Nọa Nhược Vui Sướng (Nọa Nhược Đích Khoái Nhạc)
Chương 6 : Chủ nhân đã đến đây 2
Ngày đăng: 05:03 19/04/20
Phan Tuấn Vỹ hít sâu một hơi, cúi đầu mở cửa đi vào —-
“Nai con chết tiệt! Dám để ta đợi lâu như vậy!”
Phan Tuấn Vỹ chưa kịp hiểu đầu cua tai nheo gì đã bị người ta đè xuống đất —-
“Lần sau dám bắt ta chờ nữa, ta đem cưng đem làm thịt nai khô đó!”
Giọng nói này…. Cái mùi này… Phan Tuấn Vỹ sửng sốt ngẩng đầu lên —
“Á ”
Phan Tuấn Vỹ phát ra tiếng thét thảm thiết như heo bị chọc tiết, vội vội vàng vàng đẩy ngay cái tên mà mình còn sợ hơn sợ quỷ kia ra rồi dùng cả hai chân hai tay bò ra phía cửa.
“Quay lại cho ta!”
Âu Dương Đạo Đức vươn vuốt túm nai con bắt vào lòng.
“Buông! Buông! Cái tên đại biến thái này, tôi sẽ nhờ chủ tịch kêu bảo vệ đuổi cậu ra ngoài! Chủ tịch, chủ tịch, cứu tôi với!”
Phan Tuấn Vỹ sống chết giãy giụa, sợ rằng một giây sau mình sẽ chết cực thê thảm.
“Ha ha ha ”
Âu Dương Đạo Đức cười đến lăn lộn trên mặt đất.
“Nai con ơi là nai con, cưng đúng là hạt dẻ cười của ta mà. Cưng đến bây giờ còn chưa hiểu tình hình của mình sao? Nhìn kĩ coi, trong phòng này ngoài ta và cưng ra còn có ai nữa không?”
Phan Tuấn Vỹ nghe vậy sửng sốt, anh đưa mắt nhìn một lượt, căn phòng làm việc rộng một trăm bình, ngoại trừ đồ vật trang trí ra, hoàn toàn vắng vẻ, ngoại trừ… ngoại trừ anh và… và….
“Cậu… cậu nói là… cậu là…”
“Đúng, ta là chủ tịch của cưng, là áo cơm cha mẹ của cưng, cũng là chủ nhân của cái con nai con ngốc nhà cưng đó!”
“Không! Không thể thế được, không thể thế được, cậu không thể”
Phan Tuấn Vỹ tựa như phát điên đấm đá hắn không ngừng.
Ô… anh hận, anh hận lắm! Vì sao đi đâu cũng không thoát khỏi ma chưởng của hắn chứ? Oa … anh không muốn, không muốn oa …
“Nai con, cưng cuối cùng cũng khóc rồi… mấy ngày hôm nay ta đều phải vừa nhớ đến nước mắt của cưng vừa tự an ủi mới đạt được cao trào đó nga…”
Âu Dương Đạo Đức vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm đi giọt nước mắt mà với hắn còn quý giá hơn cả đá quý.
Trái tim Phan Tuấn Vỹ không nghe lời đập mạnh một cái, anh chưa từng thấy qua ánh mắt mê người mà dịu dàng của hắn bao giờ, tựa như… tựa như là hắn…
“Úc… ta nhịn không nổi nữa rồi, phải bù hết mấy ngày vừa rồi mới được, hôm nay ta nhất đinh bắt cưng phải quỳ xuống đất xin tha thứ!”
“Không! Đừng rút ra”
Phan Tuấn Vỹ cuống cuồng òa khóc.
“Ô… cầu cậu đừng rút ra…”
Trống rỗng thình lình ập đến làm anh thanh tỉnh lại trong chốc lát, anh mơ hồ nhận ra rằng nếu mình nhịn quá một phút đồng hồ nữa, thân thể rối loạn chưa thỏa mãn này quả là không chịu nổi… Khó chịu quá…
“Cưng biết ta muốn gì, nói đi, nai con…”
Âu Dương Đạo Đức xấu xa đem nhục bổng đã cương lên từ lâu chà sát ở huyệt khẩu đang không ngừng mở ra khép vào, nhưng không chịu tiến nhập.
“Ô… chủ… nhân…”
“Gì nữa?”
Dục vọng cực vĩ đại đẩy mạnh về phía trước một tấc rồi dừng lại
“A a chủ nhân…. Cầu xin… muốn tôi! Muốn tôi!”
Phan Tuấn Vỹ cuối cùng không nhịn được khóc lớn, so với cảm giác trống rỗng khổ sở trong cơ thể, thì cái gì gọi là tự do tôn nghiêm đều chẳng đáng một xu.
“Nai con… cưng cuối cùng cũng hoàn toàn thuộc về ta rồi… nai con của ta”
Âu Dương đạo Đức đẩy mạnh eo về phía trước, côn th*t nóng và cứng như thép nháy mắt biến mất trong huyệt động nho nhỏ của anh.
“A ”
Phan Tuấn Vỹ sung sướng đến thét lên, nội bích cơ khát phút chốc đem cái thứ to lớn vừa xâm nhập hấp thụ, không để lại một khe hở nào.
“Úc úc.. hút chặt thật… A a… Nai con… Nai con của ta… ta chỉ muốn một mình cưng… chỉ cần cưng….”
Âu Dương Đạo Đức lần đầu tiên được nghe anh gọi hai tiếng chủ nhân, lần đầu tiên xác nhận anh vĩnh viễn thuộc về mình, không khỏi hưng phấn đến run cả người…..
“A…. mạnh nữa mạnh nữa… đừng rời ra…. Vĩnh viễn đừng rời ra…”
Hai người sống chết quấn lấy nhau, cả hai đều nói những lời mà bản thân mình không rõ, chỉ biết là những lời đó xuất phát từ nội tâm sâu thẳm, nội tâm cũng sung sướng vô cùng.
“A A tôi… tôi không được… A a”
Phan Tuấn Vỹ dưới sự chà xát điên cuồng, cả người co quắp không ngừng, cuối cùng trong lòng hắn lần thứ hai không hề giữ gìn gì mà bắn đầy mặt đất…
“A a… thật sướng… sao lại sướng thế này… Nai con… Nai con của ta… A a…”
Âu Dương Đạo Đức do sự co rút mạnh trong huyệt động của nai con, cuối cùng cũng đạt đến cái cao trào khiến kẻ khác bất tỉnh vì sung sướng…