Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ
Chương 325 : Nịnh nọt
Ngày đăng: 11:17 30/04/20
Người quản lý trung niên này là nhân viên làm việc ở tập đoàn từ thời Triệu Minh Hoành vẫn còn sống, nhưng ông ta đã đầu quân cho Triệu Minh Vĩ, thậm chí còn1giúp Triệu Minh Vũ cướp quyền đoạt vị. Mấy năm qua Triệu TV Minh Vũ cướp được tập đoàn Triệu thị về tay, ông ta cũng hưởng được không ít bổng lộc. Nhưng bây giờ8ông ta vẫn hối hận, mặc dù đi theo Triệu Minh Vĩ thì được thăng chức, chức quyền cao hơn trước rất nhiều, nhưng tiền lương lại ít hơn trước kia.
Tập đoàn Triệu Thị rơi2vào tay Triệu Minh Vĩ năm sau lỗ nhiều hơn năm trước, đến giờ gần như đã mất hết vốn ban đầu, hiệu quả và lợi ích thấp, nên dù chức vị của ông ta4cao đi chăng nữa, thì tiền lương cũng chẳng đáng bao nhiêu, huống chi đa số tiền kiếm được lại đều đổ hết vào túi riêng của Triệu Minh Vĩ.
Nếu Triệu Minh Hoành vẫn còn sống thì tốt rồi, ông ta có thể từ từ thăng chức, được hưởng hoa hồng nhờ vào số cổ phiếu có trong tay, chắc chắn có thể kiếm được rất nhiều tiền... Ông ta vừa nghĩ vừa thở dài. Triệu Hàm Như dùng tư thái mạnh mẽ như vậy để họp cổ đông, đừng nói là các công nhân bình thường cảm thấy hoang mang, bây giờ ngay cả ông ta cũng thấy có chút hoảng.
Dù thế nào thì Triều Hàm Như trở về cũng là chuyện tốt đối với Triệu thị, trước kia cô từng nói là sẽ giao Tập đoàn Triệu thị cho Tập đoàn Hồng Hải, chỉ cần Tập đoàn Hồng Hải thu mua thành công, thì Triêu thị sẽ trở thành một công ty con của Tập đoàn Hồng Hải, dù có lỗ vốn đi chăng nữa thì cũng sẽ có công ty mẹ rót vốn đầu tư. Huống chi với tài nguyên của Tập đoàn Hồng Hải thì Triệu thì khó mà lỗ vốn, tiền lương của đám nhân viên quèn như ông ta chắc chắn cũng sẽ cao hơn bây giờ. Nghĩ vậy trong lòng ông ta lại dấy lên một tia hy vọng.
Triệu Hàm Như trở về chỉ có lợi chứ không hại, bây giờ ông chỉ mong cô sẽ giơ cao đánh khẽ, chỉ tính sổ với kẻ đầu sỏ là Triệu Minh Vĩ thôi, ngàn vạn lần đừng so đo tính toán với những kẻ nhỏ bé như ông ta. Tập đoàn Triệu Thị có rất nhiều người như ông ta, mọi người ai cũng chỉ vì muốn kiếm miếng ăn thôi.
Phật pháp không trách dân chúng, nếu Triệu Hàm Như truy cứu trách nhiệm của tất cả mọi người thì Tập đoàn Triệu Thị sẽ loạn hết lên mất, ông tự đánh cược rằng Triệu Hàm Như vẫn còn luyến tiếc cơ nghiệp mà cha mẹ để lại.
Ông ta thở dài, hôm nay chắc sẽ loạn lắm đây. “Tổng giám đốc Triệu, chúng tôi đợi hôm nay quá lâu rồi...” Mấy người đàn ông trung niên chừng hơn 50 tuổi vây quanh Triệu Hàm Như, xúc động nói.
Mười năm trước lúc vẫn còn đắc chí, chắc hẳn ông ta chưa bao giờ tưởng tượng được có ngày mình sẽ luân lạc đến tình trạng ngày hôm nay, mấy năm qua Triệu Hàm Như giống như một con mèo, nhàn nhã đùa bỡn ông ta, để ông ta phải bất lực chứng kiến tận mắt việc dần dần mất đi mọi thứ.
Người phụ nữ này quá ác độc!
Ánh mắt Triệu Hàm Như và Triệu Minh Vĩ vừa gặp nhau, liền tóe ra vẻ phẫn nộ và hận thù. Ông ta chỉ hận không thể rút gân lột da cô ra, khiến cô phải chịu đựng hết mọi thống khổ trên người ông ta thì ông ta mới thấy thỏa mối hận trong lòng mình.
Mười năm không gặp, Triệu Minh Vĩ chỉ hận năm đó mình không đủ ác độc, không đủ quyết đoán, không tiến con nhóc này đi cùng cha mẹ nó, dẫn đến cục diện rối rắm hôm nay. Triệu Hàm Như mỉm cười với ông ta, thái độ bề trên của cô càng chọc tức Triệu Minh Vĩ hơn, rốt cuộc hôm nay hươu chết về tay ai thì không ai rõ.
“Mọi người đến đầy đủ rồi thì chúng ta bắt đầu thôi.” Triệu Minh Vĩ vẫn tỏ vẻ trịnh thượng với các cấp dưới khác trong tập đoàn. Dù có thất bại thì ông ta vẫn muốn thất bại một cách có cốt khí. Ánh mắt Triệu Hàm Như mang theo ý cười. Cô nàng mặt nhìn nhóm nhân viên liệt kê lần lượt các lỗi sai mà Triệu Minh Vĩ đã mắc phải mấy năm qua, không nói lời nào, nhìn qua có vẻ cực kỳ thuận lương, vô hại.
Bây giờ cục diện đã hoàn toàn khác ngày xưa, nhóm cổ đông trước kia vẫn khúm núm với Triệu Minh Vĩ, bây giờ lại xả hết những bức xúc tồn đọng gần chục năm qua ra ngoài, ai cũng nói cực kỳ khó nghe, nếu đổi lại Triệu Hàm Như là ông ta thì đã sớm xấu hổ đến mức không ngóc đầu lên nổi rồi