Nữ Nhi Lạc Gia
Chương 88 : Nhà
Ngày đăng: 22:23 21/04/20
Lạc Đại lão gia say khướt đi tới từ trong ngách nhỏ vườn hoa, bên người là Lý di nương, một tay khoác lên hông của nàng, miệng tiến tới hôn lên mặt nàng.
"Ôi ôi ôi... Cổ nhạc linh đường còn chưa rút lui kìa, đại ca ngươi đã uống rượu tìm vui rồi sao?" Một giọng nói chanh chua vang lên một bên, Lý di nương quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hai người Lạc Nhị Phu nhân và Lạc Tam phu nhân sóng vai đứng đó, mỗi người mặc y phục mộc mạc màu trắng, sau lưng là mấy nha hoàn bà tử đi theo.
Lý di nương cúi đầu không dám nói lời nào, Lạc Đại lão gia lại phát hỏa: "Ta uống rượu của ta, ta và di nương ta giải sầu, các ngươi quản cái gì."
"Đại ca, ngươi làm người cũng thật hết chỗ nói!" Lạc Tam phu nhân giận đến gò má phình lên, một mảnh đỏ rực, quả thật nàng không thích Lạc Đại phu nhân, chê nàng xuất thân thương nhân, người đầy hơi tiền, nhưng bây giờ nhìn lại, Lạc Đại phu nhân lúc này mới buông tay một cái, Lạc Đại lão gia chẳng quan tâm tang sự của nàng, toàn dựa vào Lạc Tương Hồn trước mặt quan tài khóc nức nở, nàng nhìn thấy cũng chua xót trong lòng.
Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, nữ nhân thấy một nữ nhân sau khi chết lạnh lẽo, không khỏi sẽ bỏ qua toàn bộ ân oán trước kia, thay nàng đòi lên nam nhân ngoan tâm này. Lại nói, hai vị Thiếu phu nhân Lạc gia nghe nói Cao gia dời trở về toàn bộ của hồi môn của Lạc Đại phu nhân, biết cuộc sống sau này sẽ không dễ chịu lắm, càng có lời oán thán Lạc Đại lão gia, không biết hắn vì sao phải chọc giận Cao gia, ngay cả đồ cưới vợ mình cũng không giữ được.
"Đại ca, ngày mai đại tẩu ra ngoài, tối nay ngươi dầu gì phải tuân thủ một buổi tối chứ?" Lạc Nhị Phu nhân hầm hừ nói: "Khi đó ngươi và nàng muôn vàn ân ái, thế nào hôm nay lại như người không quen?"
"Ta nhổ vào! Hai người các ngươi người nhiều chuyện cái gì!" Lạc Đại lão gia hung hăng phun một bãi nước miếng về phía Lạc Nhị Phu nhân và Lạc Tam phu nhân: "Hai người các ngươi ở Lạc Phủ ăn uống không, còn có tư cách gì quản ta!"
Lạc Tam phu nhân giận đến toàn thân run rẩy: "Ta ăn uống chùa? Ta sinh con trai cho Lạc gia, đây không phải bản lĩnh của ta? Ngược lại là ngươi, hài tử cũng không sinh, nắm bạc một bút một bút đưa ta ngoài, đã nhiều năm như vậy, mới làm một thôi quan phẩm đẩy, ngươi có bản lãnh gì phun ta?"
Vừa nghĩ tới phu quân của mình đến bây giờ còn ở trong học đường Nghiễm Lăng ngây ngốc đọc sách, bó lớn bạc trong nhà đều cho Lạc Đại lão gia đút lót, Tam phòng không được một chút chỗ tốt, trong lòng Lạc Tam phu nhân càng tức giận bất bình. Lạc Nhị Phu nhân cũng là bị lây, hai người cuồng mắng một hồi, chọc giận Lạc Đại lão gia, nhảy cẫng lên muốn đánh người.
Lạc Nhị Phu nhân và Lạc Tam phu nhân thấy Lạc Đại lão gia siết quả đấm xông lại, hai người kinh hoảng luống cuống, nha hoàn bà tử sau lưng nhanh chóng đi lên ngăn Lạc Đại lão gia lại: "Đại lão gia, ngươi lại nghỉ ngơi một chút!"
"Đệ muội, ngươi quá dễ nói chuyện." Lạc Nhị Phu nhân hung tợn nhìn chòng chọc nương tử giữ cửa: "Loại này nô gian xảo, cũng chỉ có ngươi mới nói tốt thay nàng."
"Đi thôi đi thôi, cho dù ta ngươi đi vào, cũng đòi không ra chỗ tốt gì." Lạc Tam phu nhân kéo Lạc Nhị Phu nhân đi sang một bên: "Ngươi yên tâm, Thanh La Lục Nhược, không dễ dàng giao đồ của lão phu nhân ra. Đại ca háo sắc như vậy, sớm đã làm mấy nha hoàn này chịu tội."
"Vậy cũng đúng." Lạc Nhị Phu nhân nhớ tới thường ngày mấy thiếp thân đại nha hoàn bên người Lạc lão phu nhân, người người đều không thích Lạc Đại lão gia —— ai bảo mỗi lần hắn luôn muốn chấm mút trên người các nàng, không phải nhân cơ hội sờ một tay nhỏ, chính là ở cố ý lau trước ngực, mấy đại nha hoàn ghét cay ghét đắng hắn, thấy hắn đều nghiêng người đi.
Lạc Tam phu nhân an ủi Lạc Nhị Phu nhân đôi câu, đưa nàng về viện, sửa sang lại y phục đạo: "Mau mau, đi hầm một con gà, thả dược tốt nhất."
"Phu nhân, không phải ngươi nói ăn ít đồ ăn hơn? Bây giờ thân thể ngươi càng ngày càng nặng nề." Có bà tử nhỏ giọng nói: "Hôm qua mới ăn gà hầm rồi, cũng nên nghỉ một ngày rồi."
"Ngươi biết cái gì!" Lạc Tam phu nhân liếc mắt nhìn bà tử kia: "Ta lại không phải cho mình ăn!" Nàng kéo ống tay áo lên một ít, lộ ra bản thân cánh tay như ngó sen, trắng trắng mềm mềm, chỉ tiếc hơi to.
Lạc Tam phu nhân sâu kín thở dài, cùi chỏ này, cũng lớn gấp đôi khi làm khuê nữ, khi đó trong nhà có thứ tốt gì toàn bộ cho ca ca hoặc là đệ đệ ăn, nàng chỉ có thể ở bên cạnh giương mắt nhìn. Thật vất vả gả vào Lạc Phủ, Lạc Tam phu nhân cảm thấy mình rơi vào hang mật, càn rỡ ăn ăn uống uống, cuối cùng làm thân thể vốn gầy yếu của mình bắt đầu tròn trịa lên.
"Phu nhân không ăn, chẳng lẽ cho Tam gia ăn? Nhưng cơm trưa Tam gia đều ăn ở học đường." Bà tử tiếp tục lải nhải: "Hôm qua phu nhân còn nói, không bao giờ ăn nhiều đồ như vậy nữa, hôm nay lại quên."
"Bớt dài dòng, ngươi thì biết cái gì." Lạc Tam phu nhân liếc mắt nhìn bà tử, thật nhanh về viện mình.