Thể lực

Ngày đăng: 11:16 30/04/20


Triệu Tuyết Như dù rất nóng nảy, nhưng trước giờ không dám nổi nóng trước người quản lý khó khăn lắm mới mời được này. Dù sao Trình Cánh cũng không phải đám thư ký, anh ta làm người ngoa ngoắt đanh đá, lại am hiểu quy tắc của giới giải trí. Từ sau khi anh ta tới, Triệu Tuyết Như cảm thấy con đường mình đi còn thuận lợi hơn cả lúc theo Lâm Uyển1Phân.



Nhìn Triệu Tuyết Như trước giờ vẫn luôn không cần mặt mũi, vậy mà thái độ lại ra vẻ thanh cao khác thường, Trình Cánh vốn nóng tính cũng giận mà không có chỗ trút. Thế này rõ ràng là làm đĩ còn muốn lập đền thờ.



“Anh muốn tôi làm gì cũng được, nhưng chỉ có cúi đầu trước cô ta là chắc chắn không được!” Thái độ của Triệu Tuyết Như vô cùng cương quyết,8còn có vẻ ấm ức.



Ấm ức thật đấy sao? Trình Cánh nhìn cô ả thêm vài lần: “Rốt cuộc là cô có thâm thù đại hận gì với Triệu Hàm Như đó? Hai người dù sao cũng là chị em, cô ấy tốt thì cô cũng tốt, nếu cô ấy không tốt thì cũng sẽ làm xấu thanh danh của cô.”



Triệu Tuyết Như tức giận nói: “Có cô ta thì không có tôi! Tôi hận không2thể khiến cô ta chết! Dù sao tôi cũng chẳng có thanh danh gì hết, không sợ bị cô ta liên lụy, anh đừng nói nữa!”



Trình Cánh biết nghệ sĩ ai cũng cố chấp, bèn đảo mắt: “Nếu cô đã ghét cô ấy như thế thì hẳn là càng nên nhận phỏng vấn của truyền thông. Đám báo chí kia cũng không phải nhà nào cũng tâng bốc cô ta. Nếu cô có thể tung ra4chút tin tức để bôi đen, chắc chắn bọn họ còn hoan nghênh hơn nữa, danh tiếng của cô cũng có thể lên theo.”



Triệu Tuyết Như lúc này mới tỉnh táo lại, trước đó không ngờ sẽ gặp phải Triệu Hàm Như ở đây, lại còn bị cô đè đầu cưỡi cổ, nên cơn giận khiến cô ta nhất thời mất khả năng suy nghĩ. Được Trình Cánh chỉ điểm, cô ta mới trở nên sáng suốt.



“Vậy làm sao giờ?” Triệu Tuyết Như vội vàng nhìn Trình Cánh.



“Yên tâm đi, những chuyện nhỏ nhặt này cứ giao cho tôi.” Trình Cánh cũng có chút thể diện mọn trong giới, huống chi những phóng viên này cũng đang đợi những tin giật gân đó.



“Anh nói xem nếu tôi tung ra mấy tin giật gân này, có khi nào Khúc Nhạc sẽ dùng quan hệ của mình để áp chuyện này xuống không?” Triệu Tuyết Như không cam lòng. Ban đầu ở họp báo ra mắt phim của Qua Như, cô ả và Triệu Hàm Như đã ầm ĩ như vậy, ở đó truyền thông nhiều như vậy, cũng chụp không ít ảnh, vậy mà kết quả lại chẳng gợi lên nổi một gợn sóng nhỏ.



Trình Cánh suy cho cùng vẫn cay độc hơn cô ả rất nhiều: “Cô đúng là ngốc, ai bảo cô tung tin giật gân? Chỉ cần úp úp mở mở thôi, việc còn lại hãy để những người đó tự mình lĩnh hội. Lần này khác với lần trước, khi đó Triệu Hàm Như chưa có danh tiếng gì, cũng chẳng có giá trị đưa tin là bao, nên Khúc Nhạc còn có thể đè xuống được. Bây giờ cô ta cũng có thể coi là người nổi tiếng. Cây to đón gió, tôi không tin không có ai muốn bôi đen cô ta. Đám phóng viên kia sẽ bu lấy cô ta như ruồi, đuổi cũng không đi. Dù Khúc Nhạc có thể đè được cánh truyền thông chính thống xuống thì cũng không thể đè được những tờ báo nhỏ thích hóng hớt. Lại nói. Khúc Nhạc không phải mục tiêu của cô hay sao? Không có lòng tin với bản thân như vậy cơ à?”



Triệu Tuyết Như ưỡn ngực, liếc nhìn anh ta: “Ai nói không có? Cho tôi chút thời gian, tôi nhất định có thể tóm được anh ta.”


“Không được nói!” Cô thẹn quá hóa giận, lườm anh một cái, đương nhiên biết anh muốn nói gì.



Thấy cô sắp nổi giận, anh vội vàng dỗ dành: “Được rồi, được rồi. Đi tắm rửa trước đi.”



“Em không đi nổi nữa...” Triệu Hàm Như nhe răng, thói quen vùi đầu làm việc lâu ngày khiến cô lười chẳng muốn động một đầu ngón tay. Bỗng nhiên lại chạy ba kilomet, người ngợm đau như vỡ ra thành từng mảnh, khó chịu giống hệt đêm đầu tiên bị anh giày vò.



Khúc Nhạc liếc nhìn Tạ Doãn và Demy, kề sát vào tai cô nói khẽ: “Có cần anh giúp không?”



“Đừng có mơ!” Cô xấu hổ không thôi. Chỉ thuận miệng phàn nàn một câu, anh lại được đà lấn tới rồi.



Nhìn cô đi vào phòng tắm, lúc này anh mới nhìn sang Tạ Doãn và Demy, ánh mắt không còn vẻ dịu dàng như khi đối mặt với Triệu Hàm Như nữa mà điềm đạm lạnh nhạt trở lại.



Khí thế của Khúc Nhạc quá mạnh mẽ, dù Tạ Doãn và Demy cũng va chạm trong xã hội đã nhiều thì vẫn hơi căng thẳng khi đứng trước mặt anh.



“Cô ấy không vui?” Giọng Khúc Nhạc lạnh băng.



Demy là người ít nói, Tạ Doãn đành phải trả lời: “Hình như gần đây Boss có tâm sự, nhưng tâm trạng vẫn ổn. Có điều, hôm nay Triệu Tuyết Như tới khiêu khích...”



Tuy Tạ Doãn cảm thấy Triệu Hàm Như sẽ không bị Triệu Tuyết Như ảnh hưởng, nhưng Khúc Nhạc đã hỏi thì cô ấy cũng mách lẻo. Triệu Tuyết Như thật sự rất đáng ghét.



Khuôn mặt Khúc Nhạc trầm xuống. Nếu không phải Triệu Minh Vĩ và Lý Tịnh cùng một giuộc thì anh sẽ không rơi vào cảnh khó xử thế này. Triệu Tuyết Như dám đến khiêu khích Triệu Hàm Như? Xem ra cô ta sống ở trong nước quá dễ dàng rồi!



Thù mới cộng thêm hận cũ, khiến cho Khúc Nhạc không thể che giấu sát khí trên người.