Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 210 : Giới thiệu

Ngày đăng: 18:41 30/04/20


Người ta thường nói, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.



Tiếp xúc nhiều với Cảnh Dung, Kỷ Vân Thư cũng học được mấy chiêu khi tiếp xúc với loại người này.



Nàng mang bộ dáng giống như không biết gì, chắp tay, "Đa tạ Diệc Vương quan tâm. Tuy nhiên, Diệc Vương cũng nên chú ý tới thân thể nhiều hơn, nếu không đầu óc rất dễ bị hồ đồ, xử lý sai án."



"Ồ!"



Đây rõ ràng là ám chỉ về sự thất bại lần trước của hắn, khi hắn bắt Cam Trù Lương và nháo ra một trận chê cười!



Thật sự giống như bản thân mình rút dao ra, đột nhiên lại đâm về phía mình, không thể cản được!



Hắn đau lòng nhưng chỉ có thể cười ngượng ngịu.



"Vì thế nên mới nói tiên sinh thông minh, ngay cả bổn vương cũng không thắng nổi. Ta vốn tưởng rằng Cam Trù Lương chính là hung thủ, vì thế mới mang theo người bắt hắn. Không ngờ, tiên sinh thông minh trí tuệ còn ở phía sau, khiến bổn vương mất hết thể diện."



"Đó là do Diệc Vương quá nóng lòng phá án, đương triều có thể có một vị Vương gia vì dân như ngài, đó là phúc phận của bá tánh."



Nữ nhân chính là như vậy, ngay cả khi nói dối, chưa bao giờ mặt đỏ!



Giống như có người hỏi, ngươi có chỉnh sửa lại mặt hay không?



Ta không chỉnh sửa! Đó là khuôn mặt tự nhiên! Không tin ngươi có thể tự mình kiểm tra!



Mặt không hề đỏ, tim không hề đập nhanh.



Cảnh Diệc nghe nàng nịnh hót ngoài mặt, cũng biết đó không phải những lời chân thành của nàng.



Nhưng hắn vẫn giả vờ mình thực sự rất hưởng thụ!



Thật ra, hai người đều nhìn thấu triệt lẫn nhau.



Kỷ Vân Thư biết Cảnh Diệc đã phái ám vệ giết mình và Cảnh Dung, thậm chí biết hắn liên kết với Nghiêm Duy Di muốn chém giết Cảnh Dung, ngăn cản bọn họ tra 《Lâm Kinh Án》. Nàng cũng biết bối cảnh thân thế của mình đã bị hắn khám phá hết, càng biết bản thân mình là nữ tử cũng đã bị hắn xuyên qua.



Nếu không, Tiêu Phi sẽ không bày ra Hồng Môn Yến cho nàng.



Và Cảnh Diệc chắc chắn cũng biết nàng đã biết hết thảy này!



Vì vậy, vấn đề lúc này chính là.



Xem kỹ thuật diễn của ai tốt hơn!



Quả nhiên, kỹ thuật diễn của hai người đều không tệ!



Cảnh Diệc phất phất ống tay áo, đổi đề tài, "Không biết tiên sinh cảm thấy thế nào đối với chuyện cầu thân lần này của Khúc Khương?"



"Vương gia đang hỏi ta sao?"



"Đúng vậy, bổn vương rất hiếu kì về suy nghĩ của tiên sinh."




Nàng trả lời cực kỳ lưu loát!



Nàng nào dám nói mình tới từ Cẩm Giang!



Kỷ Lê lại cố ý nói "Tiên sinh rất giống với một người mà chúng ta quen biết."



"Thật ra trên đời này, người giống nhau rất nhiều."



"Tiên sinh nói rất đúng."



Kỷ Lê âm thầm che giấu hương vị muốn phân cao thấp.



Hiện giờ bốn người, thật sự đang diễn ở trên một khán đài!



Luận về kỹ thuật diễn, bốn người đều là ảnh đế ảnh hậu!



Sau đó, mấy người đều nói một số chuyện khác, Kỷ Vân Thư cố gắng hết sức để không mở miệng, nàng chỉ lắng nghe mà thôi.



Có lẽ cảm thấy mục đích đã đạt được, Cảnh Diệc đứng dậy, hài lòng rời đi.



Kỷ Lê và Kỷ Hoàn tất nhiên cũng không có lý do ở lại, ngay sau đó cũng rời đi.



Lúc này Kỷ Vân Thư mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, tuy nhiên nàng biết, đây là hoàng cung, Kỷ Lê và Kỷ Hoàn sẽ không làm gì mình.



Nhưng nếu như đợi lát nữa nàng ra khỏi cung.



Nàng có thể bị một kiếm giết chết hay không?!



Ngẫm lại nàng vẫn cảm thấy khiếp đảm, nàng vẫn còn sống chưa đủ!



Trong khi đó, Kỷ Lê và Kỷ Hoàn sau khi rời đi ——



"Đại ca, ca vì sao ngăn cản đệ? Nàng rõ ràng chính là Vân Thư."



Kỷ Lê nói, "Nàng không hề lộ ra thân phận mình, hơn nữa trên mặt còn mang nửa tấm mặt nạ, làm thế nào khẳng định đó chính là nàng? Chúng ta nhất định phải điều tra rõ mới có thể động thủ. Mặt khác, đây là hoàng cung, ngươi muốn giết nàng, cũng không phải giết ở chỗ này."



Không thể không nói, mãnh tướng vẫn hơn kẻ lỗ mãng. Lời này không sai một chút nào.



Kỷ Hoàn chính là một kẻ lỗ mãng, không có chỉ số thông minh!



"Đại ca, ca nói Diệc Vương có phải cố ý hay không? Không phải giới thiệu người nào khác, cố tình giới thiệu hai người chúng ta."



"Cho dù Diệc Vương muốn làm gì, đệ cũng cần phải nhớ kỹ, Uyển Hân tương lai là Thái tử phi, chúng ta cần phải đứng ở bên Thái Tử."



"Đã biết!"



Hai người đi tới và ngồi xuống trong đình của mình!