Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ

Chương 241 : Chạy trốn

Ngày đăng: 11:16 30/04/20


“Người hợp tác? Ngoại trừ cái túi da này thì cô có tư cách gì hợp tác với ông ta?” Lý Tịnh cảm thấy rất lạ, tại sao người có thể cho bà ta cảm1giác cùng chí hướng lại là một cô gái.



“Tôi ở bên cạnh Khúc Nhạc đã nhiều năm, trong đó có giai đoạn Hồng Hải khó khăn nhất, hiểu biết về Hồng Hải của tôi không8hề kém bà. Huống chi, chẳng lẽ bà nghĩ rằng dựa vào túi da này tôi mới có thể vào team thư ký của Khúc Nhạc à?” Nghiêm Hiểu Văn ngạo nghễ nói. Khúc Nhạc2luôn đánh giá cao bản thân mình, anh tuyệt đối sẽ không vì một người phụ nữ xinh đẹp mà bỏ qua nguyên tắc của mình.



“Tuổi còn trẻ, xinh đẹp, thông minh, tất cả những4điều này rất có sức hấp dẫn với một ông già. Có điều, cô đừng thông minh quá sẽ bị thông minh hại. Trần Kiều không thích phụ nữ tự cho mình là thông minh.” Lý Tịnh nghiền ngẫm nhìn Nghiêm Hiểu Văn.



“Bà không cần lo điều này, bà chỉ cần dẫn tôi tới trước mặt ông ta là được.” Nghiêm Hiểu Văn vô cùng sốt ruột, trước đây Lý Tịnh rất dứt khoát, sao bây giờ lại trở nên dông dài như vậy.



“Nghiêm Hiểu Văn, cô đừng cảm thấy đây là chuyện đương nhiên, dù tôi có sa sút thì tôi cũng không phải là người cô muốn sai bảo thì sai bảo.” Lý Tịnh thong thả châm trà, thái độ vô cùng cứng rắn, mặc kệ Nghiêm Hiểu Văn ngạo mạn như thế nào thì quyền quyết định vẫn nằm trong tay của bà ta.



Nghiêm Hiểu Văn mím môi, vẻ mặt có chút xấu hổ, thái độ trở nên khiêm nhường hơn, “Lý đổng, bà muốn thế nào mới đồng ý giới thiệu tôi với Trần Kiều?”



“Lợi ích. Tôi làm vậy thì tôi được lợi ích gì?”



“Đuổi Khúc Nhạc ra khỏi Hồng Hải là lợi ích lớn nhất của bà. Khúc Nhạc đi rồi, Hồng Hải sẽ loạn, nếu bà có bản lĩnh thì bà thừa cơ xông lên, còn nếu bà không có bản lĩnh thì tiếp tục ở đây ăn cát. Đây là cơ hội duy nhất của bà!” Trong mắt Nghiêm Hiểu Văn tràn đầy cố chấp, lời nói chua ngoa đanh đá.



“Cô rất kiêu ngạo! Tuy tôi không hài lòng lắm với điều kiện của cô, nhưng tôi cũng nguyện ý cược một lần, điều kiện tiên quyết là cô phải báo từng hành động của Nghiêm Đình Đình cho tôi biết.” Ánh mắt Lý Tịnh rất vi diệu.



“Bà đang lo lắng Khúc Phong? Nếu bà là lão hổ bị nhổ răng, thì Khúc Phong là gà rừng bị nhổ sạch lông, bà không cần lo lắng về anh ta.” Nghiêm Hiểu Văn mỉm cười.



“Nếu Khúc Phong thật sự khó qua như vậy thì cô cũng không có cơ hội tới đây tìm tôi. Cô xem thường cậu ta quá rồi.” Lý Tịnh nở nụ cười.




Khúc Nhạc vỗ vai Triệu Hàm Như, “Chính em đã nói dưa hái xanh không ngọt, đừng để loại chuyện này ở trong lòng.”



“Em sẽ không để loại chuyện này ở trong lòng, em chỉ biết để anh ở trong lòng.” Triệu Hàm Như trêu đùa, không thể không nói, anh chủ động giúp đỡ khiến cô vô cùng dễ chịu.



“Đừng tán tỉnh anh.” Khúc Nhạc tức giận nhìn Triệu Hàm Như. Từ sau khi làm hòa, da mặt cô ngày càng dày, suốt ngày lấy chuyện đùa giỡn anh làm niềm vui, mà anh thì luôn bị lời dặn dò “không thích hợp vận động dữ dội” của bác sĩ làm cho thấy được nhưng không ăn được.



Triệu Hàm Như thấy rõ điểm này nên lúc nào cũng muốn trêu chọc Khúc Nhạc.



“Đợi mấy ngày nữa xem em còn dám lớn lối như vậy nữa không.” Khúc Nhạc kéo Triệu Hàm Như lên đùi mình ngồi, hung hăng uy hiếp cô, nhưng động tác lại vô cùng cẩn thận, sợ chạm vào vết thương của cô.



“Boss, có văn kiện khẩn cấp cần anh ký tên...” Cao Hoan không đầu không đuôi xông vào, thấy Triệu Hàm Như ngồi trên đùi Khúc Nhạc, anh ta hoảng sợ quay đầu đi, “Xin lỗi, xin lỗi, anh tiếp tục...”



Triệu Hàm Như lúng túng ho khan, vội vàng nhảy xuống, vội vàng thu dọn đồ đạc, nghiêm trang nói: “Ở đây là công ty của anh, nếu anh còn làm càn thì người mất mặt là anh.”



“Em khẩn trương cái gì? Chúng ta không làm cái gì, em càng hoảng sợ, lại càng dễ dàng khiến người ta hiểu lầm, vừa rồi chúng ta nói tới hàng thứ 5 của trang 89…”



Tập đoàn Hồng Hải cũng có chi nhánh công ty ở New York. Trong khoảng thời gian này, Khúc Nhạc tự mình trấn giữ công ty, một nửa là vì bán khống, một nửa là vì tư tâm của mình. Triệu Hàm Như bị anh xoay vòng vòng, lần nào cũng bị anh lấy cớ “họp” gọi tới, thực tế là anh trêu chọc ăn đậu hũ của cô, xong hết rồi còn muốn bày ra dáng vẻ nghiêm trang bàn bạc công việc.



Người này không chỉ ngày càng bá đạo, mà da mặt cũng ngày càng dày.