Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 192 :

Ngày đăng: 18:40 30/04/20


Kỷ Vân Thư tháo xuống mặt nạ vàng trên mặt.



Lộ ra vết sẹo trên mặt!



"Công chúa hãy cẩn thận nhìn xem."



Cảnh Huyên không phải là người trông mặt mà bắt hình dong, nhưng nhìn thấy vết sẹo trên mặt Kỷ Vân Thư, nàng vẫn kinh ngạc một chút.



Cảm giác giống như bị sét đánh, có thể cảm nhận được rất rõ ràng chính xác!



Một hồi thật lâu sau đó, nàng mới lên tiếng hỏi, "Ngươi...... mặt ngươi vì sao lại như vậy?"



Tiếng nói của nàng rõ ràng run rẩy!



"Bị trâm bạc gây ra, để lại sẹo." Kỷ Vân Thư bình tĩnh trả lời, sau đó mang mặt nạ lên lần nữa.



Cảnh Huyên còn chưa kịp tiêu hóa hết, miệng há to, nước mắt bắt đầu ứa ra, không biết nói gì.



Kỷ Vân Thư bỗng gọi một tiếng "Vệ Dịch"!



Vệ Dịch lúc này vẫn luôn đưa lưng về phía nàng, ngốc nghếch đứng tại chỗ.



Hắn nghe lời như vậy!



Nghe thấy Kỷ Vân Thư gọi hắn, lúc này mới xoay người lại, hỏi, "Thư nhi, có phải có thể về rồi hay không?"



"Ừ!"



Nàng gật đầu, duỗi tay kéo hắn, sau đó nói với Cảnh Huyên, "Cho dù như thế nào, ta vẫn là muốn đa tạ công chúa đã giải vây giúp ta."



Giọng nói rơi xuống, Kỷ Vân Thư lập tức mang theo Vệ Dịch rời đi!



Cảnh Huyên hơi giật mình ngây người đứng tại chỗ, ánh mắt mê ly, không hề có tiêu cự.



Trong lòng nàng cảm thấy bất ổn!



Bên kia, trong Chương Chất điện phát sinh lên nhiều gợn sóng ——



.......



Trong điện thảo luận chính sự!



Hầu hết những người liên quan trong triều đều có mặt tại đây.




"Đại vương phân phó, bổn tướng nhất định phải giáp mặt giải thích ý đồ tới đây với Hoàng thượng, vì vậy vẫn chưa cử sứ thần tiến đến. Liên quan tới ba vạn quân binh mã tiến đến dưới thành gần biên cương, Lương tướng quân đóng giữ biên thành Lương Văn không hiểu vì sao lại ném quân kỳ, ra lệnh cho mười vạn binh mã gây áp lực cho tướng sĩ và ba vạn quân ta. Bổn tướng lo sợ sẽ gây rạn nứt cho hai nước, vì vậy đành phải tạo ra một cuộc chia rẽ để đánh lui Lương tướng quân trong khi chờ đợi một lời tuyên triệu của Hoàng thượng, giải vây khốn cảnh."



Thì ra là thế!



Thần sắc âm trầm của Kỳ Trinh Đế càng ngày càng thâm.



Đôi tay Kỳ Trinh Đế đặt ở trên đùi nắm chặt thành nắm đấm, nặng nề đấm một đấm, cả giận nói, "Lương Văn này từ khi nào thì hoang đường như thế? Trẫm phái hắn đóng giữ biên cương, trao cho hắn mười vạn binh mã, không ngờ hắn lại làm việc như thế! Biên cương nếu xảy ra sơ xuất gì, hắn có thể đảm đương nổi sao?"



Nói xong, ra lệnh một tiếng, "Người tới, phụng ý chỉ của trẫm, cấp tốc cách chức tướng lãnh Lương Văn, phạt đánh tám mươi đại bản. Nếu hắn không chết, hãy trói mang về kinh thành, treo trên tường thành ba ngày. Đối với việc biên thành, tạm thời bổ nhiệm đại tướng Tả Phong tới quản chế."



"Vâng!" Thị vệ lĩnh mệnh lui ra.



Lương Văn kia tốt xấu cũng là tướng lãnh, ra trận giết địch, kiêu dũng thiện chiến, nhưng Kỳ Trinh Đế vừa nghe xong lời nói một bên của Uất Trì Lâm, không ngờ đã hạ lệnh ngay trước mặt mọi người, cách chức tướng quân Lương Văn.



Người khác cảm thấy rất qua loa!



Nhưng người thông minh lại có thể hiểu được!



Một mặt, chính là thể hiện Kỳ Trinh Đế dùng người làm việc nghiêm minh! Do đó đưa ra một lời cảnh cáo đối với Uất Trì Lâm!



Cảnh cáo Uất Trì Lâm cần phân biệt rõ quân và thần, nếu như dám làm xằng bậy, Uất Trì Lâm sẽ là Lương Văn thứ hai.



Về mặt khác, hành động của Kỳ Trinh Đế chính là xoá bỏ châm ngòi chiến tranh giữa hai nước, để tránh trong tương lai Khúc Khương nắm lấy điểm này, tạo nên tác phẩm văn chương, dựng binh tiến công.



Kỳ Trinh kiềm chế tức giận của mình, nói, "Hiểu lầm trong đó, trẫm đã nghiêm túc xử lý, Uất Trì tướng quân hiện tại có thể nói ra ý đồ đến đây!"



Uất Trì gật đầu, "Bổn tướng phụng lệnh Đại vương, tiến tới cầu thân."



"Cầu thân?"



Cầu thân?



Hai chữ này vừa nói ra, toàn bộ cả triều văn võ đồng loạt ồ lên!



Tay giấu trong ống tay áo của Cảnh Dung nắm chặt thành nắm đấm!



Từ đầu tới cuối, hắn vẫn luôn quan sát Uất Trì Lâm, mặc dù người này cao lớn uy mãnh, đúng thật là một vị đại tướng, nhưng......



Những lời hắn ta nói, có một loại hương vị lỗi thời và rất tuần tự, giống như ——



Đang trần thuật lại lời nói của người khác! Không giống như xuất phát từ bản thân hắn ta!