Nhật Ký Tiểu Hòa Thượng Ở Thành Phố

Chương 172 : Em bé ngốc nghếch và mãng xà đáng yêu

Ngày đăng: 16:48 30/04/20


Quả Cà là một con mãng xà rất đặc biệt!



Mãng xà là loài động vật đẻ trứng, khi Quả Cà chui ra khỏi vỏ trứng, sinh vật đầu tiên mà Quả Cà nhìn thấy chính là Tiểu Tịnh Trần. Khi đó Tiểu Tịnh Trần còn nhỏ tuổi đến mức đi đường cũng không vững, lại còn lảo đảo nghiêng ngả mà lạc đường, vô tình gặp được Quả Cà vừa chui từ trong vỏ trứng ra.



Quả Cà lúc mới sinh ra rất nhỏ, thật sự giống như con giun vậy. Tiểu Tịnh Trần đối với tất cả sinh vật sống đều tràn ngập sự yêu thích và tò mò, thế là nhóc con trực tiếp đặt mông ngồi xuống dưới đất, bàn tay nhỏ nắm con giun (?) mãng xà vào trong lòng bàn tay. Đến khi các sư huynh tìm thấy cô bé Tiểu Tịnh Trần bị lạc đường thì liền tiện thể mang chú giun nhỏ mà nhóc con có chết cũng không chịu buông tay cùng đi về chùa.



Trong chùa không có thức ăn mặn, chỉ có rau củ và trái cây. Thật không may, thứ mà loài giun thật sự ăn chính là ruột của rau củ và hoa quả. Thế là Quả Cà nhỏ bé mới sinh phải nằm trên một trái táo thối để dùng bữa ăn đầu tiên của mình.



Nó nằm đó ba ngày ba đêm, đói đến mức chỉ còn thở thoi thóp, trước sau không ngửi thấy mùi thức ăn khiến bản thâm thèm muốn, trái lại còn suýt chút nữa bị mùi thối của trái táo làm ngạt chết. Cuối cùng khi nhìn thấy Quả Cà sắp chết đói đến nơi rồi, nhóc con bực dọc, bé bóp cổ của Quả Cà, kiên quyết nhét vào cổ nó một miếng táo nhỏ, sau đó cẩn thận trông coi Quả Cà nhỏ suýt bị nghẹn chết. Dưới sự chứng giám của Phật Tổ trong Đại Hùng Bảo Điện, Quả Cà còn sống như một kỳ tích.



Ngoài Tiểu Tịnh Trần không hiểu gì ra, từ trên xuống dưới gần trăm tăng nhân của chùa Bồ Đề đều cảm thấy thật không thể tưởng tượng nổi, làm gì có con rắn nào biết ăn táo chứ?



Đến bản thân Quả Cà cũng nghĩ mình đang nằm mơ!



Được rồi, chỉ số IQ của mãng xà không cao được đến trình độ biết nằm mơ. Quả Cà năm đó còn hồ đồ hơn cả Tiểu Tịnh Trần, nhưng có thể có cách gì chứ, bởi vì cả ngôi chùa này căn bản không ngửi thấy bất kỳ mùi thịt nào. Thức ăn duy nhất hợp ý của Quả Cà chính là chuột, nhưng Tiểu Tịnh Trần luôn ở bên cạnh nó trông chừng. Nhóc ngốc này đến đi đường còn không vững, mi có thể trông chờ bé hiểu cách khống chế sức lực của bản thân sao?



Trực giác dã tính của em gái ngốc nghếch mạnh mẽ đến độ nghịch thiên, chỉ cần Quả Cà hơi có ý muốn ăn, nhóc con lập tức có thể cảm giác được. Bé cũng không thèm làm rõ tình hình, mỗi khi Quả Cà muốn nuốt chuột, Tiểu Tịnh Trần liền theo bản năng nắm chặt Quả Cà trong lòng bàn tay, ăn cơm hay đi ngủ, đi vệ sinh đều không chịu buông tay. Bất kể Quả Cà có giãy giụa như thế nào thì nó đều chạy không thoát, chỉ có thể trợn to mắt nhìn con chuột lớn béo mập men theo chân tường chạy mất ngay trước mắt mình.



Quả Cà căm hận lắm!
Nói tóm lại, nếu có người bằng lòng nhận nuôi Quả Cà, sở thú cầu còn không được liền bắn pháo đưa tiễn ngay. Bạch Hi Cảnh cho người làm xong tất cả các loại giấy chứng nhận, thậm chí còn có giấy tờ đặc biệt được ký bởi đặc khu quốc gia, tuyệt đối không có bất cứ ai nghi ngờ quyền sở hữu của em gái với Quả Cà.



Quả Cà lại lần nữa mất đi tự do, thế nhưng nó rất hài lòng, mỗi ngày lượn vòng quanh Tiểu Tịnh Trần. Hơn nữa việc gây ngạc nhiên là nó có tính sở hữu rất mạnh, ngoại trừ Bạch Hi Cảnh mà nó không đe dọa được ra thì bất kỳ người nào khác đừng nghĩ tới việc đến gần Tiểu Tịnh Trần trong vòng ba mét.



Nhiều lần khi đang quay phim, do An Kỳ dựa quá gần vào Tiểu Tịnh Trần, Quả Cà liền không hề cố kỵ mà vọt vào ống kính, đánh văng An Kỳ thành sao băng luôn. Mặc dù không bị thương, nhưng tâm hồn nhỏ bé yếu đuối của đồng chí Tiểu Suy đã phải chịu sự tổn thương không thể bù đắp, tinh thần chán nản ấm ức do phải chịu đả kích!



Tiến độ quay phim bị ảnh hưởng rất nhiều, nhưng không có một ai dám nói chữ “không”. Người bình thường bị mắt rắn nhìn chằm chằm làm gì có ai chịu nổi!



Thần kỳ ở chỗ có một con mãng xà khổng lồ nguy hiểm như vậy làm loạn trong đoàn làm phim, rõ ràng các nhân viên đều rất sợ hãi, nhưng lại không có một ai tỏ ý muốn rút khỏi. Đến cả các minh tinh cao cao tại thượng luôn được mọi người vây quanh, được chiều chuộng như công chúa lại tìm thấy cảm giác kích thích đầy mạo hiểm trong nỗi sợ hãi mà con mãng xà khổng lồ mang lại. Đừng nói là từ bỏ không đóng phim nữa, thậm chí ngay cả sự khóc lóc đồn thổi làm thu hút giới truyền thông cũng không có.



Tất cả mọi thứ liên quan đến Quả Cà đều được bưng bít trong đoàn làm phim, một câu cũng không hề lọt ra ngoài!



Nói đi cũng phải nói lại, những người tinh ranh gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói lời không thật này từ lúc nào lại trở nên đoàn kết, thân mật, dễ nói chuyện như vậy chứ?



Việc này không khoa học!!



Hứa Lâm Lang đau đầu day trán, không nói gì nhìn Quả Cà. Nhưng Quả Cà lại chỉ chuyên tâm quấn quanh Tiểu Tịnh Trần giả nai.