Niếp Môn

Chương 112 : Lấy tử tướng hợp lại

Ngày đăng: 21:51 21/04/20


Mưa to như bộc, liều mạng cọ rửa áp lực và đau thương ở nơi này.



Mưa như có thể chảy xuôi đến khắp ngõ ngách trên thế giới này, nhưng không



cách nào chạm đến lòng người.



Nếu có thể chảy vào trong lòng thì chỉ có nước mắt.



Hai đối ôm nhau vừa mới trải qua tra tấn lớn nhất trên thế giới này, giọt mưaXem Phim hoat hinh anime online



chảy xuống người bọn họ, tựa hồ muốn làm cái gì đó, nhưng bất đắc dĩ bị bóng



đêm che lại, ngay cả thân mình trong suốt cũng nhìn không thấy.



Ngồi ở trên xe lăn, Niếp Hoán bất lực ngửa đầu, trên đầu là hắc ám vô tận,



ngay cả một tia ánh sáng cũng nhìn không thấy, mưa rơi ở trên mặt hắn, lưu



vào trong ánh mắt hắn, xoang mũi hắn, mà mặt hắn không chút thay đổi, thậm



chí ngay cả ánh mắt cũng không biến đổi, nhưng giờ phút này quanh thân hắn



phát ra hàn ý, tựa hồ mưa có thể đông lại.



Cung Quý Dương bất đắc dĩ mà nghiêm túc, nhìn nhìn Niếp Ngân và Lãnh Tang



Thanh ở một chỗ ôm nhau, trầm trọng đi tới bên người bọn họ, cởi áo của mình



ra khoác trên người Lãnh Tang Thanh, sau đó dừng một chút, lại cởi thêm, làm



thân hình Niếp Ngân cũng chắn vào bên trong.



Cách đó không xa tiếng súng vang lên kịch liệt, Rawson cùng Isabella trốn vào



trong mặt biệt thự, thủ hạ của hắn tất cả đều gắt gao canh giữ ở cửa.



Trên bầu trời chợt sáng ngời, một tia chớp hiện lên trong giây lát rồi biến mất.



"A!" Lãnh Tang Thanh kêu sợ hãi một tiếng.



Cũng không phải bởi vì tiếng sắc bén này mà đột nhiên dọa đến cô, so với



chuyện này càng thêm khủng bố, càng thêm làm cho người ta sợ hãi, vừa mới



chợt lóe khiến cho cô thấy khuôn mặt Niếp Ngân như dã thú, và cùng với ánh



mắt như ma quỷ.



Niếp Ngân đứng lên, đem áo của Cung Quý Dương trên người Lãnh Tang



Thanh bỏ xuống, nhưng trả lại cho Cung Quý Dương, sau đó cởi áo khoác



mình ra, khoát lên người Lãnh Tang Thanh.




hướng tới nó, trong nháy mắt đầu xe bị bắn thủng như tổ ong vò vẽ, nhưng nó



không ảnh hưởng gì tới tốc độ của xe.



Xe đại ba chạy ra đám người, húc bay vài người, tiếp theo "Oành" một tiếng,



trực tiếp vọt tới trong mặt biệt thự, bởi vì thân xe lớn, mắc ở tại cửa.



Vài người vội vàng xuống xe, nhưng người bên ngoài cũng không cam chịu



yếu thế, không có biện pháp đi vào cửa, liền đạp nát kính xe đại ba, muốn đi



qua chiếc xe này đuổi theo.



Sau đi vài người tách được một khoảng cách, Niếp Ngân lấy súng ra, chĩa vào



bình xăng bắn, bắn mất phát xong, xe đại ba liền nổ mạnh, một đại hỏa chắn ở



cửa, ai cũng đều không có cách nào tiến vào.



Cung Quý Dương nhìn hành động này của Niếp Ngân, có chút không biết làm



sao tức giận đứng lên, hắn oán giận nói: "Tổng cộng liền bắt từng ấy đạn, cậu



bắn nó thật lãng phí, cậu này... Khụ khụ... Tôi nói, như vậy có đúng không?"



Vốn có thể quá đáng mắng hắn một chút, nhưng nói được một nửa, Cung Quý



Dương thấy Lãnh Tang Thanh oán hận nhìn mình, nghĩ tới Niếp Ngân vừa mới



trải qua đau đớn, hắn đem muốn nói lại phải nuốt trở về, dùng nhu hòa biểu đạt



ra ngoài.



Niếp Ngân lại cầm khẩu súng trả cho Cung Quý Dương, không để ý đến hắn,



âm trầm nhìn quét toàn bộ không gian, tìm kiếm tung tích Rawson



Thấy bên này chỉ có Niếp Ngân và Cung Quý Dương là có thể chiến đấu,



Rawson hưng phấn mà đi ra, trên thân hắn không có mặc quần áo, Isabella



đang dùng băng gạc băng bó vết thương của hắn.



"Ha ha ha! Chỉ có các người sao? Muốn khẩn cấp cùng cha gặp lại sao?"



Rawson cuồng vọng hô quát.



"Hôm nay hoặc là ông chết, hoặc là tôi và ông cùng chết, ông sẽ không lại có



lựa chọn khác!" Toàn thân Niếp Ngân đã dấy lên hỏa diễm