Nữ Phụ Trùng Sinh (Trùng Sinh Nữ Phụ)

Chương 102 : Ba mẹ chồng

Ngày đăng: 21:27 21/04/20


Editor: Gà



Bông tuyết bên ngoài vẫn còn bay, sắc trời lúc này cũng đã đen, bây giờ còn có thể đi đâu chứ? Ninh Vân Hoan nhớ đến cuộc điện thoại anh vừa nghe, lại nghe thấy Lan Tứ nói gia chủ, trong lòng đoán được e là ba mẹ chồng mà cô chưa gặp rồi, ngoan ngoãn lên tiếng lên lầu thay quần áo.



Hai người chuẩn bị xong thì xe dưới lầu cũng đã sớm nổ máy, điều hòa trong xe còn chưa mở được lâu, lúc này Ninh Vân Hoan lạnh đến run cả người, Lan Lăng Yến có chút buồn bực đẩy kính mắt trên mặt, ôm bà xã đang lạnh đến môi tái nhợt vào lòng, lấy áo khoác ngoài của anh khoác lên người cô.



“Ba mẹ muốn chúng ta đến thẳng Lâm gia.” Ninh Vân Hoan không hỏi anh sao không đi máy bay. Lan Lăng Yến chưa chính thức tiếp nhận người có thể xuất nhập máy bay tư nhân của Lan gia, không cần nói người hiện đang quản lý Lan gia chính là ba Lan.



Vừa nghĩ tới hai vợ chồng Lâm Mẫn mà bản thân chưa từng được gặp này, Ninh Vân Hoan có chút khẩn trương, cô có cảm giác, xe đến thật nhanh.



Tuy nói ở Hoa Hạ thân phận Lâm gia hiển hách, nhưng kỳ thật nơi ở cũng giống với Lan Lăng Yến là một biệt thự bên trong núi.



Người ở bên ngoài đã sớm biết tin, bởi vậy xe không bị kiểm tra mà đi thẳng một đường vào trong núi, vì ở đây là Lâm gia, thủ vệ đều là binh lính đeo súng thật đạn thật, ánh mắt ai cũng lành lạnh, vẻ mặt đầy sát khí, nếu không phải vẻ mặt Lan Lăng Yến còn âm lãnh hơn những binh lính này, chỉ sợ bây giờ Ninh Vân Hoan đã bị những binh lính này hù chết rồi.



Kiếp trước cô bị một chiếc xe quân dụng mang đi, cảnh này khiến cô luôn sợ hãi binh lính, lúc này cả người đều nép trong lòng Lan Lăng Yến, biểu tình có chút cứng ngắc.



“Sao vậy?” Lan Lăng Yến thấy cô sợ tới mức đôi môi phát run, vừa vỗ lưng cô, vừa ôm cô chặt hơn, biết cô sợ hãi, nhẹ nhàng hôn trán cô, an ủi: “Còn có anh đây. Sợ gì chứ.” Giọng nói anh mềm nhẹ, Ninh Vân Hoan nghe tim anh đập mạnh mẽ có lực, sợ hãi trong lòng dần lắng xuống, nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy thắt lưng anh, nhắm mắt lại.



Người Lâm gia đã ngồi trong nhà, Lan Lăng Yến kéo Ninh Vân Hoan xuống xe lập tức nhìn thấy ngọn đèn lóa mắt,bóng người rực rỡ trong biệt thự từ xa.
Vầng trán Lan Lăng Yến khá giống ba Lan, cằm và môi lại giống hệt người phụ nữ này, nhất là khi hai người nhếch môi, khiến người khác dễ dàng nhận ra bọn họ có quan hệ như thế nào.



“Mẹ.” Bị người phụ nữ này chế nhạo, khuôn mặt Lan Lăng Yến không hề tức giận, nhưng giọng nói đã vô cùng trầm thấp, Ninh Vân Hoan sống chung với anh lâu như vậy, biết cách nói chuyện của anh lúc này chứng tỏ trong lòng đang rất không vui.



Lâm Mẫn đưa ly rượu cầm trên tay cho chồng, giẫm gót giày cực cao đến chỗ Ninh Vân Hoan, trên người bà có hương thơm thoang thoảng, không giống mùi nước hoa mà Ninh Vân Hoan thường ngửi thấy bên ngoài, ngược lại rất đặc biệt, hương vị này tựa như vô cùng mềm mại đáng yêu, rất hợp với đôi môi đỏ mọng của Lâm Mẫn, tràn đầy quyến rũ.



Bà là thiên chi kiêu nữ của Lâm gia, Lâm Mậu Sơn chỉ có một đứa con gái duy nhất này, đương nhiên vô cùng cưng chiều, so sánh với đám con trai, mức độ Lâm Mẫn được nâng niu ở Lâm gia, hoàn toàn không khác gì với công chúa, trên người bà tỏa ra vẻ thục nữ xinh đẹp quyến rũ thành thục, bị bà nhìn, lập tức Ninh Vân Hoan cảm thấy áp lực thật lớn, cô hoàn toàn bị thua trong tay bà mẹ chồng xinh đẹp này.



Nhan sắc cũng xem như xinh đẹp, bây giờ so sánh với Lâm Mẫn, bị đả kích ngay cả cặn bã cũng không còn, dáng người cô xem như cũng có lồi có lõm … nhưng bà mẹ chồng này vô cùng uyển chuyển thậm chí dáng người hơn hẳn cô một bậc, một chút lòng tự tin của cô cũng không thể vực dậy nổi.



Ninh Vân Hoan bắt đầu hoài nghi, hàng năm nhìn người mẹ như vậy, vì sao Lan Lăng Yến còn có thể chú ý đến cô vậy?



Ánh mắt cô vừa nhìn qua, Lan Lăng Yến liền hiểu rõ, nhất thời nhịn cười, nhéo bàn tay nhỏ bé của cô, sau đó cảnh giác nhìn Lâm Mẫn đến gần, vừa kéo bà xã ra phía sau, vừa thản nhiên nói:



“Mẹ, ngài dọa cô ấy rồi.”



Một câu cảnh cáo ngăn lại, đương nhiên Lâm Mẫn hiểu được. Tuy rằng bà với con trai không thân lắm, nhưng không chứng tỏ bà không muốn con trai quan tâm mình, bây giờ người phụ nữ khác đạt được điều mà bà chưa từng được hưởng thụ, Lâm Mẫn ngẩn người, trong lòng tràn ngập phẫn nộ và bi thương.