Nữ Nhi Lạc Gia

Chương 191 : Lâm Mậu Chân bị buộc bất đắc dĩ

Ngày đăng: 22:25 21/04/20


"Mẹ, con nói cho mẹ, Dương Tam tiểu thư thật lòng thích Nhị ca." Lâm Mậu Dung cười tủm tỉm nhìn Lâm phu nhân: "Mẹ chỉ cần cho người làm mai đi tới đưa sính lễ, Dương gia chắc chắn sẽ không cự tuyệt."



Lâm phu nhân đưa tay nhéo chóp mũi Lâm Mậu Dung một cái: "Làm sao con biết?"



Lâm Mậu Dung cười hì hì làm mặt quỷ: "Ta có mắt oa, nhìn thấy nha!" Nàng dương dương tự hào: "Hôm nay ca ca cũng đi Dương phủ, Dương Tam tiểu thư vừa thấy ca, mặt lập tức đỏ!"



" Nhị ca con đi Dương phủ?" Lâm phu nhân hơi ngạc nhiên: "Bình thường mẹ để cho nó qua nó cũng không muốn qua!"



"Có lẽ là giờ huynh ấy biết mẹ cho chọn không sai, đã nghĩ thông suốt." Lâm Mậu Dung rất muốn giúp Bảo Cầm một lần, chẳng những mình sẽ có một chị dâu tốt, cũng có thể dựa vào đường dây này, sau này đi Dương phủ nhiều hơn mấy lần, được cơ hội nói chuyện với Gia Mậu, không chừng sau này mình thật sự có thể tâm tưởng sự thành đây. 



"Nghĩ thông suốt mới đúng." Lâm phu nhân thật dài thở phào nhẹ nhỏm: "Theo lý thuyết mẹ cũng sớm muốn mời bà mai đi Dương phủ cầu hôn, nhưng lại nghĩ đến tâm tư Nhị ca con, luôn muốn chính hắn đồng ý mới đi mở miệng, nếu không cửa hôn sự này không khỏi hơi tiếc nuối, giờ Nhị ca con đã nghĩ thông suốt, ta đây lập tức cho người làm mai qua, sớm đi quyết định hôn sự Nhị ca con."



Lâm Mậu Dung vịn bả vai Lâm phu nhân cười không ngừng: "Mẹ, mẹ mới có trưởng tôn, sang năm chỉ sợ lại phải ôm cháu trai thứ 2."



Lâm phu nhân cười liếc Lâm Mậu Dung: "Ta qua mấy năm nữa còn có thể ôm lên cháu ngoại."



Lâm Mậu Dung không nghĩ tới mẹ lại bỗng nhiên dẫn lời này tới trên người mình, hơi đỏ mặt, bắt được bả vai Lâm phu nhân lắc lắc: "Mẹ, Dung nhi còn muốn theo mẹ mấy năm nữa, sao mẹ lại nhẫn tâm như vậy, muốn gả Dung nhi ra ngoài?"



Lâm phu nhân cười híp mắt vỗ tay của Lâm Mậu Dung một cái: " Dung nhi ngốc, mẹ không nỡ bỏ thì con cũng phải lấy chồng, chẳng lẽ mẹ còn giữ con lại trong phủ làm gái lỡ thì hay sao? Mùa thu năm nay con sẽ cập kê, chờ tới mười sáu tuổi, dù thế nào cũng phải nghị hôn." Nàng nhìn Lâm Mậu Dung, hài lòng thở dài: " Dung mạo Dung nhi như vậy, tính tình lại tốt, chắc chắn người cầu thân sẽ không ít."
"Là tới yêu cầu ai? Ta có năm cháu gái lận." Dương lão phu nhân cười nhìn một chút khuôn mặt kinh ngạc của bà mối Giang, chỉ chỉ Bảo Cầm: "Đây là đứa tới tuổi cưới hỏi, mấy đứa còn lại tuổi tác còn nhỏ."



"Lâm phủ cầu hôn Dương Tam tiểu thư, không biết có phải vị này." Bà mối Giang nhìn Bảo Cầm, trong lòng âm thầm gật đầu, tiểu thư này nhìn ra là người có phúc khí, mặt tròn nhỏ nhắn, mặt mày cũng sinh động, khó trách Lâm phu nhân nhìn trúng.



"Vậy chính là nàng." Dương lão phu nhân nhìn Bảo Cầm, cười hơi hỏi một câu: "Cầm nha đầu, Lâm Nhị thiếu gia kia con cũng thấy qua, trúng ý không?"



Bảo Cầm đỏ mặt chẳng nói lời nào, Bảo Thanh có vài phần cuống cuồng, từ trên người Tương Nghi vọt qua, đẩy nàng một cái: "Tam tỷ tỷ Tam tỷ tỷ, bà nội hỏi tỷ kìa."



Giang môi bà nhìn thấy Bảo Cầm xấu hổ, ha ha nở nụ cười, cái khăn đỏ thẫm múa thật nhanh từ trên xuống dưới: "Ta thấy Dương Tam tiểu thư, hình như là có ý đồng ý mà? Dương Tam tiểu thư, ngươi cũng chớ nói chuyện, gật đầu lắc đầu là được, chúng ta đều nhìn thấy."



Qua một lúc lâu, Bảo Cầm mới hơi hơi gật đầu một cái, dùng khăn che gương mặt, chốc lát, nàng đứng dậy, bước nhanh từ ngọc thúy đường đi ra ngoài, bức rèm đung đưa, trên đất tựa như còn có bóng dáng của nàng, người cũng đã không thấy tung tích.



"Ô kìa nha, đây thật là kim ngọc lương duyên nhé!"Bà mối Giang cười híp mắt gật đầu: "Dương lão phu nhân, nếu Tam tiểu thư bằng lòng rồi, vậy thì Dương gia hãy nhận lễ nạp cát đi ạ."



"Không nóng nảy, không nóng nảy." Dương lão phu nhân cười híp mắt nói: "Mời bà mối Giang ngồi xuống uống chung trà trước, ta muốn chờ một người tới mới có thể ra quyết định."



_hết chương 191_