Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 254 : Đêm động phòng hoa chúc

Ngày đăng: 18:41 30/04/20


Những lời âu yếm như vậy, Kỷ Bùi chưa từng nói với nàng.



"Những gì chàng nói là thật ư?" Nàng hỏi.



"Cực kỳ chân thật."



"Vậy nếu như thật sự có một ngày như vậy, chàng phải phản bội người khắp thiên hạ chỉ vì ta, cho dù máu chảy thành sông, thương vong vô số, chàng cũng nguyện ý hay sao?"



"Nguyện ý!"



Kỷ Vân Thư nước mắt tràn mi!



Cảnh Dung lau nước mắt chảy ra nơi khoé mắt nàng, ôm chầm lấy nàng vào trong lồng ngực, đôi tay siết chặt.



"Vân Thư, bổn vương cam đoan với nàng, ta vĩnh viễn sẽ không trở thành Kỷ Bùi tiếp theo, nàng cũng vĩnh viễn không cần phải lo lắng về chuyện này nữa."



Kỷ Bùi tiếp theo!



Một Kỷ Bùi đã rời khỏi nàng hai năm, sau đó không thèm trở lại tìm nàng!



Nàng an tĩnh dựa vào trên ngực hắn, một lần nữa tham lam sự âu yếm của hắn.



Thật lâu sau, nàng mới ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào chiếc cằm rõ ràng của Cảnh Dung, sau đó nhẹ nhàng đẩy hắn ra, xoay người sang chỗ khác, che ngực mình lại.



"Đêm đã khuya, chàng vẫn nên quay về phủ trước đi."



"Hôm nay ta sẽ lưu lại đây." Cảnh Dung trực tiếp quay người nàng qua, nói: "Yên tâm, nàng ngủ ở phòng nàng, ta ngủ ở phòng ta. Rốt cuộc hôm nay nàng đã mệt mỏi rồi, hãy nghỉ ngơi cho tốt. Ngày mai......"



"Ngày mai cũng không được!" Nàng lập tức nói.



Cảnh Dung lập tức cười!



Hắn cuộn đầu ngón tay lại, nhẹ nhàng gõ ở sau ót nàng một gõ: "Tiểu gia hỏa, nàng đang nghĩ gì vậy? Ta đang muốn nói, ngày mai sẽ rất bận rộn, nhưng buổi tối nàng nhớ ăn uống cho tốt. Rốt cuộc, nàng quá gầy."



Hừ!



Nàng đã suy nghĩ quá nhiều hay sao?



Kỷ Vân Thư mang vẻ mặt xấu hổ, nghiêng người qua một bên, lỗ tai đỏ ửng, hạ thấp đầu xuống, thật sự muốn cắn lưỡi tự sát.



Cảnh Dung nhìn thấy nàng ngại ngùng thì càng vui. Hắn vung tay lên, ôm lấy nàng từ phía sau, miệng dán tới chỗ vành tai của nàng.



Sau đó, hắn nhẹ giọng nói: "Yên tâm, đêm động phòng hoa chúc, sẽ là một đêm dài và ý nghĩa. Bổn vương không vội."



"Hỗn đản."



Nàng dùng khuỷu tay chọc mạnh hắn một chút.



Cảnh Dung đau đến nỗi nhíu mày.



"Dám mưu sát phu quân?"



"Ai bảo chàng hỗn đản như thế!"
Nàng cười cười: "Sự tình đều đã trôi qua, muội không để bụng nữa."



"Nhưng cho dù thế nào, muội vẫn luôn là Tam muội muội của ta, không ai có thể thay đổi sự thật này."



Nàng ta nói rất nghiêm túc!



Kỷ Vân Thư chỉ mỉm cười đáp lại, không biết nên nói gì.



Một lát sau, Kỷ Uyển Hân di chuyển ánh mắt ở trên mặt Kỷ Vân Thư, rất vui vẻ nói: "Ta thấy vết sẹo trên mặt muội đã lành. Trời cao thật công bằng, người tốt chung quy vẫn có kết thúc đẹp."



"Có lẽ là vậy."



"Thật ra tỷ tới đây, còn có một việc. Muội cũng biết tính tình đại tỷ, sự tình phát sinh hôm nay là do vận khí của đại tỷ tốt, nếu không, thật sự đã gây ra hoạ." Kỷ Uyển Hân mang vẻ mặt hận không thể mài sắt thành thép.



Thực sự, Kỷ Mộ Thanh có vận khí rất tốt.



Sinh ra ở Kỷ gia, có hai ca ca lợi hại.



Nếu không, chuyện này sớm đã bị Lương Tông Chính một kiếm chặt đầu.



Kỷ Vân Thư: "Đừng đề cập tới nữa. Nhị tỷ, tỷ vẫn nên nhanh chóng quay về đi, trời đã tối muộn thế này, thân thể tỷ cũng không tốt lắm, chớ nên khiến mình bị cảm lạnh."



"Vậy, nếu ta rảnh thì sẽ tới đây thăm muội. Nghe nói gần đây muội đang điều tra vụ án, vì vậy nên sống ở đây. Tướng quân phủ cách nơi này không xa, đại tỷ phải chuẩn bị cho ngày tuyển chọn Thái Tử Phi, đoán chừng sẽ không có thời gian quản tỷ. Tỷ có thể sẽ thường xuyên qua đây thăm muội."



"Ừ!"



"Muội không cần đưa tiễn tỷ, ngoài cửa có xe ngựa."



Kỷ Uyển Hân nói xong liền đứng dậy, tay nàng ta không cẩn thận đụng phải chén trà.



Chén trà bị đánh nghiêng ở trên bàn, nước trà nóng đổ lên tay nàng ta.



A ——



Nóng quá!



Trên tay ngay lập tức đỏ lên.



Kỷ Vân Thư nhanh chóng nâng tay nàng ta lên, quan tâm hỏi: "Có phải rất đau hay không, muội đi lấy thuốc."



"Không cần, không đau lắm, tỷ quay về xử lý là được."



"Hay là......"



"Thật sự không sao."



Kỷ Uyển Hân rút tay mình ra khỏi tay Kỷ Vân Thư.



Nhưng ——



Kỷ Vân Thư vừa lúc nhìn thấy, có một vết cắt nhỏ màu đỏ trên đầu ngón tay nàng của Kỷ Uyển Hân.