Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ
Chương 239 : Buồn nôn
Ngày đăng: 11:16 30/04/20
“Vấn đề trở nên phức tạp rồi, chúng ta phải tính toán lại. Anh không để ý đến tiền, nhưng em để ý, em phải có trách nhiệm với người đầu tư và nhân viên của em.” Triệu Hàm Như nghiêm mặt nói. Đứng ở lập trường của cô, chỉ có thể đổi lần giao dịch này thành hợp tác hai bên cùng có lợi, cô sẽ không lấy lợi ích cơ bản của mình đi đổi cái gọi là cơ hội mịt mờ.
“Anh biết, cho nên anh mang team1tinh anh nhất Tập đoàn Hồng Hải tới đây. Trong thời gian tới, chúng ta sẽ cùng nhau bàn bạc chuyện này.”
“Là những người đang ở bên ngoài đó hả? Em không biết nên khen hiệu suất làm việc của anh cao hay là không cần khách sáo.” Triệu Hàm Như bĩu môi.
“Em khách sáo với anh làm gì? Em là vợ anh, anh còn có thể khách sáo với em à?” Khúc Nhạc nở nụ cười.
“Vợ gì chứ? Chúng ta chưa có quan hệ pháp luật, lần đăng ký8kết hôn kia tự động mất hiệu lức.” Triệu Hàm Như hừ lạnh.
“Vậy thì đi đăng ký lại, hồ sơ đã chuẩn bị đủ rồi, lần này sẽ đăng ký rất nhanh.” Khúc Nhạc hời hợt nói.
Thái độ của Khúc Nhạc khiến Triệu Hàm Như tức giận nghiến răng, giống như tất cả mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay của anh, lúc nào làm hòa, lúc nào kết hôn, đều do anh quyết định...
“Nằm mơ! Em sẽ không kết hôn sớm như vậy!”
“Được, không kết hôn sớm.” Khúc2Nhạc thờ ơ đáp.
Vì vậy, Triệu Hàm Như lại xoắn xuýt. Không phải anh nên dỗ dành cô sao? Sao lại dễ dàng đồng ý như vậy?
“Những người bên ngoài chỉ lại đây xin ý kiến một vấn đề rồi đi, sẽ không làm phiền đến thế giới hai người của chúng ta. Chờ em nghỉ ngơi khỏe, anh sẽ giới thiệu mọi người với nhau.” Cô còn đang đắm chìm trong xoắn xuýt, anh đã dời chủ đề câu chuyện.
“Anh…” Triệu Hàm Như muốn nói lại thôi, cô cảm4thấy mình không thể không có mặt mũi mà hỏi anh vì sao không dỗ dành cô, đành phải xụ mặt xuống nói: “Rốt cuộc anh muốn ở đây bao lâu?”
“Từ Dương nói rất đúng, mặc dù tình cảm giữa bọn họ rất tốt, nhưng bọn họ làm người khiêm tốn, không thích khoe khoang ra ngoài, mà người ngoài lại rất thích suy đoán tình cảm của bọn họ.” Trần Vĩ hồi hồn, gật đầu liên tục.
“Cho nên, chúng ta cần phải thường xuyên căng thần kinh, cẩn thận không để lọt tin tức.”
“Đương nhiên là chúng tôi biết điều này rồi. Có điều, các cậu có cảm thấy tin đồn trên mạng là thật không?” Cao Hoan không có cách nào khống chế tâm hồn hóng hớt của mình.
“Tin đồn trên mạng là sao?”
“Là chuyện tối đó vận động dữ dội dẫn đến viêm ruột thừa…” Cao Hoan nháy mắt, “Ngày đó tôi bị dọa chết khiếp, boss bảo bọn tôi đừng đi theo, mới không được bao lâu sau lại gọi bọn tôi đến bệnh viện, tôi còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì đó rồi.”
“Với mức độ dính nhau của bọn họ, cậu còn cảm thấy chuyện này là giả sao?” Chỉ cần nơi có Triệu Hàm Như, hai mắt Khúc Nhạc liền không khống chế được dính lên người cô. Một cặp đôi trẻ tuổi khỏe mạnh lâu ngày gặp lại, chính là củi khô lửa bốc, lửa cháy quá mạnh, cháy ra tai nạn là chuyện bình thường.
“Bọn họ ở bên nhau đã nhiều năm, sao lại giữ được tình cảm mãnh liệt như vậy? Chẳng lẽ không cảm thấy chán sao? Chuyện này không khoa học!” Cao Hoan cảm thấy khó hiểu.
“Loại thiên tài như boss tồn tại vốn là một chuyện không khoa học. Chỉ có thể nói thế giới to lớn không thiếu cái lạ, có người hoa tâm như cậu tồn tại, thì nhất định sẽ có người chung tình như boss tồn tại…”
“Két” một tiếng cửa phòng mở ra, đám thư ký lập tức nghiêm mặt, khôi phục vẻ bình tĩnh lão luyện như trước.
“Các cậu nói nhỏ thôi, đừng làm ồn đến cô ấy.” Khúc Nhạc cau mày, tay cầm chén không, dáng vẻ người nội trợ gia đình, khiến bọn họ không dám nhìn thẳng. Một người vốn lạnh nhạt kiêu ngạo lại cam tâm tình nguyện quỳ dưới mép váy của phụ nữ!
“Boss, đây là kế hoạch do chúng tôi thảo luận ra, cần anh và cô Triệu xác nhận.” Trần Vĩ cầm văn kiện, cố gắng bỏ qua câu “đau trên người em là đau trong lòng anh” tạo thành bóng ma trong lòng anh ta, bày ra vẻ nghiêm trang làm việc.