Ở Rể (Chuế Tế)

Chương 3 : Hạt giống

Ngày đăng: 14:56 30/04/20


Lúc này thiếu niên nói chuyện trong đình viện chính là Chu Quân Võ một

trong những đệ tử của Ninh Nghị, cậu trước đây vẫn mang một bộ dáng trẻ

con hoạt bát, chỉ thời gian một năm trở lại đây, đã lộ ra vẻ thành thục

rất nhiều. Đương nhiên, đứa trẻ mười một mười hai tuổi, thành thục hơn

nữa cũng có hạn, nhưng chủ yếu là trong lòng có cách nghĩ riêng, không

còn sống những ngày chơi đùa như trước đây nữa, và cũng tự giác là mình

đã "trưởng thành". Bộ dạng vốn thanh tú, lúc này mang vẻ tiểu thư sinh

cũng hiện lên mấy phần anh khí.



Lúc này cậu đứng ở đó nói chuyện, vừa nói vừa suy nghĩ, sắp xếp lời nói, đương nhiên là để trả lời vấn đề của trưởng bối trong sân. Trong bóng râm, Tần Tự Nguyên và Khang Hiền

vừa đánh xong ván cờ, thuận miệng hỏi mấy câu, cậu liền làm một bài luận thuật về "Đại đạo chi biện" (biện giải về đạo lý đúng đắn). Một bên

sân, cũng có một thiếu nữ ngồi trên ghế đẩu nhìn cảnh tượng này, thiếu

nữ tuổi không lớn, trên đầu vẫn chải tóc song nha kế, trên người mặc váy áo mùa hè màu trắng phấn, làm tôn lên vòng eo thon nhỏ và đôi chân xinh xắn đi đôi giày thêu màu vàng nhạt, hai tay nàng chống cằm, ngồi đó mỉm cười nhìn. Trên tay một chiếc quạt tròn, do thời tiết không nóng lắm,

cô chỉ thỉnh thoảng phẩy phẩy chiếc bếp lò bên cạnh đang đun ấm trà nóng hổi. Đây đương nhiên là tiểu quận chúa Chu Bội rồi.



Ninh Nghị

rời khỏi Giang Ninh đã được mấy ngày. Điều này đối với tiểu tỷ đệ tuy

vẫn còn đang treo cái danh của thư viện Dự Sơn, nhưng trên cơ bản là đã

thoát khỏi việc học tập bên đó, giống như trước kia, nghiệp học của họ

trên cơ bản vẫn do Khang Hiền nắm giữ toàn cục, đương nhiên cũng có phu

tử khác trong Vương phủ hoặc Phò mã phủ làm giáo thụ. Chu Bội còn chưa

cập kê, nhưng dù sao tuổi cũng đã "lớn" rồi, đối với tiến độ học tập của nàng, chỉ tùy vào sở thích của nàng thôi, yêu cầu cũng không nghiêm

khắc, nhưng vẫn có những yêu cầu tương đương với tiểu Quân Võ.



Đương nhiên, tuy thường bị các tỷ tỷ cường thế ức hiếp, nhưng Chu Quân Võ vẫn là người thông minh, bài vở cũng không coi là đứng đầu nhưng năng lực

cũng thuộc loại bậc trung, không đến nỗi quá tệ.



"Đại đạo chi

biện" là một đề mục tương đương với Vạn Tinh Đường Uyển, đề mục này

không phải do Tần Tự Nguyên và Khang Hiền ra đề, mà là dựa vào mấy câu

nói mà Khang Hiền nói, sau đó lưu loát thể hiện lại, khiến cho hai lão

nhân nghe xong, cũng nhìn nhau cười.



- Sắc màu rực rỡ.



Một người nói.



- Tuy lớn nhưng dùng không thích hợp.



Một người khác lại bình luận như thế.



Đánh giá tuy không được coi là tốt lắm, nhưng là một đề mục dùng để khảo

nghiệm năng lực tự suy nghĩ của thiếu niên, xem như đã qua quan. Tiểu

Quân Võ cũng biết tính cách của hai gia gia, nên chỉ vuốt tai cười hì

hì. Kỳ thực sau khi sư phụ đi Tô Hàng, gia gia của Tần gia cũng sắp sửa

khởi hành lên kinh rôi, hôm nay tới đây, nhìn thấy một số đồ đạc đã được đóng gói cẩn thận. Phò mã gia gia mấy ngày nay đến đánh cờ, đại để cũng là chuẩn bị để tiễn biệt.



- Sau khi sư phụ ngươi rời đi, sẽ

chuyển sang học tập với mấy phu tử trong Vương phủ, chỉ sợ là tiến độ có khác với khi ở thư viện Dự Sơn, nhưng bài vở vẫn phải bắt kịp, nghe

hiểu chưa? Tần Tự Nguyên cười nói.



- Nghe hiểu rồi ạ.



Chu Quân Võ hành lễ, cũng cười rộ lên,



- Kỳ thật, mấy người Trương phu tử đã kiểm tra qua tiến độ của học sinh

rồi, cũng là nói tiếp về bài học mới, còn nói lại bài cũ một lượt. Chỉ
còn nghiêm khắc hơn. Quân Võ cũng nghiêm túc ngồi thẳng người nghe dạy

bảo.



Một lát sau, vẻ mặt Tần Tự Nguyên mới hòa hoãn lại.



- Sở dĩ thầy dạy đệ tử, lúc đầu chỉ là để các cháu nhớ rõ, đợi đến khi

các cháu đủ tuổi và có thể chân chính gặp gỡ một vài chuyện rồi mới để

các cháu tự suy nghĩ, như vậy nền móng của các cháu sẽ vững chắc hơn rất nhiều. Đương nhiên ta không có nói là sư phụ của cháu dạy sai, chỉ cần

xem hắn dặn dò cháu mọi chuyện là biết hắn rất coi trọng chuyện này. Hắn có kiểm soát là vì cháu vẫn còn là một đứa trẻ. Tần gia gia sắp lên

kinh rồi, nên lần này lại dặn dò cháu về chuyện này một phen, biết suy

nghĩ là tốt, nhưng như lời sư phụ cháu có nói đó, phải tránh ngạo mạn,

nếu cháu thấy lời của người khác không đúng, cho dù cảm thấy nó cũ kỹ hủ bại thì cũng phải dụng tâm mà nhớ, chỉ cần nhớ kỹ thì sau này lớn rồi

cháu có thể kiểm chứng từng thứ một, cũng sẽ phát hiện ra tại sao bọn họ lại nghĩ như vậy, sẽ nhận ra đạo lý bên trong. Làm như vậy, cháu nhất

định phát hiện được lợi ích của nó.



Thiếu niên hành lễ với vẻ mặt rất nghiêm túc:



- Quân Võ đã nhớ kỹ rồi ạ!



- Thế là tốt.



Tần Tự Nguyên cười,



- Nhưng những thứ lúc trước cháu học cùng Lập Hằng, mặc dù cũng là học tứ thư ngũ kinh, nhưng cái chính không phải là những thứ kia, tóm lại truy nguyên chi học kia Quân Võ có cảm thấy hữu dụng không? Nay cũng nên đưa ra kiến giải chứ nhỉ.



- Hữu dụng, hữu dụng ạ! Quân Võ vốn luôn

hoạt bát, vừa rồi nhận lấy thử thách lắng nghe lời dạy bảo nên cậu ta có vẻ khá tích cực, nhưng nhắc đến truy nguyên một cái là khuôn mặt cậu bé này như tỏa sáng, gật gầu lấy gật đầu để,



- Truy nguyên chính

là, truy nguyên chính là … Cậu dường như muốn phát triển ra một khái

niệm cho người ta nghe, nhưng nhất thời lại chẳng tổ chức được một lời

nói có thể khiến người khác kinh ngạc được. Tần Tự Nguyên cười:



- Ồ?



- À, truy nguyên chính là … sư phụ từng nói một câu về cái lý của sự vật … À, gốc rễ của truy nguyên chi học chính là can đảm suy đoán.



- Suy đoán?



- Vâng! Quân Võ gật đầu,



- Cho dù là chuyện gì thì cũng có thể suy đoán, đoán nó là thứ gì, sau đó làm ra một cái công thức hoặc lý luận có thể dùng được, nhưng lý luận

này cho dù đặt ở chỗ nào trong thiên hạ cũng phải chính xác, chỉ cần một cái không đúng là phải phủ định suy đoán này đi, sau đó tiếp tục suy

đoán tiếp …



- Suy đoán? Tần Tự Nguyên cau mày, cố lý giải thứ này.



- Dạ, thường thì vẫn dùng biện pháp cân nhắc, nhưng sư phụ nói nhất định

phải có trí tưởng tượng. Nếu như có chuyện gì ngươi không hiểu gì cả,

nếu muốn hiểu thì đầu tiên là phải suy đoán đã. Ừm, sư phụ từng nói có

một số đạo lý cơ bản, ví dụ như ở giữa hai điểm thì có thể vẽ một đường

thẳng; đường thẳng có thể kéo dài vô tận … Quân Võ bắt đầu nói đến những điểm cơ sở về truy nguyên học mà cậu ta học được, trông cậu nhóc này

quả đúng là có tư thế của nhà truyền giáo, nghiễm nhiên muốn thông qua

lời giải thích về truy nguyên học "rất có đạo lý" kia phổ biến cho Tần

gia gia.