Nhật Ký Tiểu Hòa Thượng Ở Thành Phố

Chương 80 : Em gái chỉ là truyền thuyết

Ngày đăng: 16:47 30/04/20


Tiểu Tịnh Trần vốn không có bất cứ khái niệm nào về game online. Bé chỉ biết những người đi lại xung quanh mình có thể đánh, sau khi đánh xong sẽ biến mất, sau đó sẽ lại hồi sinh, nhưng mà... nhưng... thế nhưng chúng ta phải biết rằng trong game, ngoại trừ những quái hình người thì còn có những người chơi khác nữa, Tiểu Tịnh Trần lại không thể phân biệt được rõ ràng sự khác nhau giữa quái hình người và người chơi như thế nào, bé chỉ thấy cái gì còn sống đi xung quanh là chém thôi.



Bước chân nhanh như gió, ý thức thuần thục, thao tác chuyển đổi nhanh chóng như nước chảy mây trôi, kĩ năng liên tục không có sơ hở. Mấy người lập tổ đội đi qua đó đều bị giết chết hết. Chỉ cần là những người hay chơi game online đều có thể nhìn ra ‘Nhìn thấy non sơn thật nhỏ bé’ là cao thủ, họ dứt khoát lựa chọn về doanh trại hồi sinh, hơn nữa còn kêu gọi thêm mấy huynh đệ thân quen, đằng đằng sát khí đi tìm ‘Nhìn thấy non sơn thật nhỏ bé’ báo thù.



Quái hình người chủ yếu sẽ tự chủ động công kích theo quy mô lớn, chỉ cần vào trong phạm vi quái tập trung thì bọn chúng sẽ vây quanh quần ẩu, cho nên Tiểu Tịnh Trần hoàn toàn không ý thức được bản thân đã chọc phải tổ ong vò vẽ, chỉ cho rằng những người chơi kia là đám quái đạo tặc mới đánh thôi, về phần những bộ quần áo kì quái của người chơi nhập vai... Đạo tặc gì đó không phải đều đi trộm đồ hay sao, mà trộm những bộ quần áo kì lạ này thì cũng chẳng có gì lạ!



Thế là, Tiểu Tịnh Trần không hề bị áp lực bởi những người chơi tìm tới cửa trả thù này mà chém hết sạch.



Trong thế giới game online cũng có không ít người thích góp một chân, có người tìm tới cửa đòi đánh, sao Tiểu Tịnh Trần có thể nỡ từ chối được. Cho nên, những ngón tay nhanh lẹ trên dãy bàn phím di chuyển nhanh đến mức chỉ còn lại tàn ảnh, chưa tới năm phút đồng hồ sau, cả sáu game thủ đều đã phải nằm phơi xác tại trận.



Những người chơi cùng thương lượng, để một cái xác nằm ở đây để canh chừng hung thủ, còn lại quay về doanh trại hồi sinh, sau đó đi tìm sự giúp đỡ. Chỉ sau năm phút, một đoàn rầm rộ mười mấy tên cùng tìm tới ‘Nhìn thấy non sơn thật nhỏ bé’ báo thù, những người đang nằm ngay đơ kia cũng lựa chọn hồi sinh. Đôi mắt của Tiểu Tịnh Trần mờ mịt, oan ức méo miệng, bọn đạo tặc này chẳng có chút đạo đức nghề nghiệp gì cả. Nhiều người thì giỏi lắm sao... Được rồi, nhiều người quả thực rất giỏi!



Tiểu Tịnh Trần cô đơn lẻ bóng tỏ ra rất cô đơn. Đứa trẻ cô đơn thì không thể làm tổn thương, đứa nhỏ cô đơn đang phát điên lại càng không thể làm tổn thương!



Tiểu Tịnh Trần buồn bực khi bị đối phương dùng cách đánh lưu manh lấy nhiều địch ít, mặc dù không tức giận đến mức đó, nhưng tâm trạng của nhóc con khá là khó chịu, vì thế càng dốc hết sức xử lý hết những kẻ xấu xa trước mặt này.



Mười mấy người nằm chết quay về doanh trại hồi sinh, lại có thêm hai mươi mấy người đến tìm trả thù.



Hai mươi mấy người đến lại tiếp tục ngã xuống thành xác chết quay về hồi sinh, bốn mươi mấy người nữa lại tới đánh.



Bốn mươi mấy người không ngừng cố gắng vẫn trở thành xác chết quay về doanh trại, lại có sáu mươi mấy người tới báo thù.



Sáu mươi mấy người cuối cùng... báo thù thành công. Tiểu Tịnh Trần trở thành xác chết!
Ngay sau đó, Tân Thủ Thôn lại có thêm một người chơi chỉ giết quái chứ không làm nhiệm vụ!



Lần này Đại Sơn đã có kinh nghiệm, anh ta ngồi ở bên cạnh xem bé chơi, thấy bé liên tục giết con thỏ, con gà, con cừu nhỏ hay con trâu gì đó, Đại Sơn dần yên lòng. Kết quả, suy nghĩ của anh ta vẫn chưa về với thực tại thì đã thấy con trỏ chuột di chuyển chạy tới giết người chơi như con mồi đã định một cách quỷ dị, những ngón tay của Tiểu Tịnh Trần đồng thời gõ lên bàn phím...



Trái tim của Đại Sơn trong nháy mắt nhảy vọt tới tận cổ họng. Anh sợ tới mức vội vàng nắm lấy tay Tiểu Tịnh Trần, vẻ mặt sợ hãi hỏi, “Cô chủ, cháu chém hắn làm gì vậy?”



Tiểu Tịnh Trần nghi hoặc, “Làm gì là làm gì?”



“Bên cạnh có nhiều con bò, con gà như vậy cũng đủ để cháu lấy kinh nghiệm thăng cấp rồi, sao cháu lại vô duyên vô cớ đi chém người vậy?”



Vẻ mặt của Tiểu Tịnh Trần càng mờ mịt hơn, “Dù sao cũng đều là quái, đánh ai không phải cũng đều giống nhau cả sao?”



Đại Sơn: “...” Phun máu, không chỉ mặt bản thân đầy máu mà cũng khiến mặt người khác cũng đầy máu.



Rốt cuộc Đại Sơn cũng biết tại sao bản thân lại bị mắng là đại ma đầu cuồng sát trốn khỏi bệnh viện tâm thần rồi. Đứa trẻ ngây thơ không phân biệt nổi người chơi và quái không thể tổn thương nổi biết không hả~



Nhìn vẻ mặt vô cùng ngốc nghếch này của Tiểu Tịnh Trần, đồng chí Đại Sơn quả quyết buông tha cho trọng trách dạy bảo chơi game online thông thường này. Cô chủ cái gì chứ, không nên đi con đường bình thường, thế là, Tiểu Tịnh Trần vẫn tiếp tục con đường tàn sát hung bạo, ‘Bé ngốc đầu trọc’ trở thành một truyền thuyết mới.



Từ trước tới giờ chưa từng nói chuyện với ai (mù chữ không biết chữ), chưa bao giờ nhận chat riêng (cũng vì mù chữ không biết đọc), chưa bao giờ tổ đội với người nào (cũng do mù chữ không đọc được), chưa bao giờ làm nhiệm vụ (vẫn là vì mù chữ), lại là người chơi PVP số một được “Giang Hồ Sát” công nhận, hơn nữa còn đứng lâu dài ở trên bảng ác nhân, bảng danh nhân, đứng đầu bảng lực chiến của “Giang Hồ Sát”, chết cũng không nhường vị trí.



Bao nhiêu mĩ nữ tương tư chàng đến đứt ruột, bao nhiêu anh hùng vì chàng mà nghiến gãy cả răng, nhưng chàng vẫn đơn độc lẻ bóng, chỉ tạo dựng truyền thuyết của chính mình.