Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ

Chương 267 : Chặt tay

Ngày đăng: 11:17 30/04/20


“Boss, chị phải rời khỏi giới tài chính sao?” Vành mắt của cô gái nhã nhặn đeo kính hơi đỏ. Cô ta cảm thấy thời gian theo Triệu Hàm Như quá ngắn, học còn chưa đủ nhiều, bây giờ Triệu Hàm Như muốn đóng quỹ…



Triệu Hàm Như là truyền thuyết trong giới tài chính, có thể đi theo đại thần học hỏi mấy năm là được lợi1cả đời.



“Boss, đóng quỹ rồi chị muốn làm gì? Bọn tôi đi theo chị!” Mấy người trẻ tuổi la ầm lên.



“Tôi về nước lập gia đình, các anh chị muốn đi theo không?” Triệu Hàm Như buồn cười hỏi, trên mặt mang vẻ đắc ý.



Mọi người im lặng, khó trách Triệu Hàm Như lại kiên quyết đóng quỹ như vậy, thì ra là muốn về nước lập8gia đình. Mấy năm nay, bọn họ thấy rõ cô và Khúc Nhạc quấn quýt si mê, biết chuyện kết hôn là sớm hay muộn, nhưng cứ nghĩ tới bàn tay vàng của giới đầu tư thoái ẩn giang hồ làm bà chủ gia đình, bọn họ liền không nhịn được bóp cổ tay thở dài, cuối cùng cô gái ưu tú vẫn muốn trở về con2đường giúp chồng dạy con, tuyên truyền giải phóng phụ nữ và mở đại hội nữ quyền đã nhiều năm nhưng vẫn không có một chút tác dụng nào.



“Các anh chị nhìn tôi như vậy để làm gì? Lẽ nào cảm thấy tôi phó thác không đúng người?” Triệu Hàm Như bật cười, ánh mắt của bọn họ giống như cô là cao thủ tự phế võ4công, là người đẹp khuynh quốc tự hủy dung mạo vậy.



“Chúng tôi nào dám? Người phụ nữ mạnh mẽ như boss, cũng chỉ có anh Khúc mới có thể chịu được.”



Nếu nghiêm túc xét quy củ trong giới, thì Khúc Nhạc là thầy của Triệu Hàm Như. Anh từng là ông chủ của cô, cũng chỉ có anh mới trấn áp được cô.



“Dáng vẻ của các anh chị không vui cho lắm?” Triệu Hàm Như nhìn bọn họ với ánh mắt kỳ lạ, lẽ nào hôn lễ của cô không đáng được chúc phúc?



“Chúng tôi chỉ cảm thấy giới tài chính mất đi boss thì sẽ rất đáng tiếc.”



“Tôi kết hôn, không có nghĩa là tôi muốn rời khỏi giới tài chính, tôi chỉ chuẩn bị bỏ sự nghiệp ở Mỹ để về nước phát triển. Nếu các anh chị có hứng thú thì tôi vô cùng hoan nghênh mọi người tiếp tục làm việc với tôi.”


Demi im lặng chặn Triệu Hàm Như lại, mấy người hộ vệ sĩ lắc đầu khuyên nhủ: “Cô Triệu, chuyện này giao cho cảnh sát đi, thứ này không có gì đẹp mắt cả.”



“Sẽ không có người vô duyên vô cớ tặng một cánh tay.” Trực giác của Triệu Hàm Như nói rằng chủ nhân của cánh tay này có liên quan tới cô, nên cô mới cố chấp muốn coi.



Tuy nhìn cô có vẻ ngoài yếu đuối, nhưng tính cách của cô lại vô cùng mạnh mẽ. Dù là Demi và mấy người vệ sĩ cao to cũng không dám làm quá trước mặt cô, đành phải im lặng tránh ra một con đường.



Cánh tay dính đầy máu, mùi máu tươi gay mũi tỏa ra khiến Triệu Hàm Như buồn nôn, cô siết chặt nắm tay để mình bình tĩnh lại.



Đó là cánh tay phải, ngoại trừ vết máu thì không có dấu vết đặc thù gì để phân biệt. Cô bước lên phía trước mấy bước, nín thở, nhìn kỹ cánh tay.



Vết sẹo nhạt trên mu bàn tay rơi vào tầm mắt của Triệu Hàm Như, trong mắt cô lướt qua vẻ khiếp sợ, sau đó nhanh chóng bình tĩnh lại, cuối cùng cô lạnh nhạt đứng thẳng người lên, “Không biết của ai, giao cho cảnh sát xử lý đi, mọi người đừng sợ, nên làm cái gì thì làm cái đó, đừng quên còn một đống lớn tiền chờ chúng ta đi kiếm.”



Thay đổi thái độ nhanh như vậy? Tạ Doãn nhìn Triệu Hàm Như, lập tức hồi hồn, chắc chắn cô nhận ra chủ nhân của cánh tay, chẳng lẽ là Trương Gia?



Kẻ thù ở nước ngoài của Triệu Hàm Như chỉ có một mình Trương Gia, chỉ có cánh tay của anh ta mới làm cho cô tỉnh bơ như vậy.



Nhìn vẻ ngoài Triệu Hàm Như bình tĩnh, thật ra trong lòng cô đang tràn ngập sóng to gió lớn.



Lúc này quần chúng ăn dưa trong công ty mới hồi hồn, chậc, không hổ là boss của bọn họ, gặp loại chuyện này mà còn có thể trấn định như vậy. Cả công ty vốn đang bàng hoàng vì cánh tay, bây giờ lại vì hai ba câu nói của Triệu Hàm Như mà khôi phục sức sống.



Boss nói rất đúng, còn có một đống tiền lớn chờ bọn họ đi kiếm, bọn họ cần phải tranh thủ nắm 10 tỷ trong ngày hôm nay. Trời đất bao la còn có cái gì có sức quyến rũ hơn tiền? Ở trước mặt tiền, một cánh tay có là gì? Dù có một cái đầu người ở trước mặt bọn họ, thì cũng không ngăn được cuồng nhiệt trong lòng bọn họ.