Nhật Ký Thăng Cấp Của Nữ Phụ Ở Tận Thế
Chương 97 :
Ngày đăng: 20:25 21/04/20
Đường Yên gật đầu, định ra tay thu thập quân nhu trong kho hàng này. Phùng Khải Dương đứng ở container trên tàu chiến, Lưu Thấm Nhã đứng bên cạnh hắn, khóe miệng cô ta hơi mím lại, trên mặt hiện lên dữ tợn, tang thi và thú biến dị ở căn cứ quân sự dưới đất đã mất khống chế mà kho quân nhu này lại là nhà tù vây nhốt không ít tang thi và thú biến dị.
Lưu Thấm Nhã kéo còi báo động: “Ầm…” Cửa ngầm ở bốn góc kho quân nhu bị mở ra, những con tang thi và thú biến dị bị nhốt trong bóng tối bắt đầu rít gào dữ tợn, khuôn mặt hung ác lao về phía mấy người Đường Yên. Sau khi thấy rõ tang thi và thú biến dị sau cửa ngầm thì khuôn mặt mọi người không khỏi trở nên trắng bệch.
"Liệp Sát Giả... Tang thi gấu?" An Du chấn động, bốn phía của kho hàng mỗi phía đều có bốn cửa ngầm, sau mỗi cánh cửa ngầm đều là tang thi hoặc thú biến dị. Trên người những con tang thi và thú biến dị này đều có ít nhiều vết thương, từ uy thế mà chúng nó phát ra thì có thể biết những con tang thi và thú biến dị này đều đã trải qua cải tạo. Kích thước của bọn chúng lớn nhỏ không đều, thức tỉnh dị năng cũng không giống nhau.
Trong đó có bốn con thú biến dị rất to lớn, ngoại trừ con tang thi gấu thì ba con trong đó đã bị cải tạo, hoàn toàn thay đổi nên không nhìn ra được nó là loại gì. Giống như sư tử nhưng không phải sư tử, giống như hổ nhưng cũng không phải hổ, giống như sói nhưng cũng không phải sói... Hình dạng rất kì quái lại dữ tợn, tàn bạo, lúc này bọn nó đang há cái miệng rộng như chậu máu rít gào với đám người Đường Yên, hơi thở đầy tanh tưởi, hôi hám.
Mười hai tang thi còn lại tất cả đều là Liệp Sát Giả, trong đó ba con Liệp Sát Giả hình thể không nhỏ hơn tang thi gấu bao nhiêu, bốn con khác có hình dạng như đứa trẻ bốn năm tuổi, những con còn lại thì giống người thường nhưng hình dạng lại quái dị xấu xí, hoặc là cái đầu to như chậu rửa mặt hoặc là cánh tay vừa thô vừa dài, có con còn có bốn cái tay... Sau khi thấy rõ hình dạng của những con tang thi và thú biến dị này thì trái tim mọi người không khỏi nặng nề. Nếu chỉ đơn giản là lây nhiễm bệnh độc tang thi rồi biến dị trở thành tang thi thì tuyệt đối sẽ không dị dạng như thế này được.
Những người này hẳn là khi còn sống bị tiêm vào bệnh độc tang thi sau đó bị người ta nghiên cứu cải tạo. Những người đã từng tới tòa nhà khoa học kỹ thuật số 181 ở Thanh Hải 181 đều không khỏi nhớ tới cây đại thụ mặt người biến dị ở trong tầng hầm ngầm nơi đó. Tới đây bọn họ đều không khỏi rùng mình, khiếp sợ vì những tên gọi là nhà khoa học điên cuồng và biến thái đó.
"Gào gào..." Đàn tang thi và thú biến dị phát ra từng trận gào thét, ánh mắt màu đỏ mang theo tham muốn lóe lên làm cho người ta sợ hãi.
"Cái này…cái này... Là cái quái gì vây?" Miêu Trạch kinh ngạc không thôi, lắp bắp chỉ vào mấy con tang thi và thú biến dị đang khép chặt vòng vây từ bốn phía. Tất cả bọn họ đều chưa bao giờ nhìn thấy tang thi và thú biến dị kiểu này nên trong khoảng thời gian ngắn đều ngây ngẩn cả người, ngơ ngác nhìn đàn tang thi và thú biến dị đang tiến đến gần mà quên phản kích.
"Ngẩn người cái gì?" An Lộ quát lớn, ngăn cản tang thi biến dị đang tấn công Miêu Trạch, những con tang thi này đều là Liệp Sát Giả đã trải qua cải tạo, thực lực còn mạnh hơn Liệp Sát Giả bình thường vài phần khiến An Lộ ứng phó có chút quá sức, sau khi quay sang thì lại nhìn thấy đám Miêu Trạch còn đang ngẩn người nên nhất thời lửa giận bốc lên.
"Xin lỗi, nhất thời không phản ứng kịp." Giang Ly lấy lại tinh thần, gãi đầu, ngượng ngùng nói.
"Nghiêm túc một chút, đây đều là tang thi cấp cao có trí tuệ, bất cẩn là mất mạng như chơi đấy!" Lâm Mông lên tiếng nhắc nhở, lúc này anh đang che chở An Du và chiến đấu với một thú biến dị, tang thi gấu có thực lực mạnh nhất thì để lại Đường Yên, mấy con thú biến dị khác thì phân cho mấy người có thực lực mạnh như Diệp Quân giao đấu còn tang thi biến dị thì chia đều cho mỗi người.
Đường Yên nắm chặt kiếm nghênh đón tang thi gấu đồng thời lợi dụng tinh thần lực bỏ quân nhu vào trong không gian.
Ở bên ngoài, màn đêm bắt đầu buông xuống, cả vùng đất hỗn loạn lâm vào tĩnh lặng như chết, thỉnh thoảng có thể nghe được vài tiếng vang phát ra từ bờ biển. Tiếng gào của tang thi và thú biến dị càng ngày càng dồn dập, bén nhọn xé toang hoàng hôn yên tĩnh.
"Ra tay đi… "
Đường Yên quát lên, trong mắt tràn ra sát khi. Sau khi Đường Yên lên tiếng thì những người chung quanh đều tấn công tang thi và thú biến dị gần mình nhất. Việt Kỳ nhảy lên tàu chiến, đứng đối diện với Phùng Khải Dương. Lưu Thấm Nhã vẫn đứng ở một bên, không có ý định nhúng tay vào. Thỉnh thoảng ánh mắt của cô ta lại đảo qua đám người Đường Yên ở phía dưới, trong con ngươi đen tràn ngập sát khí.
Sau khi nghe tiếng còi báo động bắt đầu đếm ngược thì bóng đen phía sau Phùng Khải Dương nhanh chóng tiến lên đỡ Phùng Khải Dương dậy rồi lùi ra xa, tay bóng đen đó sờ soạng trên vách tường vài cái, khi đụng đến một chỗ gồ lên thì dùng sức đè xuống, rất nhanh bên kia đã lộ ra một lối đi. Lưu Thấm Nhã bị Đường Yên tặng cho vài tia sét nên trên người có mấy vết thương cháy sém cho tia sét để lại, lúc này cô ta cũng nhấn một cái nút ở bên cạnh, trong nháy mắt vách tường đã lõm vào để lộ ra một cái bục đứng, khóe miệng Lưu Thấm Nhã cong lên thành nụ cười lạnh, cô ta lập tức sử dụng dị năng phá hủy cái bục đó, sau khi làm xong tất cả những điều này thì mới xoay người chạy theo Phùng Khải Dương vào lối đi đó.
"Đáng chết, mau ngăn Lưu Thấm Nhã phá hủy thiết bị khởi động." Trong khoảng thời gian này Từ Mục vẫn tìm thiết bị khởi động, khi máy vi tính vừa tìm thấy được thiết bị khởi động mở cửa sắt thì Từ Mục cũng vừa thấy Lưu Thấm Nhã định ra tay phá hủy thiết bị khởi động.
"Xoẹt…xoẹt" Vài tia lửa điện lóe lên sau đó nút bấm trên cái bục dần dần tối lại.
Lúc này tất cả mọi người đều tức giận nhìn gương mặt ghê tởm của Lưu Thấm Nhã dần dần biến mất sau lối đi tối tăm, tiếng còi báo động càng thêm dồn dập, bắt đầu tiến vào đếm ngược...
"Làm sao bây giờ?" Tất cả mọi người đều nhìn cái bục đang xẹt lửa, ngay cả đám người An Lộ cũng ngơ ngác không nói nên lời, nghiêng đầu nhìn cánh cửa sắt khổng lồ sau tàu chiến, tất cả đều sử dụng dị năng nhưng đều không thể làm gì được.
"Phá nó?" An Du vuốt cằm, giọng nói có vẻ không chắc chắn khi nghĩ đến thực lực của mọi người.
Đường Yên cầm kiếm chém thật mạnh lên cửa sắt những cũng chỉ tạo nên vài vết chém khá sâu còn cánh cửa sắt thì vẫn cứ trơ trơ như cũ, tiếng còi báo động càng thêm chói tai.
Việt Kỳ nhảy xuống khỏi tàu chiến, bàn tay dán đặt lên cửa sắt sau đó quay đầu nói với Diệp Quân: "Khởi động tàu chiến, toàn bộ đi lên hết đi, bên này để tôi giải quyết."
Diệp Quân gật đầu, dẫn đầu nhảy lên tàu chiến. Đường Yên rút kiếm đi ở cuối cùng ngăn cản tang thi và thú biến dị đang xông tới đồng thời bảo Hạ Bác mang Miêu Trạch lên trước, cô và Lâm Mông bọc hậu phía sau.
Hiện giờ đã đến thời khắc mấu chốt nên Đường Yên không nể nang gì nữa, dị năng lôi điện trải rộng toàn bộ kho hàng: “Đi thôi!" Cô quay lại gật đầu ra hiệu với Lâm Mông sau đó vận dụng dị năng đến mức tối đa, trong khoảnh khắc dị năng lôi điện giống như bao phủ cả trời đất.
Sau khi tất cả mọi người đều đã đi lên tàu chiến thì Diệp Quân tiến vào khoang thuyền khởi động tàu chiến. Lúc này cả người Việt Kỳ đều biến thành màu đen, chỉ trong nháy mắt dị năng ám hệ đã tản ra bốn phía, Việt Kỳ lập tức đặt tay lên cửa sau, ngay lập tức cửa sắt khổng lồ dày đến mười mấy cm biến mất với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được. Bên ngoài cửa sắt là biển nước, sau khi cửa sắt bị dị năng ám hệ nuốt chửng thì nước biển bên ngoài lập tức tràn vào, cuốn trôi toàn bộ tang thi và thú biến dị trong kho hàng...
Lúc này Việt Kỳ cũng đạp mạnh chân lấy đà sau đó nhảy lên tàu chiến.
Tàu chiến vừa mới tiến vào biển nước thì ngay lập tức phía sau đã vang lên tiếng “tít…tít….” chói tai. Tiếp đó là vô số tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, toàn bộ nhà xưởng công nghiệp quân sự và căn cứ quân sự dưới đất đều bị nổ tung. Ngay cả núi Mậu Danh cũng hóa thành biển lửa trong nháy mắt đồng thời vụ nổ cũng tạo ra xung lực khổng lồ đẩy tàu chiến vào sâu trong biển nước.
Đường Yên nhìn chằm chằm nhà xưởng công nghiệp quân sự Mậu Danh hóa thành biển lửa sau đó lâm vào trầm tư...