Nữ Nhi Lạc Gia

Chương 140 : Thiếu niên lang giằng co ban đêm

Ngày đăng: 22:24 21/04/20


Đêm tháng tư hết sức yên lặng, gió đêm thổi áo khoác người vang ào ào, hai người đứng dưới tàng cây, một cao một thấp, hai người nhìn nhau, như không chịu buông lỏng nửa phần.



Yên lặng, yên tĩnh, hai người ai cũng không nói chuyện.



Núi phượng hoàng xa xa một mảnh đen thui, liên miên chập chùng, phụ cận là ruộng lúa, vừa mới ương xuống, gió xuân vừa qua, mạ kia không ngừng lên xuống, trong lúc còn truyền tới từng đợt tiếng ếch kêu, kèm theo một trận mùa hương thoang thoảng của hoa hòe.



“Cuối cùng ngươi là ai, sao lại đến đại chu ta?” Gia Mậu nhìn Ca Lạp Nhĩ đứng trước mặt mình cao hơn mình một cái đầu, không chút sợ hãi: “Ngươi tuyệt đối không chỉ đơn giản là thiếu gia một nhà giàu.”



Ca Lạp Nhĩ rất là bình tĩnh: “Ngươi không tin ta, ta cũng không có cách nào.”



“Không phải là không tin tưởng, trên thực tế, thân phận của ngươi tuyệt không đơn giản.” Gia Mậu nhìn Ca Lạp Nhĩ trước mắt, mặc dù trên người hắn mặc váy vải, nhưng khí thế ngạo nghễ giữa hai lông mày lại là làm thế nào cũng không che giấu được: “Ta bất kể ngươi có ý đồ gì, ngươi không thể gây bất lợi cho Tương Nghi.”



“Bất lợi cho Lạc tiểu thư? Ngươi nói gì chứ!” Ca Lạp Nhĩ trợn mắt nhìn Gia Mậu, khuôn mặt tức giận: “Lạc tiểu thư là nữ thần Hi Tư của ta, ta chỉ biết bảo vệ nàng thật tốt, sao lại gây bất lợi cho nàng!”



“Nữ thần Hi Tư của ngươi?” Chân mày Gia Mậu nhíu lại thật chặt, Tương Nghi là của hắn, thế nào biến thành của thiếu niên dị tộc trước mặt này rồi hả? Trong đầu của hắn “Oanh “ một tiếng, sắc mặt nhất thời khó coi: “Ngươi cách xa nàng ra, không được đến gần nàng! Nếu ngươi có ý đồ xấu gì, đừng trách ta không khách khí!”



“Lạc tiểu thư là ngôi sao trên bầu trời, là cánh chim giữa không trung, là hoa tuyết liên thuần khiết mà ta muốn truy tìm!” Ca Lạp Nhĩ nói đến Tương Nghi, khóe mắt chân mày mang theo dịu dàng, khóe miệng lộ ra nụ cười: “Ta nhất định phải canh giữ ở bên người nàng, không để cho nàng bị nửa điểm thương tổn, sao có thể cách xa nàng?”



“Ngươi!” Gia Mậu không thể nhịn được nữa, chạy qua, giơ quả đấm lên: “Tương Nghi là của ta, sau này nàng sẽ gả cho ta, phải bảo vệ cũng là ta tới bảo vệ nàng, không tới phiên ngươi ở nơi này chít chít méo mó!”




Tương Nghi, nàng hãy chờ ta.



Tương Nghi cũng không biết đêm đó Gia Mậu và Ca Lạp Nhĩ nói chuyện với nhau, Ca Lạp Nhĩ gác đêm ở Trà Trang Thúy Diệp, nàng trở về nhà thành nam, ngủ thư thư phục phục. Gia Mậu ngây người ở Hoa Dương hai ngày rồi đi, nàng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại hơi phiền muộn, một tay đặt dưới đầu, nghe tiếng mưa gió bên ngoài, hơi không ổn định.



Trà Trang Thúy Diệp càng làm ăn càng tốt, một tháng bán được hơn một tháng, có giao hàng cố định, có tiếng tốt ở Hoa Dương, làm ăn mở rộng, bạc chảy vào như nước, mỗi tháng tính sổ, ánh mắt của Liên Kiều mở tròn, ý vị kêu: “Cô nương, tháng này chúng ta lại kiếm lời nhiều chút!”



Thời gian trải qua thật là bình tĩnh, cũng trôi qua rất nhanh, không cần dùng ngón tay, đã vượt qua tiết Đoan Dương và tết trung thu. Sau khi hoa quế tàn chỉ có thu cúc thịnh vượng như cũ, trong vườn không ít cây đã rơi lá.



“Cô nương, có người tìm ngươi.” Lưu ma ma từ bên ngoài đi vào, cầm trong tay một tấm bái thiếp: “Nói là Đông gia một vườn trà ở gần núi phượng hoàng bên ngoài thành Hoa Dương.”



Lòng Tương Nghi động một cái, mấy ngày nay nàng thả ra phong thanh, muốn mua một vườn trà ở Hoa Dương, chẳng lẽ người nọ là tới tự mình tiếp xúc?



Dương lão phu nhân một mực ở chỉ điểm Tương Nghi làm ăn, bà một đề nghị cho Tương Nghi: “Ra ngoài đi tìm sản phẩm mới là con đường, mà dù sao trên đường này tiêu phí nhiều, nếu tự mình có thể nuôi trồng ra một phẩm loại tốt, cũng có thể kiếm ra không ít bạc. Bên Hoa Dương hàng năm cũng bán không ít trà xanh, con có thể mua một vườn trà, ta phái vài người tới hướng dẫn quản sự vườn trà của con, cây trà chăm sóc thế nào, chiết cây thế nào, trồng thế nào có thể đề cao sản lượng, làm thế nào có thể làm khẩu vị lá trà tốt hơn chút.”



Tương Nghi cảm thấy cũng có đạo lý, ra ngoài bên chọn mua trà cố nhiên kiếm tiền, nhưng vẫn là phải đi cầu người ta, nếu là có thể có vườn trà, tự mình sản xuất lá trà, cũng không mất tiền là một phương pháp tốt. Nàng chuẩn bị qua hai năm kiếm đủ vốn sẽ đi Quảng Châu mở chi nhánh, nếu mình có thể khai sáng một loại sản phẩm mới, đây cũng là cách kiếm tiền ổn định.



“Mau mau để cho hắn đi vào.” Tương Nghi khẽ mỉm cười, đặt bái thiếp trên bàn.